The greatest thing you'll ever learn is just to love and be loved in return.

Eden Ahbez, "Nature Boy" (1948)

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 969: Dùng Nước Bọt Dìm Chết Anh
hi Vương Tử Quân nhận được tin tức thì lúc này đã hơn ba giờ chiều. Thư ký trưởng văn phòng thị ủy Đổng Trí Tân đến báo cáo, khi tìm đến phòng Vương Tử Quân thì đã chảy đầy mồ hôi trán, bước tiến có chút rối loạn.
- Bí thư Vương, trên mạng có người nói bậy về ngài.
Đổng Trí Tân đi vào cửa thì vô thức nhìn cổ tay trái của Vương Tử Quân, sau đó trầm giọng báo cáo.
Vương Tử Quân có chút sững sốt, sau đó hỏi Đổng Trí Tân là có chuyện gì xảy ra. Thì ra một nhân viên của văn phòng thị ủy thấy được bài viết trên mạng, biết sự việc nghiêm trọng nên báo cáo cho lãnh đạo văn phòng, vì sợ chậm trễ nên trực tiếp phản ánh cho Đổng Trí Tân.
Vừa nghe báo cáo thì Đổng Trí Tân còn có phản ứng không quá mạnh, nhưng khi lên mạng xem xét thì mới biết sự việc quá náo loạn. Hắn không tranh thủ chạy đến, khi thấy Vương Tử Quân thì lại càng hoảng sợ, vì trên tay bí thư Vương là chiếc đồng hồ như vậy.
Đổng Trí Tân nghĩ đến chiếc đồng hồ mà không khỏi thầm kêu lên sợ hãi, nếu như nó thật sự là xa xỉ, chỉ sợ lần này bí thư Vương sẽ thất bại.
Người thông minh như bí thư Vương sao lại phạm vào sai lầm cấp thấp như thế? Đổng Trí Tân nghĩ vậy mà cảm thấy cực kỳ không yên, hắn không biết nên xử trí sự việc lần này sao cho phải.
Vương Tử Quân mở máy tính ra, hắn nhanh chóng phát hiện ra người kia chính là mình.
Đây là một trường âm mưu cố tình chĩa về mình, khi nhìn chiếc đồng hồ kia thì Vương Tử Quân cho ra kết luận như thế. Kiếp trước hắn từng xem qua những sự kiện ngoại tình trên inte, bây giờ không ngờ mình lại là một nhân vật được người ta ném đá, hơn nữa sự việc còn náo loạn hơn nhiều.
Vương Tử Quân nhìn đồng hồ trên cổ tay mà không khỏi sinh ra cảm giác buồn cười, hắn cố gắng áp chế tâm tình mặt trái của mình, sau đó bình tĩnh trở lại. Hắn cũng không tiếp tục nhìn vào bài viết, hắn đưa mắt nhìn Đổng Trí Tân.
Đổng Trí Tân cũng đang nhìn Vương Tử Quân, hơn nữa càng nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay Vương Tử Quân. Khi thấy Vương Tử Quân không nói gì, hắn có chút do dự, sau đó dùng giọng không yên nói:
- Bí thư Vương, chúng ta làm sao bây giờ?
Đổng Trí Tân thật sự luống cuống, hắn lần đầu tiên được lĩnh ngộ sự lợi hại của sự việc như vậy. Những lời công kích đến từ quá nhiều người làm cho hắn trở tay không kịp, không thể nghĩ ra phương án đối phó.
- Không có gì cả.
Vương Tử Quân vung tay lên thản nhiên nói.
Đổng Trí Tân có chút do dự, sau đó hắn dùng giọng đề nghị nói:
- Bí thư Vương, có phải để cho phòng tuyên truyền tiến hành chào hỏi trang web kia, để cho bọn họ xóa bỏ bài viết kia đi không?
- Không cần, miệng trên người kẻ khác, không thể bịt lại được, cứ cho bọn họ bình luận.
Vương Tử Quân biết rõ nếu để cho trưởng phòng tuyên truyền liên hệ và xóa bài, chỉ sợ hiệu quả sẽ càng thêm mạnh, tình hình càng thêm gay gắt.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Đổng Trí Tân thật sự rất nôn nóng, hắn là cán bộ xuất thân La Nam, dù là từ chính hắn hay là xuất phát từ thành phố La Nam, hắn cũng không muốn Vương Tử Quân phải sụp đổ.
Đứng ở vị trí hiện tại của Đổng Trí Tân, hắn biết rõ thành phố La Nam đang ở vào thời kỳ phát triển cao tốc, mà tất cả đều do một tay bí thư thị ủy Vương Tử Quân thúc đẩy. Vào thời điểm mấu chốt này, nếu như Vương Tử Quân rời khỏi La Nam, hắn không biết sẽ có ai có thể tiếp nhận được công tác mà bí thư Vương để lại.
- Từ từ xem xét.
Vương Tử Quân thấy bộ dạng gấp gáp của Đổng Trí Tân, hắn thản nhiên nói:
- Đáng chết sẽ phải chết, không thì chẳng có vấn đề.
Khi hai người Vương Tử Quân và Đổng Trí Tân đang trò chuyện với nhau, Nhan Sĩ Tắc gõ cửa đi vào. Nhan Sĩ Tắc vào cũng không quan tâm chào hỏi mà dùng giọng nóng lòng như lửa đốt nói:
- Bí thư Vương, có người sử dụng inte để tiến hành công kích ngài...
Nhan Sĩ Tắc còn chưa nói hết lời, chợt thấy màn hình máy tính trên bàn làm việc của bí thư Vương, thấy trang web kia. Sau đó ánh mắt của hắn rơi lên cổ tay của bí thư Vương.
"Trời ạ, đúng là đồng hồ Phitek Philippe giá trị hơn triệu!"
Gương mặt Nhan Sĩ Tắc chợt trở nên tái nhợt.
Nhan Sĩ Tắc sở dĩ có thể tiến lên là nhờ sự giúp đỡ của bí thư Vương, khi thành phố La Nam liên tục phát triển thì hắn cảm thấy con đường làm quan của mình đang ở trên con tàu cao tốc. Nhưng tiệc vui chóng tàn, hình như người đàn ông chèo chống cho hắn trước nay đang rơi vào tình huống ngã đổ.
Là đồng hồ giá trị hơn triệu, với đồng lương của Vương Tử Quân thì căn bản không thể có được.
Theo cảm giác của Nhan Sĩ Tắc, Vương Tử Quân là người có cống hiến lớn lao cho La Nam, cho dù nhận ban thưởng cả triệu cũng là đương nhiên. Nhưng đây là cảm giác cá nhân của hắn, phương diện pháp luật và quy củ của đảng sẽ căn bản không cho phép luồn vào cảm giác cá nhân, nhân viên của ủy ban kỷ luật sẽ không cho phép anh nói về phương diện này. Công tác đảng là công tác chung, sao có thể trả giá và nhận thù lao được?
Chẳng lẽ bí thư Vương sẽ ngã vì sự kiện nhỏ nhặt này sao?
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt của Nhan Sĩ Tắc, hắn khé khoát tay nói:
- Đừng lo, chuyện này các anh không cần lo lắng.
Lúc này sự kiện bí thư thị ủy đeo đồng hồ tiền triệu thật sự là tiêu điểm của cư dân mạng, Vương Tử Quân nổi tiếng chỉ trong thời gian rất ngắn, sự kiện này cũng giống như đang đâm một vết thương vào trong lòng thị dân La Nam. Vương Tử Quân căn bản bị người ta nói xấu trên mạng, biết bao nhiêu người đang mở miệng mắng chửi, căn bản làm cho người ta nhìn vào mà cảm thấy sợ hãi.
Đám người trên mạng cũng không phải chửi bới theo kiểu nghi vấn, bọn họ căn bản đều khẳng định Vương Tử Quân là một tham quan nhận hối lộ, đây là sự thật căn bản không thể nghi ngờ, là kết cục không có gì là bất ngờ.
Trong phòng làm việc của Kim Điền Lạc, lúc này Kim Điền Lạc đang hút thuốc, trên trán là những giọt mồ hôi như hạt đậu. Dù sao bây giờ vẫn là mùa xuân, thời tiết còn hơi lạnh, thế nhưng hắn lại thấy sau lưng mình lấm tấm mồ hôi.
- Làm sao bây giờ?
Đây chính là nghi vấn và là vấn đề lớn nhất của Kim Điền Lạc vào lúc hiện tại. Hắn là người tunh hoành chính đàn La Nam nhiều năm, hắn có thể từ vị trí thư ký trưởng của bí thư Trình Tự Học và tiến vào trong lòng Vương Tử Quân, trở thành người được Vương Tử Quân tín nhiệm, tất nhiên phải có thủ đoạn mạnh mẽ của riêng mình.
Nhưng dưới tình huống này thì Kim Điền Lạc hắn sẽ đi đường nào? Hắn là người theo Vương Tử Quân làm thư ký trưởng khá lâu năm, hắn biết rõ người trên mạng chính là Vương Tử Quân, cũng biết chiếc đồng hồ Patek Philippe được đeo trên tay của Vương Tử Quân.
Trước kia hắn cảm thấy bí thư Vương là người có vẻ bề ngoài rất tuyệt, chiếc đồng hồ kia rất đẹp, nhưng không ngờ nó lại có giá trị cao như vậy.
Là chiếc đồng hồ tiền triệu, thật sự nó đủ uy lực để chôn vùi một vị lãnh đạo.
Nhưng trong ấn tượng của hắn thì Vương Tử Quân đi vào La Nam và luôn là người trong sạch, mặc dù là ngày lễ tết thì các đồng chí bên dưới cũng không dám đưa đến món gì xa xỉ, huống hồ là tiền. Lẽ ra Vương Tử Quân là tấm gương tốt, nhưng chiếc đồng hồ xa xỉ trên tay phải giải thích thế nào? Giá hơn một triệu, thậm chí lương cả đời của bí thư Vương cũng không đủ mua được.
Kim Điền Lạc nhìn vào tình huống Vương Tử Quân xây dựng thành phố La Nam phát triển như lúc này, hắn tất nhiên cho rằng bí thư Vương là người cực kỳ có năng lực và khả năng. Hơn nữa xu thế phát triển mạnh mẽ của thành phố La Nam vào lúc này, làm cho Kim Điền Lạc cảm thấy đi theo Vương Tử Quân sẽ có tương lai phát triển cực mạnh.
Khi Kim Điền Lạc luôn trung thành tận tụy đi theo bí thư Vương, bây giờ lại có sự việc xấu xảy ra, hắn phải làm sao đây? Một bài viết bình thường trên inte sao lại có thể chọc ra sư kiện kinh thiên động địa như vậy?
Kim Điền Lạc biết rõ lúc này sự việc mình nên làm nhất chính là đến phòng làm việc của bí thư Vương, báo cáo sự việc lần này với bí thư Vương, tích cực cùng lãnh đạo thương lượng đối sách. Nhưng một âm thanh khác nói cho hắn biết, chuyện này không thể dính vào. Xem ra Vương Tử Quân căn bản khó qua khỏi cửa ải lần này, chính mình cần phải làm chính là bảo trụ mình không dây vào.
"Làm sao bây giờ, có nên đi hay không?"
Hai âm thanh liên tục xuất hiện trong lòng Kim Điền Lạc, hai bên dây dưa với nhau và sinh ra cảm giác khó chịu. Nếu như không đi, hắn sẽ đứng bên ngoài theo dõi diễn tiến sự việc, đây là một kế sách cực kỳ tuyệt hảo để giữ mình. Nếu như là bí thư thị ủy khác thì hắn sẽ chọn phương án này, nhưng bây giờ nếu lựa chọn nó thì thật quá hổ thẹn, quá mức xin lỗi bí thư Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân là người tín nhiệm cao độ với Kim Điền Lạc, thế nên mới cất nhắc Kim Điền Lạc lên vị trí hiện tại. Nếu như hắn khoanh tay đứng nhìn lúc Vương Tử Quân gặp rủi ro, người ta sẽ dùng ánh mắt thế nào để nhìn mình? Rõ ràng mình là kẻ bo bo giữ mình, không dám đảm đương, là tiểu nhân bỉ ổi.
Kim Điền Lạc đang cảm thấy rất bàng hoàng, hắn liên tục ngồi đốt thuốc.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên, Kim Điền Lạc nói một câu mời vào, thư ký đi vào nói:
- Bí thư Kim, tôi vừa thấy thư ký trưởng Đổng và chủ tịch Nhan đến phòng làm việc của bí thư Vương.
Đổng Trí Tân và Nhan Sĩ Tắc đã đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, Kim Điền Lạc nhớ đến hai cái tên này mà cảm thấy tâm tình rối loạn.
Nếu so sánh với hai người Đổng Trí Tân và Nhan Sĩ Tắc thì Kim Điền Lạc lại có vị trí có thể tiến công và có thể phòng thủ ở thành phố La Nam. Nhưng hai người kia đều đã đi, nếu như mình không đi thì bí thư Vương Tử Quân sẽ nghĩ như thế nào?
Vương Tử Quân tuyệt đối sẽ không ình nói chuyện này, nhưng hai người Nhan Sĩ Tắc và Đổng Trí Tân sẽ không phải kẻ câm.
Kim Điền Lạc nghĩ đến ánh mắt như cười như không của Vương Tử Quân nhìn mình, hắn nhanh chóng đứng lên, sau đó ấn điếu thuốc vào trong gạt tàn. Hắn nhanh chóng bước ra ngoài phòng.
- Bí thư Kim, ngài đây là...
Thư ký có chút do dự, hắn khẽ nói với Kim Điền Lạc.
Kim Điền Lạc nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của thư ký, hắn chợt nói:
- Tôi đi đến chỗ bí thư Vương một chuyến.
Thư ký đi theo lãnh đạo thật sự là cùng chung vinh nhục, cùng chung tổn hại. Thư ký này đi theo Kim Điền Lạc khá lâu, lúc này thấy Kim Điền Lạc muốn đến chỗ bí thư Vương, hắn có chút do dự, sau đó ấp úng nói:
- Bí thư Kim, bây giờ có không ít người nghị luận về sự việc liên quan đến bí thư Vương...
Kim Điền Lạc không nói gì, hắn đưa mắt nhìn thư ký của mình. Lúc này viên thư ký có chút do dự, hắn nói tiếp:
- Có người nói bí thư Vương lần này thật sự khó xong chuyện.
Kim Điền Lạc cũng thừa nhận lời nói của thư ký, thế nhưng biểu hiện lại trầm giọng lên tiếng:
- Các cậu chỉ biết nói bừa nói bậy, rốt cuộc bí thư Vương có chuyện gì hay không thì còn phải xem vào cơ quan kiểm tra kỷ luật, không phải tôi nói một câu có thể dìm chết anh ấy được. Ít nhất bây giờ anh ấy còn là bí thư thành phố La Nam.
Kim Điền Lạc nói rồi đi về phía phòng làm việc của bí thư Vương Tử Quân.
Khi Kim Điền Lạc đi đến hành lang phòng làm việc của Vương Tử Quân thì thấy Tống Ích Dân, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều không nói gì, thế nhưng vẻ mặt lại căn bản là không thoải mái.
Khi hai người đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, có không biết bao nhiêu người đang nhìn. Hà Khởi Duệ là chủ tịch thành phố La Nam, hắn chính là một thành viên trong số đó.
Hôm nay tâm tình của Hà Khởi Duệ rất tốt, tuy kết quả phát triển mạnh mẽ của thành phố La Nam nằm dưới sự thúc đẩy của bí thư Vương, thế nhưng hắn là chủ tịch thành phố, công lao của hắn là căn bản không thể thiếu được.
Nếu Vương Tử Quân trở thành thường ủy tỉnh ủy, như vậy thời gian Vương Tử Quân đảm nhiệm vị trí bí thư thị ủy La Nam sẽ không còn quá lâu. Dựa theo những sắp xếp vị trí trong quan trường, phương diện ăn quả sẽ có quy tắc riêng biệt, Hà Khởi Duệ là người luôn hướng về phía vị trí bí thư của Vương Tử Quân, sau đó hắn sẽ tiến lên một bước nhận lấy chức vụ của Vương Tử Quân, đây sẽ là tình thế bắt buộc.
Dựa vào tình huống phát triển của thành phố La Nam, nếu hắn làm bí thư thị ủy La Nam, không bao lâu sau sẽ kế tục bí thư Vương Tử Quân làm thường ủy tỉnh ủy. Như vậy hắn sẽ có một con đường phát triển như mơ.
Hà Khởi Duệ thầm nghĩ như vậy mà không khỏi mở miệng hát khẽ một tiếng. Khi hắn đang hăng hái ngồi trong phòng làm việc của mình mơ về tương lai hạnh phúc, đột nhiên giấc mộng lại bị thư ký phá tan.
Trên bàn làm việc của Hà Khởi Duệ cũng có một chiếc máy tính, màn hình máy tính là trang web có bài viết về bí thư Vương Tử Quân.
Hơn một triệu, tại sao lại như vậy?
Xem ra vẫn là cán bộ trẻ tuổi, anh nó xem, sao lại có người ngốc như vậy? Đeo một thứ đồng hồ đáng chú ý như thế?
Khi nhìn người trong tấm hình thì Hà Khởi Duệ nhanh chóng nhận ra bí thư Vương Tử Quân, mà bí thư Vương không phải có đeo một chiếc đồng hồ như vậy sao?
Khi thấy bài viết như vậy thì Hà Khởi Duệ chợt mẫn cảm phát hiện ra phiền phức sắp kéo đến với Vương Tử Quân.
Chẳng lẽ Vương Tử Quân xài một chiếc đồng hồ giả sao?
Hà Khởi Duệ không tin, hắn cảm thấy với thân phận và địa vị của Vương Tử Quân, đối phương sẽ căn bản không dùng một món hàng giả, nhưng nếu thật sự là đồng hồ trên một triệu, như vậy giải thích như thế nào?
Con người luôn luôn ích kỷ, Hà Khởi Duệ cũng không phải người ngoại lệ, hắn từ sâu trong lòng cảm thấy rất đau lòng, nhưng phản ứng đầu tiên của hắn là nên làm như thế nào?
Nên giữ khoảng cách với Vương Tử Quân sao? Đây là cách đơn giản nhất, nhưng Hà Khởi Duệ cảm thấy nếu mình làm như vậy thì thật sự không ra thể thống gì.
Dù là Vương Tử Quân có nhận hối lộ hay không, đối phương căn bản đều có lòng dạ cực kỳ tốt với mình. Nếu như đúng lúc đối phương gặp chuyện không may, vào tình hình khốn khó mà mình bỏ đi, căn bản là khó thể yên ổn ở phương diện lương tâm.
Nhưng nếu như bỏ đi, người ta sẽ nhìn mình như thế nào? Người ta có căn cứ vào đó để điều tra cả mình hay không?
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh