Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 737: Cho Anh Bức Tranh Bánh Mì Nhìn Cho Đỡ Đói
au khi báo cáo những công tác gần đây của phòng tổ chức thị ủy, Tôn Chiêu Hi cười nói:
- Bí thư Vương, bây giờ trong thành phố có mười vị cán bộ cấp cục đến niên hạn về hưu, cũng có một số đồng chí cần điều chỉnh. Nếu thật sự không tiến hành, chỉ sợ sang năm sẽ trễ nãi công tác.
Tôn Chiêu Hi nói rất hay, hắn căn bản khong đề cập đến chuyện mình đã bàn với Kim Điền Lạc, thu gom tất cả lên người mình, rõ ràng nói cho bí thư biết đó là những thứ mà mình tự đưa ra.
Như vậy Tôn Chiêu Hi sẽ đẩy Vương Tử Quân từ vị trí thúc đẩy sang trọng tài, trước đó hắn đã từng sinh ra cảm giác về sự tồn tại của mình trước mặt Vương Tử Quân, bây giờ có một sự việc nhất cữ lưỡng tiện, sao không làm cho được?
Vương Tử Quân cười cười với Tôn Chiêu Hi, hắn có vài phần hảo cảm với vị trưởng phòng tổ chức nhìn gương mặt có vẻ như thành thật này. Hắn cần khống chế quyền nhân sự ở thành phố La Nam, nếu như có thể trợ giúp hắn thực hiện mục đích này, rõ ràng Tôn Chiêu Hi là một nhân tuyển rất tốt.
- Trưởng phòng Tôn, phòng tổ chức các anh nên cho ra phương án, mau chóng đưa đến chỗ tôi.
Động vào cán bộ xưa nay đều là rất mẫn cảm, tuy Vương Tử Quân chỉ cùng nói chuyện với Tôn Chiêu Hi nhưng tin tức vẫn khó thể nào che giấu, đám cán bộ liên quan bắt đầu ngồi không yên.
Không chạy quan hệ không bỏ tiền thì đứng bất động tại chỗ; chỉ chạy quan hệ mà không ném tiền thì chỉ là điều động cùng cấp; vừa chạy quan hệ vừa có tiền thì rõ rang là điều động trọng dụng. Không biết câu vè này bắt đầu truyền lưu mạnh mẽ trong quan trường từ khi nào, thế nhưng lại được rất nhiều cán bộ tôn sùng như bảo điển.
Thế là lúc này những người cảm thấy mình có lý lịch, có thế lực, hoặc cảm thấy mình có thực lực và có thể được điều động đều bận rộn chạy tới chạy lui. Lúc này ở thành phố La Nam lựa chọn tốt nhất cho bọn họ chính là bí thư thị ủy Vương Tử Quân. Bí thư Vương ở trước mặt người khác luôn tỏ ra ôn hòa, thế nhưng đám cán bộ không biết vì sao đối diện với Vương Tử Quân đều không dám thở mạnh, đừng nói là bọn họ có thể chạy cửa sau, chạy quan hệ.
Ngoài những người có lãnh đạo bên trên che chở, không ít người bắt đầu đặt tâm tư lên các vị lãnh đạo khác có thể ảnh hưởng đến vị trí của mình. Thế là lúc này những vị thường ủy thị ủy cũng trở nên bận rộn, phòng làm việc náo loạn, số người đến báo cáo công tác, báo cáo tư tưởng là rất lớn, tất nhiên bọn họ luôn hy vọng lãnh đạo của mình có thể cho ra những lời hay ý đẹp vào thời điểm mấu chốt.
Làm thường ủy thị ủy, nếu như muốn làm cho người bên dưới giúp mình, làm theo lệnh mình, luôn trung thành tận tâm thì cũng phải có vài người thủ hạ. Nếu như có quá ít người, hơn nữa điều kiện của ai cũng cứng, như vậy không cần lo lắng. Nhưng có kẻ có quá nhiều môn hạ, nếu như muốn vận dụng toàn bộ thì căn bản không phải là chuyện gì dễ dàng.
Lục Ngọc Hùng thật sự có không ít thủ hạ bên dưới, dựa theo câu nói thông tục thì vòng tròn quan hệ của bí thư Lục là rất đông, lực lượng lớn. Điều này làm cho lực ảnh hưởng của hắn ở thành phố La Nam là rất mạnh, vào thời của Trình Tự Học thì hắn là một lực lượng quan trọng trong thành phố. Nhưng Vương Tử Quân không phải là Trình Tự Học, lúc này Vương Tử Quân điều chỉnh nhân sự, sẽ cho phép Lục Ngọc Hùng thò tay vào để tạo nên một thế lực khác sao?
- Bí thư Lục.
Lâm Tương Đông gõ cửa đi vào phòng làm việc của Lục Ngọc Hùng, hắn khẽ nói:
- Chủ tịch Trần của huyện Dương Phong đến.
Lục Ngọc Hùng không ngẩng đầu, hắn vẫn nhìn văn kiện trong tay, giống như ném tất cả tâm tư lên văn kiện. Lâm Tương Đông cũng không dám nói thêm, hắn đi theo Lục Ngọc Hùng đã nhiều năm, hắn biết rõ tính tình của bí thư Lục, đó chính là khi lãnh đạo không nói lời nào thì tốt nhất anh cũng đưng nên lên tiếng.
Vài phút trôi qua, Lục Ngọc Hùng ngẩng đầu lên nói:
- Anh đi mời chủ tịch Trần vào đây.
Lâm Tương Đông đồng ý một tiếng, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài. Tuy những ngày qua Lục Ngọc Hùng luôn cười tủm tỉm, thế nhưng Lâm Tương Đông là thư ký, hắn biết lúc này trong lòng Lục Ngọc Hùng căn bản là không thoải mái chút nào.
Sự kiện điều chinh cán bộ, tuy bí thư Vương không nói rõ nhưng Lâm Tương Đông lại biết rõ ràng, nó chủ yếu là chĩa vào bí thư Lục, vì bí thư Lục là người nắm giữ phần lớn quyền lợi nhân sự trong thành phố La Nam. Bí thư Vương đã hoàn toàn dựng lên quyền uy của mình ở La Nam, tất nhiên bí thư sẽ không cho phép tình huống trên diễn ra.
Bí thư Lục có tể chơi trò cao tay với bí thư Vương sao? Nếu như là cách đây vài tháng thì Lâm Tương Đông thấy điều đó không là vấn đề, nhưng bây giờ hắn cũng không dám nghĩ như vậy. Dù sao Vương Tử Quân cũng lập nên uy tín quá lớn ở thành phố La Nam, đã vượt mặt tất cả các đời bí thư thị ủy ở thành phố La Nam này rồi.
Đường sắt Mân Cô, đường cao tốc Sơn La, du lịch Cô Yên Sơn, hàng loạt hạng mục không khỏi làm cho người ta lóe mắt, những hạng mục này lại chính là quân cờ trên bàn cờ phát triển kinh tế của thành phố La Nam. Thành phố này đã nghèo đói quá nhiều năm, có quá nhiều người tình nguyện đi theo bí thư Vương để đưa La Nam đi về giai đoạn phát triển huy hoàng.
Nhân tâm biến đổi, nhân tâm phát triển, nhân tâm ổn định, thế cục đã thành, dưới thế cục này của bí thư Vương thì Lâm Tương Đông cảm thấy khó thể nào thắng được. Chính hắn cũng hiểu Lục Ngọc Hùng bây giờ không còn đường lui, trừ khi bí thư Lục có thể buông bỏ vị trí thứ ba ở thành phố La Nam của mình, thành thật làm một vị phó bí thư thị ủy.
Nhưng Lục Ngọc Hùng sẽ không làm như vậy.
Lâm Tương Đông không cần nghĩ ngợi cũng biết Lục Ngọc Hùng sẽ có thái độ gì, hắn thấy Lục Ngọc Hùng là người trời sinh làm lãnh đạo đứng đầu, là người có thái độ nói một không hai, người khác không thể không khuất phục.
- Tương Đông, bí thư Lục thế nào?
Trần Minh Tuấn ở trong phòng Lâm Tương Đông chờ đợi, lúc này thấy Lâm Tương Đông thì vội vàng đón chào.
Lâm Tương Đông cười cười nói:
- Chủ tịch Trần, bí thư Lục mời ngài vào.
- Cảm ơn cậu, tối nay nếu cậu không có việc gì, chúng ta cùng uống với nhau một bữa.
Trần Minh Tuấn nói rồi vỗ vỗ lên vai Lâm Tương Đông, sau đó cười nói:
- Cậu Lâm, chuyện của em vợ cậu tôi đã sắp xếp xong, là phó phòng tài chính huyện, ngày mai sẽ có văn kiện bổ nhiệm.
Lâm Tương Đông nhìn gương mặt tươi cười của Trần Minh Tuấn, hắn cũng cười theo. Sau đó hắn bắt tay thật chặt với Trần Minh Tuấn, bộ dạng rõ ràng là đại ân không nói nên lời.
Trần Minh Tuấn cũng không nhiều lời với Lâm Tương Đông, có một số việc nên hiểu lẫn nhau là được. Sau khi buông tay Lâm Tương Đông, hai người nhanh chóng đi về phía phòng làm việc của Lục Ngọc Hùng.
Lục Ngọc Hùng vẫn đang xem văn kiện, khi Trần Minh Tuấn đi vào, hắn vẫn tỏ ra cực kỳ chăm chú. Lúc này Lục Ngọc Hùng không mở miệng, dù Trần Minh Tuấn có quan hệ không tệ với bí thư Lục cũng không dám ngồi xuống.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh