Books support us in our solitude and keep us from being a burden to ourselves.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 755(P2): Phụ Nữ Đòi Hỏi Là Những Gì Quan Chức Cần.
on bà nó, tên kia có nắm đấm quá mạnh. Hứa Tranh Viễn nghĩ đến tình huống tên khốn kia đấm một cái làm cho lỗ mũi mình nở hoa, thế là cơn tức trong lòng chợt bừng bừng bộc phát. Trước nay hắn sống an nhàn sung sướng, sao có thể chịu được tình cảnh bị đối phương đánh cho gãy mũi như thế này? Thật sự quá đau.
Con bà nó, con người là như vậy, đến khi gặp phải chuyện không may thì dù là uống nước cũng nấc cục.
Hứa Tranh Viễn càng thêm bất mãn chính là vừa rồi đi vệ sinh, hắn thấy tiểu tử đánh mình gãy mũi vẫn ngồi ngông nghênh trong phòng thẩm vấn, hơn nữa còn được người ta hầu hạ trà nước đàng hoàng. Hắn thấy tình cảnh như vậy mà cũng không quan tâm đến cơn đau của mình, nhanh chóng nổi trận lôi đình. Đúng lúc có một bụng tức giận cần phát tiết thì vừa vặn gặp mặt người bạn của mình là Hào Xã Nguyên đi đến. Hắn nhanh chóng mở miệng quát lên với Hào Xã Nguyên.
Hào Xã Nguyên dù là phó cục trưởng, nhưng là một cán bộ cấp phòng, hơn nữa vị trí này là do Hứa Tranh Viễn đưa đến cho, thế nên gần đây hắn cực kỳ cung kính với Hứa Tranh Viễn.
Nhưng hôm nay nghe được lời phân phó của Hứa Tranh Viễn, hắn chạy đến vài bước khẽ nói:
- Anh, anh Hứa, anh nói nhỏ một chút, chuyện này con bà nó quá lớn rồi.
- Hừ, anh nói vậy là có ý gì?
Hứa Tranh Viễn sờ lên mũi dùng giọng bất mãn nói:
- Sự việc gì lớn hơn cái mũi của tôi?
- Tiểu tử kia chính là lái xe mới của bí thư Vương.
Hào Xã Nguyên lúc này cũng không nói nhiều, hắn thì thầm vào tai Hứa Tranh Viễn.
- Hắn là lái xe của ai cũng mặc kệ, hắn dám đánh tôi...
Hứa Tranh Viễn nói được một nửa câu thì ngừng lại, hắn nhìn chằm chằm Hào Xã Nguyên, sau đó há hốc miệng nói:
- Anh nói hắn là lái xe của ai?
- Là lái xe của Vương Tử Quân, bí thư Vương!
Hào Xã Nguyên tuy biểu hiện rất cung kính với Hứa Tranh Viễn, thế nhưng từ sâu trong lòng thật sự không có cảm tình gì với một tên khốn con nhà quan chỉ biết mở miệng gào thét này. Lúc này thấy vẻ mặt Hứa Tranh Viễn lộ ra vẻ bối rối, trong lòng có chút hèn mọn, thầm nghĩ: Tiểu tử này thật sự là quả hồng để cho người ta vân vê, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, là cái thá gì vậy?
Hứa Tranh Viễn là người hoành hành nhiều năm ở thành phố La Nam, nhưng bây giờ cũng thật sự sợ hãi vị bí thư thị ủy ra bài không theo quy luật kia. Nếu như đứng trước mặt Vương Tử Quân, hắn tuyệt đối không dám nói bậy về Vương Tử Quân, thậm chí phát tiết lúc bảo dưỡng xe cũng chỉ là nói cho sướng miệng mà thôi.
Hứa Tranh Viễn cũng thật sự không ngờ mình lại không may mắn như vậy, mắng chửi người ta, lại bị thủ hạ của người ta nghe được. Nếu sự việc này rơi vào trong tai Vương Tử Quân, kết quả là thế nào thì hoàn toàn có thể nghĩ. Tuy hắn chưa từng tiếp xúc với Vương Tử Quân, thế nhưng trong lòng hắn lại tràn đầy cảm giác sợ hãi với người này.
Con bà nó, ông đây có bao giờ sợ ai đâu? Bây giờ lại sợ tên khốn này, hơn nữa đối phương thiếu chút nữa dọa ình tê liệt cả người. Lẽ ra với quan hệ của Hứa Tranh Viễn, hắn có thể phát triển rất tốt trong quan trường. Hắn là người thông minh, cũng có chút năng lực, tất nhiên cũng không có bệnh tật gì lớn. Thế nhưng bây giờ xem ra bệnh tật có hơi nhiều một chút, thậm chí còn có vẻ tỏa sáng, đặc biệt là phương diện nữ sắc. Nhưng điều này nói rõ vấn đề gì? Không phải hắn giỏi đoàn kết với các đồng chí nữ sao?
Hứa Tranh Viễn nghĩ đến đây mà có vài ý nghĩ khác lạ, hắn là người đặc biệt giỏi tiếp cận phụ nữ. Cũng là gặp một người phụ nữ, người ta vừa mới quen thì hắn đã thành thân thiết, đã di vào giai đoạn thực chất, lên giường từ lâu rồi. Hắn tôn trọng câu châm ngôn: Quan chức cần chín chắn, phụ nữ cần non nớt. Vì thế phụ nữ chỉ cần còn trẻ, căn bản không quá chú trọng đẹp xấu, không nên tạo dựng cảm tình, không nên yêu thương. Lúc này gái có mặt ở khắp nơi, thật sự thời thế tạo anh hùng, Hứa Tranh Viễn hoàn toàn có thể vung dây cương tunh hoành ngang dọc.
Lúc này chọc giận Vương Tử Quân, sau này Hứa Tranh Viễn còn cơ hội để tiếp tục cuộc sống xa hoa trụy lạc, ngập chìm trong vàng son nữa không? Hứa Tranh Viễn thật sự cảm thấy rối loạn, những sự việc không hài lòng gần đây chợt xuất hiên giống như cuốn phim quay chậm trong đầu.
- Anh Hào, chuyện này nên làm sao bây giờ?
Hứa Tranh Viễn cũng bất chấp thể diện của mình, hắn khẽ nói với Hào Xã Nguyên.
Hào Xã Nguyên tỏ ra lo lắng, hắn nói:
- Trưởng phòng Hứa, chuyện này chỉ sợ không tốt cho ngài, bên phía chúng tôi đã báo cáo cho cục trưởng Mễ, nghe nói cục trưởng Mễ đã báo cáo cho bí thư Vương.
Cục trưởng Mễ báo cáo cho bí thư Vương? Con bà nó, sao lần này hiệu suất công tác của đồn công an này lại cao như vậy? Đã chọc đến người Vương Tử Quân rồi sao? Tuy Hứa Tranh Viễn cứng miệng nói không sợ Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này trên trán đã vã mồ hôi hột.
- Anh Hào, tôi đi gọi điện thoại một chút.
Hứa Tranh Viễn lúc này đã thật sự rối loạn, bây giờ hắn mới nghĩ đến bố mình. Nếu như vừa rồi hắn còn có chút oán hận, như vậy bây giờ xem bố mình là cây cỏ cứu mạng duy nhất còn sót lại.
Hào Xã Nguyên càng cảm thấy khinh thường Hứa Tranh Viễn, nhưng vẻ mặt lại cực kỳ nhiệt tình. Dù sao Hứa Tranh Viễn cũng có một người cha tốt, Hứa Vân Sơn dù sao cũng là lãnh đạo đứng đầu mặt trận tổ quốc thành phố La Nam, rất ít người ở thành phố La Nam không nể mặt chủ tịch Hứa. Đối với Hào Xã Nguyên, có thể trèo lên tầng quan hệ với Hứa Vân Sơn thì thật sự là may mắn lớn, hắn muốn tiến lên làm lãnh đạo đứng đầu đồn công an, sợ rằng chỉ cần một câu nói ủa Hứa Vân Sơn mà thôi. truyện copy từ
- Bố, phải làm sao bây giờ?
Hứa Tranh Viễn nhanh chóng nói ra sự việc với bố mình, sau đó dùng giọng bối rối nói với đầu dây bên kia.
Hứa Vân Sơn nhận được điện thoại của con trai Hứa Tranh Viễn, đúng lúc lão đang suy nghĩ đối sách cho những gì liên quan đến con trai. Mặc dù lão đã mở miệng mắng chửi, thế nhưng có một sự thật căn bản không thể chối cãi chính là Hứa Tranh Viễn là con trai của lão, dù có tức giận thế nào thì cũng là mâu thuẫn gia đình, hoàn toàn có thể tự xử lý và tan biến. Cuối cùng lão vẫn phải cố gắng tìm đường ra cho con mình.
Dù mất mặt thì Hàn Siêu Vũ vẫn phải tìm gặp Vương Tử Quân, dù con trai không tiếp tục được làm trưởng phòng giao thông, thế nhưng nắm một chức vụ khác cũng không khó. Hứa Vân Sơn đang thầm suy nghĩ nên mở miệng thế nào với Vương Tử Quân, lại không ngờ xuất hiện một sự kiện như lúc này.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh