There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 981: Cái Quần Của Vợ Anh
ám người nhìn bộ dạng hổn hển của Lý Đức Trụ, thế là không biết trả lời sao cho phải.
Triệu Quân Dũng là người được hỏi, hắn thật sự không biết phải làm sao. Hắn nhìn bộ dạng đỏ mặt tía tai của Lý Đức Trụ, thế là không khỏi cảm thấy bức bối. Hắn cỉh tay vào người Lý Đức Trụ rồi lớn tiếng nói:
- Tôi yêu cầu anh khai báo tình huống theo đúng quy định, cũng không phải là...Là bàn về chuyện nhãn hiệu cái quần của vợ tôi.
Triệu Quân Dũng nói còn chưa dứt lời thì hai nhân viên công tác ngồi bên cạnh thiếu chút nữa đã phì cười. Hai người đã công tác nhiều năm với Triệu Quân Dũng, đây là lần đầu tiên thấy chủ nhiệm Triệu hổn hển thất thố như vậy.
Không phải bàn về chuyện nhãn hiệu của vợ, những lời nói căn bản không ra gì lại được chủ nhiệm Triệu nói ra khỏi miệng, hơn nữa lại rất có hương vị...
Lý Đức Trụ vốn rất tức giận, nhưng bây giờ nghe được những lời nói của Triệu Quân Dũng, hắn càng thêm bức bối. Hắn nhìn thoáng qua Triệu Quân Dũng, sau đó lớn tiếng nói:
- Tôi biết sẽ nói là biết, không biết sẽ nói không biết, con bà nó anh ngay cả chuyện nhãn hiệu cái quần của vợ còn không biết, dựa vào cái gì mà tôi phải biết rõ nhãn hiệu chiếc đồng hồ trên tay bí thư Vương?
Triệu Quân Dũng hít vào một hơi, cuối cùng mới áp chế được cơn giận trong lòng. Hắn nâng ly nước lên nhấp một ngụm, sau đó mới dùng giọng bình tĩnh nói:L
- Đồng chí Lý Đức Trụ, tôi sẽ thông báo với văn phòng thị ủy về những gì anh phối hợp với ủy ban kỷ luật tỉnh ủy vào ngày hôm nay, như vậy là anh không biết nhãn hiệu của chiếc đồng hồ bí thư Vương hay đeo sao?
- Chủ nhiệm Triệu, ngài báo cáo với lãnh đạo văn phòng thị ủy như thế nào thì đó là tự do của riêng ngài, tôi chỉ nói lời thật lòng, tôi không biết nhãn hiệu chiếc đồng hồ của bí thư Vương. Điều này rất bình thường, giống như chủ nhiệm Triệu mà thôi, cởi quần của vợ nhiều năm nhưng không có khả năng biết rõ nhãn hiệu của nó được.
Lý Đức Trụ lắc lắc đầu mỉm cười nói với Triệu Quân Dũng.
Con bà nó, cứ mãi nhắc đến chuyện này, Triệu Quân Dũng dùng ánh mắt hung hăng nhìn Lý Đức Trụ, sua đó lạnh lùng nói:
- Chúng ta tiếp tục các vấn đề tiếp theo, chuyện cái quần để nói sau.
- Tôi cũng là bất đắc dĩ mà thôi, con người của tôi ăn nói vụng về, căn bản không có gì để so sánh, thế nên mượn những thứ quen thuộc để nói cho trôi chảy.
Lý Đức Trụ thấy đã qua cửa ải này, thế là nụ cười trên mặt thêm sáng lạn.
Triệu Quân Dũng nghe những lời này tuy cảm thấy khá lạ nhưng căn bản không kịp phản ứng ngay lập tức. Nhưng khi hắn thấy hai gã nhân viên bên cạnh che miệng cười, hắn chợt hiểu ra vấn đề.
"Con bà nó quen cái gì mà quen? Đó là quần của vợ ông, con bà mày dám chiếm tiện nghi của ông sao?"
Lúc này chủ nhiệm Triệu cực kỳ tức giận nhưng cũng chỉ có thể áp chế trong lòng, dù sao công tác của hắn bây giờ không phải là cãi nhau với Lý Đức Trụ, nếu không thì hắn cũng xem như mất đi phong độ của mình.
- Anh đã từng thấy qua chiếc đồng hồ này chưa?
Thái Đông Quân thay đổi chủ đề, cầm tấm ảnh chiếc đồng hồ lên hỏi Lý Đức Trụ.
Lý Đức Trụ nhìn tấm ảnh, đầu tiên cảm thấy hơi quen, nhưng sau đó có chút trầm ngâm, trước tiên gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
"Đây là có ý gì?"
Vẻ mặt Triệu Quân Dũng chợt phát lạnh, hắn nói:
- Đồng chí Lý Đức Trụ, anh lảng viên, còn vào đảng khi công tác trong quân ngũ, anh cũng phải biết rõ ràng, anh nói gì đều phải dựa trên nguyên lý trung thành với đảng.
- Tôi biết rõ, chủ nhiệm Triệu, tôi cũng phải có chút tố chất chính trị như vậy. Tôi sở dĩ gật đầu và lắc đầu là vì mình cũng không biết rõ đã từng thấy chiếc đồng hồ này chưa? Trong mắt tôi thì chiếc đồng hồ này giống như cái quần vậy, ngoài màu sắc có chút khác biệt, căn bản nó có nhãn hiệu gì, chỉ cần giống màu thì cơ bản là giống nhau, ngài nói xem có đúng không?
Triệu Quân Dũng thiếu chút nữa thì nổi trận lôi đình, con bà nó sao cứ suốt ngày lôi cái quần ra làm ví dụ là sao?
Nếu như không phải lần này đang đi điều tra, chỉ sợ Triệu Quân Dũng sẽ sử dụng chút thủ đoạn cho Lý Đức Trụ biết tay. Nhưng bây giờ hắn vừa mới đến cửa nhà người ta để điều tra, còn chưa đến thời điểm cho Lý Đức Trụ hưởng thụ thủ đoạn của mình.
Sau khi hỏi thêm mười phút thì Triệu Quân Dũng uể oải cho Lý Đức Trụ rời khỏi phòng làm việc của mình, nhân viên làm công tác ghi chép ở bên cạnh chợt hỏi:
- Có cần ghi chép tất cả lời nói của Lý Đức Trụ lại không? Nếu dựa theo quy củ thì phải ghi cả vào.
Triệu Quân Dũng không nói gì, hắn nắm cây bút đập mạnh xuống bạn:
- Đây là bút gì vậy, viết mới được một chút thì hư, không phải là thật giả lẫn lộn sao? Đáng lý phải vứt đi từ sớm, bây giờ dùng lại rơi vào tình huống xấu hổ.
Triệu Quân Dũng chợt nổi giận tím mặt chỉ trong khoảnh khắc, điều này không khỏi làm cho hai gã nhân viên công tác cảm thấy căng thẳng. Tên nhân viên vừa mở miệng chợt nhanh trí hiểu ra chủ nhiệm Triệu không muốn ghi chuyện liên quan đến cái quần của mình vào biên bản, thế là lên tiếng:
- Chủ nhiệm Triệu, sy của tôi là những thứ không liên quan đến vụ án thì không nên ghi vào hồ sơ.
Triệu Quân Dũng lúc này cầm lấy bản ghi chép chất chồng trên bàn, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng.
Tuy lúc bắt đầu Triệu Quân Dũng đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý, thế nhưng tình huống hỏi thăm không thực chất và không chút tiến triển làm cho hắn cảm thấy mình giống như thất bại thảm hại. Hắn không có chút chứng cứ hữu dụng, lấy gì để chứng minh Vương Tử Quân có chiếc đồng hồ trị giá cả triệu bạc?
Trong đầu lóe lên ý nghĩ hay, Triệu Quân Dũng cầm theo hồ sơ đi đến phòng làm việc của bí thư Mục Hoài Trụ. Khi hắn gõ cửa đi vào thì bí thư Mục Hoài Trụ đang đọc báo.
- Tiến độ thế nào?
Mục Hoài Trụ đặt tờ báo trong tay xuống, sau đó khẽ hỏi Triệu Quân Dũng.
Triệu Quân Dũng biết rõ Mục Hoài Trụ còn sốt ruột hơn mình ở sự kiện này, thế là hắn có chút do dự, sau đó dùng những lời thoái thác mình đã chuẩn bị sẵn để lên tiếng:
- Bí thư Mục, tình huống không tốt lắm, những người kia giống như đã được sắp xếp sẵn khi đến tiếp nhận điều tra, thật sự không phối hợp với chúng ta.
Mục Hoài Trụ khẽ gật đầu, hắn cũng không nói thêm điều gì mà tiếp tục mở báo xem xét.
Trong quan trường hơn nhau một cấp đã có thể đè chết người, Mục Hoài Trụ có thể tùy ý trước mặt Triệu Quân Dũng, thế nhưng Triệu Quân Dũng căn bản không dám làm như vậy. Triệu Quân Dũng đưa mắt nhìn Mục Hoài Trụ đang chú tâm đọc báo, thế là tuy có sốt ruột nhưng lại không dám truy vấn, chỉ có thể cung kính đứng chờ, chờ chỉ thị của vị lãnh đạo đứng hàng thứ hai trong đơn vị.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa đột ngột truyền đến, Mục Hoài Trụ đang đọc báo chợt ngẩng đầu lên, hắn khẽ gật đầu tỏ ý cho Triệu Quân Dũng ra mở cửa.
Thái Đông Quân lúc này không biết người đến là ai, nhưng hắn thật sự rất hoan nghênh đối phương. Dù sao thì mình đứng đây chờ bí thư Mục Hoài Trụ đọc báo xong cũng không phải sung sướng gì, giống như bị đặt lên kệ nướng, đứng ngồi không yên.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh