I like intellectual reading. It's to my mind what fiber is to my body.

Grey Livingston

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 751(P1): Lãnh Đạo Xuống Nông Thôn, Chạy Xe Hơi Xem Phong Cảnh.
hoảng thời gian hai ngày qua quan hệ của Tôn Chiêu Hi và Lục Ngọc Hùng có hơi ấm lên. Tôn Chiêu Hi cảm thấy Lục Ngọc Hùng có quan hệ không tầm thường với Hứa Tiền Giang, hắn đi theo Lục Ngọc Hùng không khác nào kiếm một góc đi theo trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy. Tất nhiên Tôn Chiêu Hi cũng biết rõ mối quan hệ này là như thế nào, thế nhưng con người nếu không có ý đồ thì sao lại nghe lời cho được?
- Trưởng phòng Hứa, chào mừng ngài đến thành phố La Nam kiểm tra chỉ đạo công tác.
Lục Ngọc Hùng vừa thấy Hứa Tiền Giang ngồi trong xe thì nhiệt tình tiến lên nghênh đón, hai tay hắn vươn ra từ rất xa, bộ dạng rất muốn ôm chầm lấy lãnh đạo.
Tôn Chiêu Hi đứng ở sau lưng Lục Ngọc Hùng, hắn cũng nhiệt tình nghênh đón Hứa Tiền Giang. Sau khi Lục Ngọc Hùng bắt tay Hứa Tiền Giang, hắn cũng tiến lên một bước nói:
- Chào trưởng phòng Hứa.
Hứa Tiền Giang khẽ bắt tay với cả hai người, sau đó Lục Ngọc Hùng nói tiếp:
- Bí thư Vương và chủ tịch Lý nghe nói ngài đến cũng muốn đi ra nghênh đón, thế nhưng tạm thời trong thành phố có tổ chức hội nghị, đành phái hai người chúng tôi ra nghênh đón trước.
Thật ra dựa theo quy củ thì bí thư và chủ tịch thành phố là hai vị lãnh đạo đảng ủy chính quyền của địa phương bên dưới, Hứa Tiền Giang tuy là lãnh đạo tỉnh ủy có vị trí đặc thù, thế nhưng dựa theo quy củ thì căn bản không có tư cách để cho Vương Tử Quân và Lý Quý Niên đi ra nghênh đón.
Lời nói này của Lục Ngọc Hùng rõ ràng mang tính khách khí, Hứa Tiền Giang cũng hiểu rõ điều này. Thế nhưng Tôn Chiêu Hi nghe vào trong tai lại thấy là lạ, giống như Lục Ngọc Hùng đang châm ngòi nổi giữa trưởng phòng Hứa và bí thư Vương Tử Quân vậy.
Dù là bất kỳ sự việc gì, chỉ cần người nói có ý thì sẽ tạo nên một thái cực và ý nghĩ khác. Tôn Chiêu Hi nghe lời nịnh bợ của Lục Ngọc Hùng, trong đầu hắn chợt xuất hiện một câu về thuận miệng thường xuất hiện gần đây trong quan trường: "Nói thật thì lãnh đạo mất hứng, nói dối thì quần chúng mất hứng, nói lời lưu manh thì ai cũng vui mừng", có lẽ là Lục Ngọc Hùng cũng thật sự khắc sâu câu nói này.
Hứa Tiền Giang không nói gì với lời khách khí của Lục Ngọc Hùng, lão chỉ cười cười, sau đó nói với Tôn Chiêu Hi ở sau lưng Lục Ngọc Hùng:
- Chỗ này không phải nơi nói chuyện, hai anh lên xe của tôi.
Có thể ngồi cùng một xe với trưởng phòng Hứa, Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi tất nhiên cảm thấy cầu còn chưa được. Hai người đồng ý một tiếng, sau đó phân biệt lên xe của Hứa Tiền Giang. Lục Ngọc Hùng ngồi ở bên trái của Hứa Tiền Giang, Tôn Chiêu Hi thì ngồi ở trên vị trí của thư ký trưởng phòng Hứa.
- Bí thư Ngọc Hùng, thành phố La Nam của các anh biến hóa không nhỏ.
Sau khi xe khởi động, Hứa Tiền Giang nhìn ra đồng ruộng ở bên ngoài, sau đó dùng giọng tràn đầy khiêu khích nói.
- Thật sự có chút biến hóa, đều là nhờ sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh ủy, sự giúp đỡ to lớn của trưởng phòng Hứa mà thôi.
Lục Ngọc Hùng rất thích ứng với những lời có tính khiêu khích tư duy của lãnh đạo, không những trả lời câu hỏi của Hứa Tiền Giang, còn thuận tiện ném tất cả vinh dự lên người lãnh đạo tỉnh ủy.
Hứa Tiền Giang cười ha hả hai tiếng, sau đó nói tiếp:
- Thành phố La Nam biến đổi lớn là nhờ sự cố gắng của đảng ủy chính quyền thành phố, nếu tô son thiếp vàng lên người chúng tôi một cách lung tung là không được.
- Trưởng phòng Hứa, chúng tôi cũng không phải tùy tiện tô son thiếp vàng lên người các ngài, mà sự thật là như vậy. Nếu không có sự giúp đỡ của đảng ủy chính quyền tỉnh, thành phố La Nam chúng tôi sẽ không có được tình huống huy hoàng như hôm nay.
Hứa Tiền Giang khẽ híp mắt, lão cười cười mà không nói gì thêm. Hứa Tiền Giang không nói thì Lục Ngọc Hùng dù có ngàn vạn lời cần lên tiếng cũng chỉ có thể ém nhẹm vào bụng.
- Trưởng phòng Hứa, thành phố La Nam chúng tôi gần đây cho ra phương án cải cách nhân sự, là do bí thư Vương chủ đạo, có nhiều phương diện thật sự rất mới mẻ, cũng không biết là có lợi hay hại, thế cho nên làm cho chúng tôi căn bản không biết theo ai.
Tôn Chiêu Hi nhìn chiếc xe chạy như bay trên đường, thế là thầm cắn răng nói với trưởng phòng Hứa Tiền Giang.
Trên mặt Hứa Tiền Giang vẫn treo nụ cười, lão chỉ nói một câu tốt, cũng không mở miệng nói thêm. Điều này không khỏi làm cho Lục Ngọc Hùng đỏ mặt, cũng không biết một câu nói tốt kia có ý gì. Nhưng Tôn Chiêu Hi ở bên này đã nổ súng, hằn là một lực lượng chủ lực, hắn cũng không được nhàn rỗi, hắn cười cười nói:
- Trưởng phòng Hứa, tôi đã nắm công tác tổ chức hơn mười năm, đừng nói là trưởng phòng Tôn cảm thấy không biết nên theo ai, chính tôi cũng không biết sẽ đi đến đâu.
Lục Ngọc Hùng trước đó từng tiếp xúc để phản ánh vấn đề với Hứa Tiền Giang, vì thế nên lên tiếng cực kỳ lo lắng. Theo dự đoán của hắn thì Hứa Tiền Giang vốn đã tức giận, bây giờ sẽ tuyệt đối không buôgn tha, điều mình và Tôn Chiêu Hi àần làm vào lúc này chính là châm vào vài cây củi. đọc truyện mới nhất tại.
Hứa Tiền Giang vẫn nở nụ cười nhàn nhạt, trên đường đi dù cho Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi có nói như thế nào thì lão chỉ mở miệng nói vài câu tốt tốt, căn bản cũng không phát biểu ý kiến.
Tôn Chiêu Hi lúc này cũng thật sự không yên, khi xe dừng lại ở trong khu văn phòng thị ủy, hắn lặng lẽ kéo tay Lục Ngọc Hùng, khóe miệng treo nụ cười khổ.
Khi thấy Hứa Tiền Giang đi xuống xe thì Lục Ngọc Hùng khẽ nói với Tôn Chiêu Hi:
- Không cần lo lắng thái độ của trưởng phòng Hứa, lãnh đạo không biểu hiện thái độ thật ra cũng là biểu hiện thái độ. Hơn nữa lãnh đạo chỉ có thể tỏ thái độ trước mặt bí thư Vương mà thôi, trước mặt hai người chúng ta, anh còn muốn lãnh đạo nói cái gì nữa?
Tôn Chiêu Hi tuy cảm thấy có chút không ổn, nhưng nghĩ lại thì thấy lời nói của Lục Ngọc Hùng cũng không phải không có lý. Hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng Hứa Tiền Giang xuống xe. Lúc này Vương Tử Quân đã chờ ở bên dưới, hắn nhanh chóng tiến lên chào đón Hứa Tiền Giang.
Vương Tử Quân vươn tay thì Hứa Tiền Giang cũng đưa tay bắt chặt lại, chợt nghe thấy Vương Tử Quân cười nói:
- Trưởng phòng Hứa, ngài đại giá quang lâm làm vẻ vang thành phố La Nam chúng tôi, vốn tôi muốn đi đón ngài, thế nhưng tạm thời có chút việc gấp ngăn trở. Trưởng phòng Hứa, ngài gần đây thích xe nhẹ chạy nhanh, cũng đừng trách tội tôi đấy nhé?
Hứa Tiền Giang nở nụ cười cởi mở, lão nói vài câu khách khí, sau đó tiến lên bắt tay với Lý Quý Niên. Tất nhiên trưởng phòng Hứa cũng vươn tay với những lãnh đạo thị ủy ở bên cạnh Vương Tử Quân, liên tục nói những lời tốt tốt, cuối cùng mới cùng đoàn người đi về phía khu văn phòng thị ủy.
Hứa Tiền Giang và Vương Tử Quân lúc này là trung tâm của đoàn người, cả hai được đám cán bộ chung quanh vây lại như sao sáng quanh trăng, cùng nói những lời hoan nghênh Hứa Tiền Giang và đi về phía phòng họp của thị ủy.
- Bí thư Tử Quân, tôi nghe nói thành phố La Nam các anh có điều chỉnh nhân sự, hơn nữa lại tự khai sáng một ngọn cờ, đổi mới vào lúc này thật sự là rất tốt.
Hứa Tiền Giang ngồi xuống ghế của mình, sau đó mở miêng nói với Vương Tử Quân.
Nếu nhìn từ phương diện khách quan thì Hứa Tiền Giang là người chú ý đến đạo lý gần dân, chỉ cần không có hội nghị hay công tác gì quan trọng sẽ luôn chạy đến các thành phố trong tỉnh, cùng xuống cơ sở, thu thập nhân tâm. Nhưng bây giờ làm lãnh đạo cũng không dễ, anh nói anh xâm nhập cơ sở thì quần chúng cũng không nghĩ như vậy, thậm chí có người mắng: Lãnh đạo xuống thôn bằng Santana, nhìn hoa màu qua cửa kính; ăn sơn hào mỹ vị, say xỉn tối ngày.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh