Reading - the best state yet to keep absolute loneliness at bay.

William Styron

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1243: Không Đắc Ý Nhất Thời.
Ôn Đô Hoa Viên là một khách sạn năm sao của thành phố Đông Hồng, ở đường Tây Giao, chiếm diện tích hơn ngàn mẫu, là một địa phương nghỉ ngơi giải trí, cũng là địa điểm tổ chức các hoạt động liên quan đến phương diện thư ký ở tỉnh Nam Giang.
Ngoài phương diện mở cửa đối ngoại thì bên trong Ôn Đô Hoa Viên còn có một bức tường ngăn cách ra một khu vực rộng vài chục héc ta, chủ yếu dùng cho công tác tiếp đãi của tỉnh Nam Giang, lãnh đạo tỉnh ủy cũng đôi khi đến đây họp.
Mười giờ sáng Vương Tử Quân đi vào biệt thự số ba của Ôn Đô Hoa Viên, lúc này đang ở vào thời điểm cuối thu, toàn bộ Ôn Độ Hoa Viên đầy màu xanh dào dạt. Vương Tử Quân đến nơi này vì nhận được thông báo của Khuất Chấn Hưng, nói là bí thư tỉnh ủy Diệp Thừa Dân có vài việc cần trò chuyện với hắn.
Thời gian một tháng qua Vương Tử Quân có quan hệ không tệ với Diệp Thừa Dân, vì vậy sau khi nhận được điện thoại của Khuất Chấn Hưng, Vương Tử Quân đi xe đến Ôn Độ Hoa Viên. Khi hắn xuống xe, trưởng phòng Hà Y Y đã đứng sẵn bên ngoài cổng nơi tiếp đãi của tỉnh ủy để đón chào hắn.
Vì nơi này được xác định là một trong những địa điểm tiếp đãi của tỉnh ủy Nam Giang thế nên Hà Y Y xuất hiện chỗ này cũng không có gì là khác lạ. Người phụ nữ này chưa đến bốn mươi, mặc một bộ váy vàng nhạt có vẻ rất quyến rũ, nhìn qua lại khôn khéo giỏi giang. Nàng có làn da trắng ngần, làm cho người ta gặp mặt không quên phải suy nghĩ miên man bất định. Vương Tử Quân đã từng gặp mặt người này, hắn lục tìm trong trí nhớ của mình, ngay sau đó tìm được phương pháp đối ứng. Phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp thường làm cho người ta có chút thoải mái, thế cho nên Vương Tử Quân chợt nói: - Trưởng phòng Hà, thì ra là chị.
- Chào trưởng phòng Vương. Vì Hà Y Y chủ yếu làm công tác tiếp đãi nên bình thường cũng có biểu hiện cực kỳ phóng khoáng thoải mái. Bây giờ nàng đối mặt với một vị trưởng phòng tổ chức trẻ tuổi như Vương Tử Quân, tất nhiên sẽ không keo kiệt giữ lại nụ cười.
Vương Tử Quân từng gặp mặt Hà Y Y một lần, người phụ nữ này rất giỏi ứng phó với các hoàn cảnh, làm rất tốt công tác của mình, căn bản cũng cực kỳ đúng chỗ. Hôm nay đáng lý không phải là Hà Y Y đứng chỗ này đón Vương Tử Quân, thế nhưng vừa nghe nói trưởng phòng Vương sẽ đến, nàng vận dụng quyền lợi trong tay để nhận nhiệm vụ tiếp đãi này. Tuy nàng không có giao tình gì với Vương Tử Quân, thế nhưng nàng căn bản là rất muốn cầu tiến, cực kỳ cam tâm tình nguyện tiếp xúc với lãnh đạo, tranh thủ lời nói của trưởng phòng Vương với mình ở Nam Giang.
Cái tên Hà Y Y làm cho nhiều lãnh đạo gọi tên nàng phải có chút cẩn thận, mặc dù trong quan trường không thiếu những câu chuyện mập mờ, thế nhưng biểu hiện dù thế nào cũng phải thoải mái phóng khoáng.
Vương Tử Quân cũng cảm nhận được sự nhiệt tình của đối phương, hắn cảm thấy gió thơm phả vào mặt, cuối cùng cười bắt tay với Hà Y Y: - Yy, khổ cực rồi.
Hà Y Y vừa dẫn đường vừa mỉm cười dùng giọng ẩn tình nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, chúng ta chỉ gặp mặt một lần, hơn nữa cũng không nói được vài lời. Lãnh đạo lại nhớ kỹ tên của tôi, làm cho tôi thật sự cảm thấy kích động.
Tất cả lãnh đạo đều thích người tuyến dưới nói vài lời nịnh nọt vào thời điểm thích hợp, nhưng nếu nói quá nhiều cũng không hay, so ra thì lời nịnh hót của Hà Y Y lúc này cũng khá sinh động.
Đối với người trong quan trường, đặc biệt là phụ nữ thì tất cả đều rõ ràng, thân trong quan trường ai cũng muôn bày ra ưu thế tài nguyên của mình, cố gắng để tài nguyên này lấy được giá trị. Một người có thành tự lớn nhỏ thế nào trong quan trường căn bản liên quan mật thiết đến tài nguyên và phương diện dào sâu cảm tình. Phụ nữ thường có nhiều tài nguyên hơn đàn ông, điều này có liên quan đến phương diện giới tính.
Khi thấy Vương Tử Quân có thái độ ôn hòa với mình thì Hà Y Y căn bản là có chút thất vọng, nhưng nàng cũng không muốn bỏ qua. Dù sao thì nếu muốn lãnh đạo kéo anh vào trong vòng quan hệ của mình cũng không phải là làm một lần rồi xong.
Hà Y Y luôn là một người phụ nữ khôn khéo, cũng là một người hiểu rõ con đường mình cần phải đi, nhưng đối mặt với một vị lãnh đạo trẻ tuổi như Vương Tử Quân thì thật sự căn bản không có nhiều điểm để mở miệng. Dù là nàng có chịu thì Vương Tử Quân căn bản ình cơ hội làm trâu già gặm cỏ non sao?
Vương Tử Quân căn bản không quan tâm đến những suy nghĩ lung tung của Hà Y Y, lúc này trong đầu hắn chỉ nghĩ đến sự kiện Diệp Thừa Dân triệu kiến mình, gọi mình đến làm gì? Chẳng lẽ vì chuyện chọn lựa cán bộ công khai? Hình như cũng không phải là như vậy, vì trước đó hắn đã đến báo cáo rõ ràng với bí thư Diệp rồi.
Vài phút sau Vương Tử Quân đi vào ngôi biệt thự của Diệp Thừa Dân, Khuất Chấn Hưng đang chờ ở nơi đó, khi thấy Vương Tử Quân thì tươi cười tiến lên đón chào.
- Trưởng phòng Vương, hôm nay tâm tình của lãnh đạo rất tốt, vừa rồi mới câu được một con cá chép ba cân, chuẩn bị làm món cá chép nấu dấm đãi ngài. Khuất Chấn Hưng cười bắt tay Vương Tử Quân rồi dùng giọng giống như tùy ý nói.
Lời nói này của Khuất Chấn Hưng thật ra chủ yếu là để lấy lòng Vương Tử Quân, hắn nói đến tâm tình của Diệp Thừa Dân, từ góc độ nào đó muốn giúp đỡ quan tâm đến Vương Tử Quân. Vương Tử Quân căn bản cảm ứng được phần nhân tình này của Khuất Chấn Hưng, hắn vừa bắt tay Khuất Chấn Hưng vừa cười nói: - Cảm ơn cậu, không ngờ hôm nay lại có lộc ăn, nhất định phải uống với bí thư Diệp hai ly mới được.
Hai người trò chuyện với nhau rồi đi vào trong nhà, đi đến cửa phòng của Diệp Thừa Dân. Lúc này Diệp Thừa Dân đang đọc sách bên ban công, sau khi Vương Tử Quân đi vào thì tiện tay buông sách ra, cười nói với Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Tử Quân, tôi vốn có thời gian rảnh rỗi nửa ngày, thế là nhất thời nảy lòng tham, gọi cậu đến đây thương lượng.
Đến vị trí của mình thì Diệp Thừa Dân trên cơ bản đều khống chế được thời gian, Vương Tử Quân ngồi xuống đối diện với Diệp Thừa Dân rồi nói: - Bí thư Diệp, ngài kéo tôi đến thưởng thức cuộc sống, tôi thật sự cầu còn chưa được, điều này nói rõ lãnh đạo quan tâm đến thủ hạ.
- Ha ha ha, trưởng phòng Tử Quân nói như vậy thì tôi cảm thấy an tâm nhiều hơn. Diệp Thừa Dân nói rồi dùng giọng tùy ý hỏi: - Hai ngày qua cậu có đi Ma Đô không? Những lúc nên về thì phải về thăm nhà một chút, nếu không lần sau tôi gặp mặt chủ tịch Vương, anh ấy nói tôi dùng con mình quá nghiêm khắc, ngay cả thời gian về thăm cha già cũng không có, khi đó tôi cũng không biết phải nói làm sao.
Với vị trí của Vương Quang Vinh thì căn bản là chênh lệch khá lớn với Diệp Thừa Dân, nhưng bây giờ Diệp Thừa Dân lại thành thật đặt mình và Vương Quang Vinh lên cùng một vị trí, tất nhiên nguyên nhân là vì Vương Tử Quân.
Lúc này Diệp Thừa Dân nhắc đến Vương Quang Vinh, Vương Tử Quân tất nhiên sẽ tuyệt đối không cho rằng vì bí thư Diệp thích nói chuyện liên quan đến bố mình. Với tình thế hiện tại của Vương Tử Quân, chỉ cần suy xét là biết rõ Diệp Thừa Dân muốn biết đáp án gì.
Thế là Vương Tử Quân cười nói: - Hai ngày trước tôi chuẩn bị đi thế nhưng vì công tác quá bề bộn mà khó thể dịch chân được. Nhưng cuối tuần tôi về thủ đô họp thì có may mắn gặp bí thư Lâm, nhờ anh ấy gửi lời thăm hỏi đến ông cụ.
Vương Tử Quân nói ra những lời này làm cho nụ cười của Diệp Thừa Dân càng thêm sáng lạn, càng có thêm vài phần tán thưởng Vương Tử Quân. Diệp Thừa Dân giống như đang bàn việc nhà với Vương Tử Quân, nói thêm vài việc vặt, sau đó di chuyển chủ đề sang phương diện công tác.
- Trưởng phòng Tử Quân, tôi nghe nói sự kiện chọn lựa cán bộ công khai lần này có được tiếng vang khá lớn, không ít thành phố đang chuẩn bị thực hiện công tác chọn lựa cán bộ công khai trong khu vực của mình.
Diệp Thừa Dân nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi nói với Vương Tử Quân.
Diệp Thừa Dân căn bản là rất thích phương án chọn lựa cán bộ công khai lần này, vì khi mà truyền thông khắp nơi liên tục đưa tin về chọn lựa cán bộ công khai, cuối cùng thì lãnh đạo thượng cấp cũng coi trọng sự kiện này. Lãnh đạo căn bản là khen ngợi công tác của tỉnh Nam Giang, khen ngợi Diệp Thừa Dân có tinh thần tiến thủ khi công tác.
Đến cấp bậc của Diệp Thừa Dân thì cơ hội được lãnh đạo khen thưởng cũng không nhiều, thế cho nên lão rất coi trọng lời khen của lãnh đạo. Không ngờ chỉ là một vị trí phó hiệu trưởng thường vụ trường đảng lại đem đến cho lão nhiều chỗ tốt như vậy.
- Bí thư Diệp, dù phương án chọn lựa cán bộ công khai sẽ ngày càng quan trọng và chủ yếu, hơn nữa sau này sẽ càng có thêm nhiều nơi áp dụng, thế nhưng tôi không đồng ý cách chọn lựa cán bộ công khai như ong vỡ tổ. Dù sao thì phương thức này vẫn còn dần được hoàn thiện, mới chỉ ở vào giai đoạn thăm dò mà thôi. Trước khi chưa tổng kết ra kinh nghiệm, nếu bây giờ áp dụng quy mô lớn, áp đặt quá lớn, tôi lo lắng sẽ phát sinh ra tình huống hăng quá hóa dở.
Vương Tử Quân nhìn rõ bộ dạng vui vẻ của Diệp Thừa Dân, hắn cũng rất nghĩ muốn nói theo lời của lãnh đạo. Thế nhưng vị trí hiện tại căn bản cũng không phải lo lắng được mất của mình, chủ yếu là nghĩ đến hậu quả của sự việc.
Vương Tử Quân nói xong thì vẻ mặt Diệp Thừa Dân quả nhiên thêm ngưng trọng. Lão là bí thư tỉnh ủy Nam Giang, trình độ của lão là thứ mà người thường khó thể so sánh được, thế nên cũng nghĩ ra được nhiều vấn đề.
Thế cho nên Diệp Thừa Dân càng có thêm vài phần cảm khái với Vương Tử Quân, người bại không nản căn bản là không nhiều, thế nhưng nếu so ra thì người thắng không kiêu căn bản là cực kỳ ít.
Chuyện này vốn là nói lời dệt hoa trên gấm với Vương Tử Quân, nhưng đối phương lại có thể chăm chú bảo vệ ý nghĩ của mình, nghĩ đến những vấn đề có thể phát sinh, điều này càng làm cho Diệp Thừa Dân cảm thấy Vương Tử Quân không đơn giản.
- Tử Quân nói rất đúng, xem ra chúng ta cần phải tạo ra một bầu không khí tốt, nhanh chóng tổng kết kinh nghiệm. Diệp Thừa Dân cười cười rồi nói: - Nhưng chúng ta cũng không vì nhỏ mà mất lớn. Không bằng thế này, chúng ta chọn ba thành phố bên dưới làm thí điểm, do phòng tổ chức tỉnh ủy các cậu phụ trách chuyện này.
Diệp Thừa Dân nói thì Vương Tử Quân sẽ không phản đối, hắn biết rõ đây là bí thư Diệp đang giao quyền lợi vào trong tay mình. Ba thành phố tuy có hơi ít nhưng nếu làm tốt công tác ở ba thph. này, như vậy sau này công tác của hắn càng thêm dễ thở.
Nhưng Diệp Thừa Dân gọi mình đến chủ yếu là để bàn công tác chọn lựa cán bộ công khai thôi sao? Chuyện này dù thật sự khá nặng nhưng Vương Tử Quân căn bản không tin Diệp Thừa Dân sẽ vì chuyện này mà đi tìm mình. Trong đầu hắn liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ, thế nhưng vẻ bề ngoài lại chờ đợi sự sắp xếp của Diệp Thừa Dân.
- Trưởng phòng Tử Quân, từ khi cậu tiếp nhận vị trí trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy đến nay, công tác của phòng tổ chức đã được tăng cường khá mạnh, mọi thứ đều phát triển không ngừng. Nhưng công tác của ủy ban tư pháp cũng quan trọng, lúc này vị trí bí thư ủy ban tư pháp vẫn còn đang treo lơ lửng trên trời, tuy tỉnh ủy chúng ta không có quyền quyết định thế nhưng ít nhất thì cũng có quyền đề nghị. Cậu là bí thư ủy ban tư pháp tiền nhiệm, cậu có đề nghị gì với vị trí nhân tuyển bí thư ủy ban tư pháp hay không?
Bí thư ủy ban tư pháp là thường ủy tỉnh ủy, vị trí này căn bản có nhiều quyền đề nghị đến từ tỉnh ủy. Vương Tử Quân đã trở thành trưởng phòng tổ chức được ba tháng, lúc này chiếc ghế bí thư ủy ban tư pháp vẫn luôn để trống, sự kiện này căn bản cũng đủ làm cho người ta phải nghiền ngẫm.
Làm một người cấp dưới rất khó khăn, hiểu được quá nhiều thì căn bản ngại khách lấn chủ, lãnh đạo sẽ lo lắng với anh; nhưng nếu anh hiểu quá ít, như vậy lại không được việc, rơi vào trạng thái nguy hiểm không được lãnh đạo coi trọng. Nếu muốn nắm chắc tiến độ thì khi lãnh đạo cần phải có thể bày mưu nghĩ kế, vào lúc thích hợp nên để lộ ra chút khuyết điểm của mình, làm cho lãnh đạo cảm thấy dù anh có vị trí cao nhưng cũng không quá hoàn thiện, vẫn nằm trong lòng bàn tay của mình, là một nhân tài có thể trọng dụng. Anh phải làm cho lãnh đạo hào hứng như vậy, mới có thể có tương lai phát triển viên mãn.
Vương Tử Quân nhìn vào mắt Diệp Thừa Dân, hắn biết bí thư Diệp lần này tìm mình chủ yếu là muốn liên hệ phương diện này. Trước kia hắn từng suy xét qua, nhưng lúc này ở trước mặt Diệp Thừa Dân thì hắn không trả lời ngay, hắn nâng ly trà lên rồi nhấp một ngụm.
Diệp Thừa Dân cũng không có ý thúc giục Vương Tử Quân, lão ngồi trên ghế, ánh mắt rơi lên những đóa hoa ngoài cửa sổ. Sự kiện này Diệp Thừa Dân có chút khó xử, vì tuyến trên nhất định sẽ coi trọng đề nghị của lão, nhưng lúc này trong tay lão lại căn bản không có người thích hợp.
Nếu như tìm một người ở bên cạnh mình thì căn bản là rất tốt, nhưng những bộ hạ của Diệp Thừa Dân căn bản không ở tại Nam Giang, nếu như bây giờ đưa người vào chỉ sợ tâm tình của Chử Vận Phong sẽ biến đổi, hơn nữa còn mạo hiểm chính mình.
Nếu như đề cử cán bộ bản địa, như vậy Diệp Thừa Dân căn bản không tìm được người thích hợp. Nhưng vị trí bí thư ủy ban tư pháp căn bản không thể bỏ trống mãi được, thế cho nên lão hy vọng Vương Tử Quân có thể cho ra vài ý kiến tốt.
- Bí thư Diệp, tôi thấy chuyện này ngài nên tự mình phản ánh với lãnh đạo thượng cấp. Vương Tử Quân suy tư giây lát rồi cuối cùng cho ra một đáp án mơ hồ. Tuy hắn và Diệp Thừa Dân có quan hệ không tệ, thế nhưng tùy tiện nói ra một nhân tuyển thì căn bản vẫn có chút liều lĩnh lỗ mãng.
Diệp Thừa Dân nhìn Vương Tử Quân mà không nói gì, lão có thể cảm nhận được suy nghĩ của Vương Tử Quân. Nhưng sự việc này chỉ cần nắm chắc tâm lý là được, cũng căn bản không nên nói trắng ra.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh