Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1237: Biện Pháp Rút Củi Đáy Nồi.
í thư Lý, dù ngài đi đâu thì tôi cũng tình nguyện ở dưới sự lãnh đạo của ngài. Khi cần tỏ thái độ thì căn bản không hàm hồ, Triệu Tuấn Sơ biết nếu mình đi theo Lý Đạo Toàn thì sẽ căn bản không bao giờ bị bạc đãi.
Lý Đạo Toàn cũng không nhắc đến chuyện này, khi Triệu Tuấn Sơ đang cảm thấy trong lòng ngứa ngáy thì Lý Đạo Toàn lại nói sang chuyện khác: - Tuấn Sơ, tình hình thế nào rồi?
- Bí thư Lý, bây giờ trên cơ bản đã có thể xác định có người của cục công thương thành phố Lữ Xuyên có hành vi đi lại với công ty Đại Dã Quốc Tế, thế nhưng căn cứ vào những thứ này còn chưa thể chứng minh Vương Tử Hoa có vi phạm kỷ luật. Triệu Tuấn Sơ nói xong thì chợt cảm thấy giọng nói của mình căn bản là chưa đủ.
Nhưng Triệu Tuấn Sơ thật sự không ngờ Lý Đạo Toàn cũng không tỏ ra tức giận, hắn chỉ cười nhạt một tiếng rồi nói: - Các anh cố gắng theo sát là được, tôi tin tưởng dù hồ ly có xảo quyệt thế nào cũng không thể đấu lại thợ săn được.
Lời nói của Lý Đạo Toàn làm cho Triệu Tuấn Sơ chợt kinh hoảng, hắn cho rằng Lý Đạo Toàn còn có ý nghĩ gì khác, thế nên nhanh chóng lên tiếng chặn lời: - Bí thư Lý cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ nhanh chóng điều tra, sẽ đưa tất cả phần tử vi phạm kỷ luật ra công lý.
- À, tôi tin tưởng bí thư Tuấn Sơ có thể làm được, nhưng dù công tác có quan trọng thế nào thì sức khỏe cũng quan trọng. Bây giờ đã trễ rồi, anh nên đi nghỉ ngơi sớm. Lý Đạo Toàn nói thêm vài câu dặn dò rồi cúp điện thoại.
Nếu như Lý Đạo Toàn không gọi điện thoại đến thì Triệu Tuấn Sơ biết đâu sẽ đi ngủ sớm một chút, thế nhưng lúc này hắn nào có thể ngủ được? Hắn dựa theo bản năng và cảm thấy Lý Đạo Toàn có chút khác thường, nhưng hắn không nói rõ chỗ nào không đúng, thật sự là khó nói nên lời.
Triệu Tuấn Sơ pha một ly trà đặc, hắn suy xét lại lời nói của Lý Đạo Toàn một lượt, thậm chí còn ghi chép lại để chú ý phân tích.
Sau khi Triệu Tuấn Sơ xem xét ba lượt, trên mặt chợt lộ ra nụ cười. Hèn gì bí thư Lsy không hề coi trọng sự việc này, thì ra có một số việc đã không còn quan trọng nữa rồi.
Dù Vương Tử Hoa có vi phạm kỷ luật hay không thì cũng rất tốt, lúc này những tổn thất liên quan đến công ty Đại Dã Quốc Tế đã thành hình, hơn nữa sự kiện cái chết của Tả Trung Minh càng đóng vào một cây đinh. Tuy ai cũng không dám nói gì trước khi cảnh sát giao thông phá án, thế nhưng bầu không khí trầm mặc lại gây ra áp lực rất lớn.
Xem ra lần này Vương gia căn bản không còn vận may, cho dù Vương Tử Hoa có thể may mắn thoát thân, thế nhưng dù là Vương Tử Hoa hay Vương Giải Phóng cũng không còn là nhân vật phong vân trong tỉnh Chiết Giang. Thậm chí còn làm ảnh hưởng đến người đã rời khỏi Chiết Giang như Vương Quang Vinh.
Triệu Tuấn Sơ cũng tham gia lễ tang của Vương lão gia tử, căn bản cảm thấy rất hâm mộ với ba vị cán bộ cấp phó bộ của Vương gia, nhưng bây giờ tất cả xem ra là hăng quá hóa dở.
Nhưng sự kiện này căn bản không liên lụy đến người có năng lực nhất, vì người ka căn bản đã rời khỏi Chiết Giang từ quá sớm, không có chút liên hệ nào.
Triệu Tuấn Sơ nghĩ đến gương mặt trẻ tuổi và tràn đầy nụ cười của người kia, hắn không biết vì sao cảm thấy trái tim mình đập mạnh lên. Tuy đây chỉ là một phản ứng vô thức thê nhưng lại làm cho hắn sinh ra cảm giác hoảng sợ.
Hoảng hốt, chính mình lại hoảng hốt vì một người đàn ông trẻ tuổi chưa từng tiếp xúc qua. Triệu Tuấn Sơ chợt sờ lên mặt mình, hắn biết cảm giác hoảng hốt đại biểu cho thứ gì, thế là trong lòng chợt sinh ra cảm giác sỉ nhục. Hắn nâng ly trà lên nhấp một ngụm, ngay sau đó lại không nhịn được phải lẩm bẩm: - Mình làm sao vậy? Không bao lâu nữa mình cũng...
- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên dồn dập, tiếng gõ cửa thế này làm cho Triệu Tuấn Sơ cảm thấy mất hứng. Hắn khẽ mở cửa phòng nhìn ra bên ngoài, chợt thấy phó chủ nhiệm Mộ Thuấn Hải của phòng giám sát số ba đứng bên ngoài.
Mộ Thuấn Hải là người cùng đi theo Triệu Tuấn Sơ từ thành phố Giang Thị, bọn họ đến đây tiếp nhận công tác của Tả Trung Minh. Mộ Thuấn Hải là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, trước kia cực kỳ cung kính với Triệu Tuấn Sơ, bây giờ hai bên càng thêm thân mật với nhau.
Mộ Thuấn Hải biểu hiện như vậy có ý nghĩa là gì thì Triệu Tuấn Sơ căn bản là hiểu rất rõ ràng, căn cứ vào cảm giác đau khổ của Tả Trung Minh, Triệu Tuấn Sơ thật sự cảm thấy có thể nhìn thấu nội tâm của Mộ Thuấn Hải. Lúc này Mộ Thuấn Hải có chút hả hê, đồng thời còn có chút chờ đợi. Triệu Tuấn Sơ căn bản xem thường một người như vậy, nhưng công tác bày biện ra trước mắt, dù thế nào thì hảo hán cũng cần có người giúp đỡ, đừng nói đó là triệu tuấn sơ, thế cho nên căn bản không thèm quan tâm đến chút ý nghĩ nhỏ mọn của Mộ Thuấn Hải.
- Có việc gì? Triệu Tuấn Sơ căn bản cảm thấy bực mình vì Mộ Thuấn Hải chạy đến gõ cửa phòng của mình vào lúc này, gần đây hắn có phải là quá dễ dãi nên Mộ Thuấn Hải kia căn bản không xem ra gì hay không? Trong lòng chợt lóe lên ý nghĩ muốn gõ đầu Mộ Thuấn Hải, thế cho nên ánh mắt hắn nhìn về phía đối phương có vài phần lạnh lẽo.
Mộ Thuấn Hải giống như không cảm nhận được cảm giác bực bội của Triệu Tuấn Sơ, hắn vội vàng khẽ nói: - Bí thư Triệu, vừa nhận được một tin tức đến từ công ty Đại Dã Quốc Tế...
Triệu Tuấn Sơ nhìn gương mặt dồn dập của Mộ Thuấn Hải thì cảm thấy nhất định là có chuyện không nhỏ, thế cho nên đối phương mới vội vàng chạy đến tìm mình. Nếu là trước kia thì Triệu Tuấn Sơ nhất định sẽ mời Mộ Thuấn Hải ngồi xuống chậm rãi trò chuyện, nhưng bây giờ hắn đã hiểu được ý nghĩ của bí thư Lý Đạo Toàn, thế cho nên cũng không còn tâm tư như vậy, mà chỉ có phản ứng nhàn nhạt khẽ cười nói với Mộ Thuấn Hải: - Đừng gấp, từ từ nói.
Mộ Thuấn Hải căn bản có chút buồn bực vì phản ứng của Triệu Tuấn Sơ, hắn hít vào một hơi rồi mới nói: - Bí thư Triệu, vừa rồi nhận được tin tức từ công ty Đại Dã Quốc Tế, nói...Nói là vài người phụ trách kinh doanh của công ty Đại Dã Quốc Tế xuất hiện vấn đề, thế nên công ty Đại Dã Quốc Tế quyết định tiến hành điều chỉnh nhân viên, đồng thời cũng quyết định bỏ ra hai tỷ đầu tư vào thành phố Lữ Xuyên, tiến thêm một bước thúc đẩy hạng mục đang dang dở ở thành phố Lữ Xuyên.
Triệu Tuấn Sơ hồn nhiên như không thèm quan tâm đến lời nói của Mộ Thuấn Hải, hắn cảm thấy Mộ Thuấn Hải căn bản là chuyện bé xé ra to, có gì mà lo lắng? Công ty Đại Dã Quốc Tế điều chỉnh kinh doanh có liên quan gì đến tình huống phá án của bọn họ?
- Chuyện này... Khi Triệu Tuấn Sơ chuẩn bị nói Mộ Thuấn Hải nên chú ý công tác, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trong lòng hắn, thế là ly nước trên tay nhanh chóng rơi xuống bàn. Hắn nhanh chóng đứng lên rồi giật mình nhìn Mộ Thuấn Hải nói: - Anh nói cái gì?
Tuy Mộ Thuấn Hải đã đi được hơn mười phút thế nhưng tâm tư của Triệu Tuấn Sơ vẫn căn bản khó thể nào bình tĩnh lại được. Công ty Đại Dã Quốc Tế, không, phải là tin tức vừa nhận được căn bản quá kinh người, vì sao công ty kia lại tiếp tục bơm tiền? Như vậy thì hạng mục của công ty Đại Dã Quốc Tế ở thành phố Lữ Xuyên sẽ sống dậy.
Công ty Đại Dã Quốc Tế tiếp tục đầu tư vào thành phố Lữ Xuyên, điều này làm cho Triệu Tuấn Sơ cảm thấy mình giống như bị hỏa thiêu. Hắn chợt sinh ra cảm giác không cam lòng, thế nhưng ngay sau cảm giác không cam lòng chính là cực kỳ vô lực.
Sai lầm trong kinh doanh, Triệu Tuấn Sơ nghĩ đến lời giải thích của công ty Đại Dã Quốc Tế mà không khỏi sinh ra cảm giác muốn ói máu. Dù sao thì công ty Đại Dã Quốc Tế cũng chỉ là một doanh nghiệp, bọn họ kinh doanh như thế nào từ phương diện nào đều không thể nào xuất hiện tình huống sai lầm mạnh như vậy được. Lúc này bọn họ bỏ ra hai tỷ để đền bù những sai lầm của mình, như vậy hạng mục chết sẽ nhanh chóng hồi sinh.
Không, hạng mục kia căn bản là chưa chết, rõ ràng là thay đổi sức sống, trở nên bừng bừng sức sống.
- Tại sao lại xuất hiện tình huống này? Triệu Tuấn Sơ thật sự cảm thấy cực kỳ khó hiểu, hắn do dự giây lát rồi cầm điện thoại lên.
Triệu Tuấn Sơ gọi điện thoại cho Lý Đạo Toàn, hắn biết lúc này Lý Đạo Toàn đã đi ngủ, nhưng sự kiện này xảy ra cần phải nhanh chóng báo cáo cho lãnh đạo.
Sau khi điện thoại đổ vài tiếng chuông, đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói nhàn nhạt của Lý Đạo Toàn. Lúc này trong đầu Triệu Tuấn Sơ vốn đã nghĩ kỹ nên nói thế nào với Lý Đạo Toàn, thế cho nên hắn nhanh chóng mở miệng báo cáo một lượt.
Lúc đầu khi mới tiếp điện thoại thì Lý Đạo Toàn căn bản còn chưa tỉnh ngủ, hắn mê mẩn nghe Triệu Tuấn Sơ báo cáo công tác, nhưng ngay sau đó đã tỉnh táo trở lại, một lúc lâu sau hắn cũng không nói gì.
Sau khi trầm ngâm một lát thì cảm giác áp lực cực mạnh chợt tập kích toàn thân Triệu Tuấn Sơ, lúc này Triệu Tuấn Sơ cảm thấy mình giống như sắp chết dưới áp lực như vậy, thế nhưng hắn vẫn cố gắng giữ lấy điện thoại, căn bản không dám lên tiếng.
Không biết bao lâu sau thì tiếng thở dốc truyền đến, điều này càng làm cho Triệu Tuấn Sơ cảm thấy lo lắng, vì hắn biết tiếng thở dốc kia có ý nghĩa là gì.
Khi Triệu Tuấn Sơ chuẩn bị mở miệng an ủi người ở đầu dây bên kia, chợt nghe thấy Lý Đạo Toàn mở miệng, nhưng lúc này chỉ có ba chữ: - Đi ngủ đi.
"Đi ngủ đi!" Đối với đa số mọi người thì ba chữ này căn bản chỉ là cực kỳ bình thường, thậm chí hầu như mỗi ngày đều có thể nghe thấy. Thế nhưng lúc này ba chữ này rơi vào trong tai lại làm cho Triệu Tuấn Sơ sinh ra cảm giác bi thương.
Triệu Tuấn Sơ rất muốn hỏi người ở đầu dây bên kia là tại sao như vậy, thế nhưng phía bên kia đã cúp máy. Chính mình nên làm gì bây giờ? Chính mình có thể làm được gì bây giờ? Một loạt ý nghĩ lóe lên trong đầu Triệu Tuấn Sơ, hắn nhanh chóng xoay người, sau đó trong đầu chỉ còn lại ba chữ: - Đi ngủ thôi.
Nếu không còn gì để làm, không bằng thành thật đi ngủ, nhưng hôm nay bí thư Lý sao có thể ngủ được? Chính Triệu Tuấn Sơ đến với xu thế ngàn quân áp đỉnh, thế nhưng không ngờ người ta chỉ cho ra một chiêu đã công phá tất cả thành lũy của mình.
Đúng là rút củi đáy nồi.
Triệu Tuấn Sơ thầm cảm khái, hắn không tự chủ được phải suy đoán là ai ra tay như vậy? Dòng suy nghĩ của hắn căn bản làm cho cảm giác buồn ngủ chợt biến mất, căn bản lại cảm thấy khó thể nào đi ngủ được.
Khi Triệu Tuấn Sơ đang mê hoặc thì một gương mặt trẻ tuổi với nụ cười thường trực trên môi lại xuất hiện trong đầu, làm cho hắn càng cảm thấy tâm tư giá lạnh.
Triệu Tuấn Sơ có thể đi ngủ nhưng Lý Đạo Toàn lại căn bản không thể ngủ được. Hắn đặt điện thoại xuống và càng suy sụp tinh thần hơn cả Triệu Tuấn Sơ. Tuy Triệu Tuấn Sơ là người dẫn quân xuống điều tra, thế nhưng đây chỉ là chức trách, nhưng còn mình thì thế nào?
Lý Đạo Toàn nghĩ đến những cuộc điện thoại an ủi vừa rồi mà cảm thấy cực kỳ khó chịu, hắn biết rõ phong cách của người vừa an ủi chính mình, khi muốn phê bình một người thì căn bản luôn xem đối phương là người của mình.
Khi an ủi một người, thậm chí là dung túng tha thứ, điều này nói rõ địa vị của anh trong lòng người kia đã không còn gì. Chẳng lẽ một kết cục như vậy đã làm cho người ta không còn tín nhiệm vào mình? Nhưng chuyện này có thể trách được mình sao?
Lý Đạo Toàn cảm thấy rất uất ức, nếu như nhìn vào ngọn nguồn sự việc thì phải trách người của công ty Đại Dã Quốc Tế. Hắn dù thế nào cũng không ngờ một công ty như Đại Dã Quốc Tế cố gắng vung tay làm loạn, sự việc vốn cực kỳ kín kẽ, thế nhưng không ngờ lại có người vung tay mua cả công ty này.
Khi tài chính đầu tư vào thì hạng mục hồi sinh, công ty Đại Dã Quốc Tế cũng xoay người cực kỳ đẹp, lúc này bọn họ đã cực kỳ có thực lực, từ một công ty con lập ra để phá hoại biến thành công ty lớn.
- Anh Lý, mấy giờ rồi sao còn chưa đi ngủ? Khi Lý Đạo Toàn còn đang thức trắng mắt thì vợ đi đến khẽ nói.
Lý Đạo Toàn nhìn gương mặt có chút lo lắng của vợ, hắn cười cười nói: - Không có chuyện gì, chỉ là có vài phần công tác không được xử lý tốt mà thôi.
Vợ cũng căn bản không cảm thấy lời nói của chồng có gì là không ổn, nàng khẽ cười nói với Lý Đạo Toàn: - Nên đi nghỉ sớm một chút, ngày mai còn phải đi làm.
Lý Đạo Toàn khẽ gật đầu, sau đó đi theo người bạn già về phòng ngủ. Nhưng hắn nào có thể ngủ được? Vừa chớp mắt đã nghĩ đến báo cáo của Triệu Tuấn Sơ, hắn nằm trằn trọc trên giường, cảm thấy cực kỳ đau khổ.
Rốt cuộc là người nào ra tay? Ý nghĩ này giằng co trong đầu Lý Đạo Toàn cả đêm, mãi đến sáng hắn mới mơ màng tỉnh ngủ.
Sáng sớm Lý Đạo Toàn thức dậy với bộ dạng cực kỳ tiều tụy, tuy tối qua phần lớn thời gian là đi ngủ, thế nhưng cảm giác ngủ không ngon làm cho hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu. Hắn nhìn thoáng qua bản thân mình trong gương, sau đó phát hiện mình cực kỳ tiều tụy.
Nhưng Lý Đạo Toàn là lãnh đạo tỉnh ủy, dù thế nào thì hắn cũng phải bảo trì trạng thái tinh thần phấn chấn. Hắn tranh thủ thời gian đi vào nhà vệ sinh, tắm nước ấm. Tuy tác dụng của việc tắm nước ấm không giữ lại quá lâu, thế nhưng lại làm cho người ta sinh ra cảm giác phấn chấn tinh thần.
Lý Đạo Toàn đi vào phòng làm việc của mình và bắt đầu xử lý văn kiện. Trước kia hắn xử lý công tác này rất nhanh, thế nhưng hôm nay dù làm gì hắn cũng nghĩ đến báo cáo của Triệu Tuấn Sơ.
Làm sao lại biến thành như vậy? Lý Đạo Toàn cực kỳ nghi vấn, tuy hắn biết rõ nghi vấn này khó có được đáp án tốt, thế nhưng sự việc căn bản là đến quá nhanh, quá đột ngột.
Lý Đạo Toàn cảm thấy thắng lợi sắp đến, thế nhưng lời nói của Triệu Tuấn Sơ tối qua giống như dội một gáo nước lạnh vào đầu hắn, làm cho cảm giác chiến thắng căn bản biến mất sạch sẽ. Thậm chí khi vừa nghe Triệu Tuấn Sơ báo cáo thì hắn căn bản không tin đây là sự thật.
Lý Đạo Toàn lắc đầu, hắn ký tên của mình lên văn kiện, khi chuẩn bị cầm văn kiện khác, hắn chợt nghĩ đến điều gì đó rồi nhấc điện thoại lên.
Lý Đạo Toàn gọi điện thoại cho Triệu Tuấn Sơ, chỉ một tiếng chuông vang lên thì giọng nói của Triệu Tuấn Sơ đã vang lên. Lý Đạo Toàn trầm giọng nói với Triệu Tuấn Sơ: - Bí thư Tuấn Sơ, chuyện công ty Đại Dã Quốc Tế đã điều tra thế nào rồi?
Triệu Tuấn Sơ căn bản chưa chuẩn bị tâm lý với câu hỏi của Lý Đạo Toàn, nhưng Lý Đạo Toàn cũng không chờ Triệu Tuấn Sơ trả lời mà trầm giọng nói: - Ủy ban kỷ luật phá án cũng không phải là thấy gió bảo mưa, nếu như không có chứng cứ xác thực, như vậy càng không nên võ đoán phá án, suy đoán lung tung.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh