In order to heal others, we first need to heal ourselves. And to heal ourselves, we need to know how to deal with ourselves.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 950: Làm Tốt Công Tác, Nói Năng Cũng Không Kém Ai
ương Tử Quân nói một lời hy vọng chủ nhiệm Triệu có thời gian đến La Nam chơi đùa, bề ngoài biểu hiện hữu hảo, nhưng bên trong chưa chắc là thật.
Chủ nhiệm Triệu thầm nghĩ đến những câu chuyện về bí thư Vương, hắn cười nói:
- Bí thư Vương, ngài nói làm tôi thật sự động lòng, bây giờ La Nam là thành phố phát triển du lịch, khu du lịch Cô Yên Sơn nổi tiếng toàn quốc, đã gánh hơn phân nửa giang sơn ngành du lịch của tỉnh rồi.
Sau vài câu liên hệ thì Vương Tử Quân biết rõ chủ nhiệm Triệu này luôn công tác ở ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, khi Vương Tử Quân đang công tác ở tỉnh đoàn, bọn họ chỉ cách nhau vài trăm mét mà thôi.
Hai người nói vài câu, sau đó chủ nhiệm Triệu lại nói:
- Bí thư Vương, lần này chúng tôi nhận được đơn tố cáo, thế cho nên chúng tôi tiến hành điều tra theo thông lệ, còn mời ngài hỗ trợ.
Chủ nhiệm Triệu nói xong thì lấy ra một phần tài liệu khẽ đặt lên bàn làm việc của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cầm lấy tài liệu nhìn thoáng qua, hai hàng chân mày chợt nhăn lại. Hắn sở dĩ nhíu mày cũng không phải vì tuyến trên phản ánh vấn đề quá nghiêm trọng, khác biệt là tờ đơn tố cáo này căn bản không là vấn đề với hắn.
Điều này có ý gì? Vương Tử Quân cảm thấy nó nghiêm trọng ở điểm này.
Theo như những gì được phản ánh thì đáng lý ra phải do ủy ban kỷ luật huyện ủy phụ trách, cho dù phản ánh lên trên thì chỉ cần có chút văn kiện đưa xuống là được, đáng giá để cho chủ nhiệm Triệu thuộc ủy ban kỷ luật tỉnh ủy tự mình xuống một chuyến sao?
Tư liệu không nhiều, chủ yếu là phản ánh tình huống giám đốc La Ngưỡng Bính của công ty cơ giới lúc còn tại vị đã lợi dụng chức vụ để thu vào túi riêng tiền phí khám chữa bệnh, hơn nữa kim ngạch cũng không nhiều, chỉ là sáu mươi ngàn mà thôi. Nhưng cuối tài liệu lại có một sự kiện liên quan, đó chính là ủy ban kỷ luật huyện ủy trước tết đã từng điều tra vụ này, thế nhưng sau đó nhận được chỉ thị chính xác của bí thư huyện ủy Nhan Sĩ Tắc, yêu cầu ủy ban kỷ luật huyện ủy ngừng điều tra vụ án này.
Dù sự kiện này chưa đủ để phản ánh Nhan Sĩ Tắc có vấn đề, thế nhưng tự dưng yêu cầu ngừng tra án đã nói rõ vấn đề. Vương Tử Quân đặt tài liệu xuống, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ.
Sự kiện này rõ ràng muốn động vào Nhan Sĩ Tắc, mà Nhan Sĩ Tắc là người thế nào? Hắn chính là người mà mình đã chấm sau khi đến thành phố La Nam, sau đó là cán bộ được Vương Tử Quân đề bạt trọng dụng.
- Bí thư Vương, ủy ban kỷ luật tỉnh ủy rất coi trọng phần tài liệu nàêu cầu chúng tôi nhất định phải điều tra rõ ràng, dưới điều kiện tiên quyết căn bản là không tha cho bất kỳ phần tử tha hóa nào, càng phải bảo vệ đồng chí của mình.
Vẻ mặt Triệu Quân Dũng rất nghiêm túc, hắn ngoài miệng nói bảo vệ đồng chí của mình, thế nhưng nửa câu đầu mới thật sự là ý nghĩ của hắn vào lúc này.
Mặc dù Vương Tử Quân cảm thấy Nhan Sĩ Tắc là người rất tốt, hơn nữa ở thành phố La Nam ai cũng biết Nhan Sĩ Tắc là người của hắn, thế nhưng lúc này đối mặt với Triệu Quân Dũng, hắn cũng chỉ có thể trầm giọng bày tỏ:
- Chủ nhiệm Triệu, thị ủy La Nam chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hỗ trợ điều tra, nếu có gì cần thì anh có thể trực tiếp liên hệ với bí thư Kim.
- Cám ơn bí thư Vương.
Sau đó Triệu Quân Dũng cũng không tiếp tục nói về vấn đề vụ án ở huyện Dương Phong, chỉ hàn huyên vài câu với Vương Tử Quân, sau đó bắt tay cáo từ.
Triệu Quân Dũng rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân, Kim Điền Lạc nhanh chóng đi đến. Hắn là cán bộ gắn chặt với Vương Tử Quân, hắn biết rõ sự kiện này có ý nghĩa gì với lãnh đạo của mình.
- Bí thư Vương, bí thư Nhan không có vấn đề gì đấy chứ?
Căn cứ vào góc độ của mình thì Vương Tử Quân tất nhiên không hy vọng Nhan Sĩ Tắc có vấn đề. Dù sao Nhan Sĩ Tắc cũng là cán bộ mà mình thưởng thức, nếu đối phương xảy ra vấn đề, như vậy sẽ tạo nên ảnh hưởng không rõ với mình, thậm chí đám cán bộ đi theo mình cũng xem như xong.
Nhưng vô duyên vô cớ lại cho ra chỉ thị dừng điều tra vụ án ở xí nghiệp cơ giới, bên trong rốt cuộc có vấn đề gì? Nhan Sĩ Tắc có vấn đề gì hay không? Vương Tử Quân căn bản là không dám khẳng định.
Nhưng sự việc này đã được đưa ra ngoài ánh sáng, phía sau có người nào thúc đẩy hay không?
Trong đầu lóe lên một ý nghĩ như vậy, Vương Tử Quân chợt trầm giọng nói:
- Căn cứ vào những chứng cứ thực chất, cố gắng hỗ trợ ủy ban kỷ luật tỉnh ủy điều tra làm rõ ràng vụ này.
Kim Điền Lạc gật gật đầu mà không nói điều gì.
Kim Điền Lạc rời đi, Vương Tử Quân thầm nghĩ về sự kiện vừa xảy ra. Một chuyện không có gì quá như của La Ngưỡng Bính, Nhan Sĩ Tắc vì sao lại ngăn cản không cho ủy ban kỷ luật huyện ủy điều tra? La Ngưỡng Bính là thân thích hay bạn bè của Nhan Sĩ Tắc sao? Nhan Sĩ Tắc có tiếp nhận thứ gì của La Ngưỡng Bính ở sự kiện này không?
Nếu Nhan Sĩ Tắc có nhận thứ gì từ La Ngưỡng Bính, như vậy vụ án hoàn toàn có thể được định tính ngay lập tức. Vặn ngã Nhan Sĩ Tắc thì sẽ tạo nên chấn động trong quan trường thành phố La Nam, Nhan Sĩ Tắc sẽ căn bản không thể không nghĩ đến phương diện này. Nhưng vì sao Nhan Sĩ Tắc lại làm như vậy? Vương Tử Quân nghĩ đến phương diện xí nghiệp cơ giới, thế là hắn chợt nghĩ đến phương diện xí nghiệp cơ giới thay đổi chế độ vào năm ngoái.
Bên trong rốt cuộc có vấn đề gì không?
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa khẽ vang lên làm cho Vương Tử Quân phải thu hồi những ý nghĩ của mình. Hắn nói một câu mời vào, ngay sau đó trưởng phòng tuyên truyền Lữ Hâm Sâm từ bên ngoài đi vào.
- Bí thư Vương!
Lữ Hâm Sâm đi đến ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Vương Tử Quân, sau khi mở miệng chào một câu đơn giản, hắn dùng giọng có chút hưng phấn nói:
- Hôm nay có vài nhà báo từ trung ương đi xuống, bọn họ chuẩn bị cho ra những bài viết về tình hình phát triển kinh tế mạnh mẽ của thành phố La Nam chúng ta, đám ký giả đều đặc biệt nhấn mạnh muốn được gặp ngài.
Công tác tuyên truyền chính là một trong những nhiệm vụ quan trọng của trưởng phòng Lữ Hâm Sâm trong năm nay. Lữ Hâm Sâm là một trưởng phòng tuyên truyền, hắn tất nhiên luôn cố gắng thực hiện tốt nhiệm vụ của mình. Vào thời đại của Vương Tử Quân, giữa hai bên có mối quan hệ không xa không gần, trạng thái này không khỏi làm cho Lữ Hâm Sâm sinh ra cảm giác lo lắng.
Dù sao thì nguyên nhân cũng là trước kia người ta đến mà mình căn bản không nhanh chóng tiến đến cùng hợp tác, điều này làm cho Lữ Hâm Sâm cảm thấy nóng lòng như lửa đốt. Năm xưa khi Vương Tử Quân đến thành phố La Nam, khi đó hắn còn có ý nghĩ khác, nhưng bây giờ tất cả đã biến thành phải làm sao để nhanh chóng có mối quan hệ tốt với bí thư Vương Tử Quân.
Lữ Hâm Sâm là một cán bộ cấp phó giám đốc sở, hắn tất nhiên có con đường phát triển của riêng mình. Hắn biết rõ năm này là thời điểm cực kỳ quan trọng với Vương Tử Quân, trong lúc tiến lên phía trước, nếu như mình có thể tiếp sức cho bí thư Vương Tử Quân tiến lên vị trí thường ủy tỉnh ủy, như vậy con đường làm quan của mình sau này nhất định sẽ được bí thư Vương báo đáp.
Hai năm qua công tác tuyên truyền của thành phố La Nam luôn có được thành tích cao vời, đó rõ ràng là một điểm sáng chói mắt.
Đúng lúc Lữ Hâm Sâm đang cố gắng thực hiện tốt công tác thì lại gặp dịp may, có vài tờ báo cấp trung ương đến viết bài phản ánh tình hình phát triển của thành phố La Nam. Hắn thật sự hưng phấn đến mức hai mắt tỏa sáng, thế cho nên nhanh chóng sắp xếp đám nhà báo đến nghỉ ở nhà khách La Nam. Hắn cảm thấy mình là một trưởng phòng tuyên truyền, làm như vậy sẽ là một hồi báo tốt cho bí thư Vương.
Vương Tử Quân cũng cảm thấy có chút vui vẻ vì sự kiện này, trước khi hắn tiến lên vị trí thường ủy tỉnh ủy thì công tác tuyên truyền là căn bản không thể thiếu. Bây giờ ký giả của các tờ báo cấp trung ương đến thành phố La Nam, đây rõ ràng là một điều có thể ngộ mà không thể cầu.
Vương Tử Quân thầm tính toán những khả năng có thể xuất hiện, hắn mở miệng dùng giọng sắp xếp nói:
- Trưởng phòng Lữ, đây là một dịp tốt để chúng ta tuyên truyền về thành phố La Nam, thành phố La Nam chúng ta nhất định phải tiến thêm một bước trên phương diện phát triển kinh tế, thế cho nên cần nhiều người cùng hô vang khẩu hiệu, đồng thời càng phải nói ra sự thật, cho ra hiệu quả thật sự. Tôi thấy thếnafy, sáng hôm nay trước tiên anh thay mặt chiêu đãi nhà báo, tối hôm nay chúng ta sẽ cùng dùng cơm với bọn họ ở nhà khách La Nam.
- Bí thư Vương cứ yên tâm, tôi bảo chứng sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Lữ Hâm Sâm trầm ngâm giây lát rồi nhanh chóng nói:
- Bí thư Vương, anh xem chúng ta nên coi điều gì là trọng điểm để giới thiệu tình huống phát triển kinh tế mạnh mẽ của thành phố La Nam?
Muốn nói giới thiệu tình hình phát triển kinh tế của thành phố La Nam thì Lữ Hâm Sâm là một trưởng phòng tuyên truyền và không ai lợi hại hơn, chỉ một lát cũng có thể nói dở thành hay, nước miếng tung tóe. Nhưng vấn đề là lúc này hắn không dám tự tiện làm loạn, dù sao thì sự việc cũng có liên quan đến bí thư Vương, nếu như không phân biệt rõ đâu là trọng điểm, như vậy dù gom một đống thức ăn ngon thì cũng chưa chắc có được một bữa ngon miệng.
Vương Tử Quân hiểu ý của Lữ Hâm Sâm, đối phương là một trưởng phòng tuyên truyền lâu năm, tất nhiên sẽ mạnh hơn mình nhiều lần ở phương diện tuyên truyền. Sở dĩ đối phương mở miệng hỏi ý kiến của mình, cũng không phải là cảm thấy mình cao siêu hơn, chủ yếu là vì mình là lãnh đạo đứng đầu thành phố La Nam.
Vương Tử Quân đang chuẩn bị để cho Lữ Hâm Sâm cứ thực hiện theo trình tự như trước kia, thế nhưng lúc này một ý nghĩ lóe lên trong lòng Vương Tử Quân. Trong ký ức của hắn thì cuối năm nay quốc hội sẽ có một cuộc thảo luận về vấn đề giải phóng tư tưởng, yêu cầu sự chính đáng, đẩy mạnh hoạt động giáo dục cán bộ, mà thời điểm bây giờ đàng ở vào giai đoạn ủ mầm.
Lúc này nếu như thành phố La Nam vừa làm tốt công tác phát triển kinh tế, vừa có thể làm ra thành tích ở phương diện xây dựng giáo dục đội ngũ cán bộ, như vậy sẽ càng có tác dụng gấp rút đối với ấn tượng của lãnh đạo với thành phố La Nam.
- Trưởng phòng Hâm Sâm, anh cứ tự nhiên ở phương diện giới thiệu tình hình phát triển kinh tế của thành phố La Nam, thế nhưng tôi cũng có một ý kiến, chính là chúng ta sẽ chú trọng công tác xây dựng kinh tế và cũng không quên trọng điểm là công tác xây dựng đội ngũ cán bộ.
Vương Tử Quân lên tiếng làm cho Lữ Hâm Sâm cảm thấy có chút khó hiểu, lúc này thành phố La Nam phát triển kinh tế cực kỳ nhanh chóng, thật sự tỏa sáng rực rỡ, đám nhà báo quốc gia đến đây chủ yếu là viết bài tán dương và học hỏi kinh nghiệm. Lúc này bí thư Vương không đặt trọng điểm vào phương diện phô bày thành tích phát triển kinh tế, vì sao lại đặt trọng điểm vào phương diện xây dựng đội ngũ cán bộ?
Lữ Hâm Sâm thật sự cảm thấy rất khó hiểu. Hắn dừng lại một lát, sau đó dùng giọng nghi hoặc nói:
- Chúng ta vừa phát triển kinh tế vừa xen kẽ công tác xây dựng đội ngũ cán bộ sao?
- Đúng vậy, đặc biệt là phải phô bày rõ ràng một chút. Một ban ngành tốt, một đội ngũ tốt, một cơ chế tốt, một chế độ tốt, đó chính là những biểu hiện hạng nhất vào lúc này.
Vương Tử Quân gõ lên mặt bàn rồi nói tiếp:
- Đồng thời chúng ta cần phải trọng điểm tuyên truyền về những tấm gương tiên tiến điển hình trong đội ngũ cán bộ của thành phố La Nam.
Lữ Hâm Sâm nghe thấy Vương Tử Quân sắp xếp như vậy, trong lòng đã xác định bí thư Vương có tính toán của riêng mình. Hắn dù có rất nhiều nghi hoặc, thế nhưng hắn biết rõ phương án tốt nhất của mình vào lúc này chính là thi hành theo đúng như sắp xếp của bí thư Vương.
Hai người nói thêm vài câu về phương diện nên tuyên truyền hình tượng thành phố La Nam như thế nào, sau đó Lữ Hâm Sâm rời đi. Vương Tử Quân lại tiếp tục quay về trạng thái trầm tĩnh, sự kiện liên quan đến Nhan Sĩ Tắc chợt xuất hiện trong đầu Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nên tỏ thái độ gì ở sự kiện này? Nếu Nhan Sĩ Tắc xảy ra vấn đề, như vậy mình phải làm sao bây giờ? Trong chuyện này có kẻ nào đang cố tạo sóng hay không? Vấn đề là mục đích của họ là gì? Cuối cùng bọn họ muốn đả kích ai?
Việc này cần phải tìm biện pháp giải quyết cho tốt, có một việc cấp bách vào lúc này chính là rèn sắt khi còn nóng. Nếu như Nhan Sĩ Tắc không có vấn đề, như vậy tất cả mâu thuẫn sẽ được giải quyết dễ dàng, nhưng nếu bản thân Nhan Sĩ Tắc căn bản là không trong sạch, như vậy sẽ có người căn cứ vào đó để làm lớn chuyện.
Giữa trưa Vương Tử Quân về nhà, Kim Điền Lạc lại đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn lên tiếng báo cáo:
- Bí thư Vương, tổ điều tra đã mời La Ngưỡng Bính đến, đồng chí của chúng ta chỉ có nhiệm vụ hỗ trợ mà thôi, phương diện điều tra đều là do người của chủ nhiệm Triệu tiến hành.
Vương Tử Quân không nói gì, hắn chỉ khẽ gật gật đầu với Kim Điền Lạc.
Kim Điền Lạc cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc lần này, hắn nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng thăm dò nói:
- Sáng hôm nay tôi đã nói chuyện với chủ nhiệm Triệu, anh ấy yêu cầu chúng ta hỗ trợ kêu gọi giám đốc Lý đang ở phía nam đến để tìm hiểu rõ tình huống.
giám đốc Lý, Vương Tử Quân đã biết giám đốc Lý kia là ai. Khi xí nghiệp cơ gôới ở huyện Dương Phong thay đổi chế độ, chính là vị giám đốc Lý kia đứng ra hoàn thành, bây giờ bọn họ muốn tìm giám đốc Lý, rõ ràng là muốn đào sâu sự việc.
- Như vậy thì tích cực phối hợp với bọn họ.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi lên tiếng.
Rất nhiều chuyện nếu anh càng không hy vọng nó được mở rộng thì tình huống truyền bá lại cực kỳ nhanh, hơn nữa anh căn bản không thể nào che giấu được, nếu anh muốn che giấu thì căn bản không tốt bằng phô bày ra.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh