Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 670(P2): Đứng Trên Núi Xem Hổ Đấu, Đứng Trên Cầu Nhìn Nước Chảy.
ột chuyên làm cho người ta cảm thấy không thoải mái nhất chính là mình đang còn sống, thế nhưng những người trước kia luôn nịnh nọt ton hót với mình, đám người mà trước kia hận không thể xách bô theo mình cả ngày, bây giờ lại công khai không coi mình ra gì. Hà Tiến Chung trải qua biến cố từ cục công an đến phòng khoa học công nghệ, hắn tự xưng là đã tu luyện đến mức giỏi chịu đựng, cực kỳ ẩn nhẫn. Thế nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một người còn sống sờ sờ, vì vậy chút biến hóa của bộ hạ cũ xảy ra trước mắt, dù hắn cố gắng tỏ ra không quan tâm, thế nhưng trong lòng vẫn cực kỳ khó chịu.
- Những chuyện này xử lý một hai người là được, căn bản không thể động vào gân cốt của tên họ Mễ kia.
Hà Tiến Chung dùng giọng lạnh lùng dội xuống một gáo nước lã.
Tác Lưu Duệ vẫn nở nụ cười không chút biến đổi, tuy hắn biểu hiện cực kỳ tôn kính Hà Tiến Chung, thế nhưng thực tế lại không xem cục trưởng Hà bây giờ là trưởng phòng khoa học công nghệ ra cái quái gì.
Chính trị không phải chú trọng thực tài, nó chú trọng đến quyền mưu, Tác Lưu Duệ biết được lý luận kinh điển này khi đọc quyển sách "Nghệ thuật chính trị". Khi nhìn thấy câu nói lý luận kia thì hắn cảm thấy rất mới lạ, nhưng đến tối nằm trên giường suy ngẫm lại, liên lạc lý luận kia với thực tế, hắn cảm thấy nó thật sự rất đúng đắn.
Ví dụ điển hình nhất là Hà Tiến Chung, nếu như Vương Tử Quân vẫn còn ở thành phố La Nam, như vậy Hà Tiến Chung cũng không thể nào phất lên ở thành phố La Nam hay trong cục công an, không bao giờ có ngày nổi danh. Có vị lãnh đạo nào tình nguyện để một cây đinh đâm vào mắt mình? Xem ra lúc này Hà Tiến Chung đã rời khỏi vũ đài chính trị của thành phố Đông Bộ, ngược lại thì Tác Lưu Duệ lại là người có cơ hội biểu diễn.
Sau khi có những suy nghĩ như vậy thì Tác Lưu Duệ cảm thấy rất hưng phấn, hắn xoa xoa tay cố gắng công tác. Ngày hôm đó hắn uống rượu với một người bạn, người kia nhiệt tình giúp hắn phân tích tình cảnh ở cục công an, nói về những người có năng lực nhưng không có quyền lực, nguyên nhân không được đề bạt chỉ có ba con đường: Một là giống như quả phụ nằm ngủ, bên trên không có người nào; thứ hai là ngủ như tiểu thư, liên tục thay người; ba là ngủ với vợ mình, làm việc cho chính mình, đánh mất tất cả thời gian và tinh lực của chính mình vào những công việc quá máy móc.
Người bạn nói như vậy làm cho Tác Lưu Duệ không khỏi ôm bụng cười lớn, thế nhưng sau khi quay về thì Tác Lưu Duệ lại nghĩ về chính mình, cảm thấy với điều kiện của bản thân thật sự có hy vọng tiến lên vị trí lãnh đạo cục công an.
Chưa nói đến những thứ khác, bây giờ mối liên hệ giữa mình với các vị lãnh đạo cấp trên thân mật hơn Hà Tiến Chung rất nhiều lần. Hơn nữa bí thư Lục dù không nói ra thế nhưng ý nghĩ thế nào thì đã quá rõ ràng, đã thầm đồng ý với tình huống mình tiến lên làm cục trưởng cục công an.
Không phản đối chính là giúp đỡ, có một số việc cũng không cần để cho lãnh đạo phải mở miệng ra hứa hẹn.
- Cục trưởng Hà, họ Mễ kia muốn thoải mái vượt qua kiểm tra lần này cũng không dễ dàng gì. Tôi đã được một người bạn truyền tin đến, nói rằng cục công an tỉnh rất coi trọng vụ này, muốn phái tổ liên hợp đến thành phố chúng ta điều tra từ đầu đến cuối. Hơn nữa nghe nói cục trưởng Viên rất bất mãn với vụ việc này, anh ấy vỗ bàn yêu cầu cục trưởng Triệu Quân Hạo nhất định phải chăm chú điều tra và xử lý thật nghiêm.
Phản ứng của cục công an tỉnh làm cho Hà Tiến Chung có chút sững sốt, hắn cảm thấy cục công an tỉnh phản ứng quá manh mẽ với sự việc này. Cái gì mà chăm chú điều tra, xử lý nghiêm khắc chứ? Trong sự việc này rốt cuộc có ý nghĩa gì, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được rõ ràng.
Khi Hà Tiến Chung đang trầm ngâm thì Chủng Trường Thiện ngồi bên cạnh Tác Lưu Duệ chợt khẽ cười nói:
- Cục trưởng Hà, cục trưởng Viên cực kỳ tán thưởng năng lực công tác của ngài.
Hà Tiến Chung khẽ giật mình, hắn chợt hiểu ra vấn đề. Lãnh đạo cục công an tỉnh sở dĩ có phản ứng như vậy cũng không phải là vì một phạm nhân tự sát, lại càng không thể không biết bên trong có lỗ hổng.
Điều làm cho cục trưởng Viên phẫn nộ chính là sự việc của chính mình, bí thư Vương căn bản không suy xét ý kiến của cục công an tỉnh mà trực tiếp nắm bắt mình. Dù Hà Tiến Chung thuộc quản lý của thành phố La Nam, thế nhưng phương diện công tác lại nằm dưới quyền chỉ đạo của cục công an tỉnh. Hơn nữa theo tính công tác chuyên nghiệp của cục công an, cộng với tác phong công tác cường thế của cục trưởng Viên, lãnh đạo luôn tiến hành can thiệp vào công tác bổ nhiệm vị trí cục trưởng cục công an mười chín thành phố trong tỉnh, hơn nữa còn nắm quyền chủ động ở nhiều địa phương.
Tuy không phải là không có ý kiến bất đồng, thế nhưng phần lớn sự việc đều được thương lượng giải quyết. Lúc này Vương Tử Quân nắm lá cờ bồi dưỡng cán bộ để ép Hà Tiến Chung rời khỏi chức vụ, điều này đã động đến thần kinh của cục trưởng Viên. Nếu nói phái tổ điều tra xuống nắm chặt vụ án tự sát lần này, không bằng nói đây là một đợt va chạm giữa cục trưởng Viên và bí thư Vương.
Hà Tiến Chung nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của Tác Lưu Duệ, hắn chợt cảm thấy rất bi ai. Mình xuống đài rõ ràng làm đá lót đường cho kẻ khác, điều này sao có thể làm hắn vui vẻ cho được?
Trong lòng tuy không thoải mái nhưng Hà Tiến Chung dù sao cũng là một nhân vật ở thành phố La Nam, hắn biết rõ mình đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Lúc này mình không còn ép được Tác Lưu Duệ, như vậy cứ nên làm tốt quan hệ với đối phương thì hay hơn.
Hà Tiến Chung trầm ngâm giây lát thì cười nói:
- Cục trưởng Viên đã có ý như vậy thì quá tốt, cục trưởng Tác, anh xem như có cơ hội để biểu hiện, đồng thời anh cũng nhất định phải nắm chắc công tác với cục trưởng Triệu.
Hà Tiến Chung nói đến đây thì sờ cằm nói tiếp:
- Năm xưa khi tôi còn học đại học thì cục trưởng Triệu là chủ tịch hội học sinh trong trường, lần này anh ấy đến thành phố La Nam, tôi là một người bạn học cũ, tất nhiên cũng phải tận tình địa chủ mới được.
Nụ cười trên mặt Tác Lưu Duệ càng thêm chân thành, hắn vừa mở chai rượu rót vào ly cho Hà Tiến Chung vừa cười nói:
- Cục trưởng Hà, anh nói ra như vậy làm cho tôi cảm thấy rất xấu hổ, năm xưa khi tôi nhập gánh công tác với anh, tôi đã nói rõ ràng rằng mình là lính của anh, vĩnh viễn là lính của anh, anh nói gì tôi làm nấy, nói kéo xe sẽ kéo xe. Trong mắt tôi thì cục trưởng cục công an chính là của anh, mãi mãi không có ai có thể thay thế được vị trí của anh.
Hà Tiến Chung căn bản không tin những lời nịnh nọt của Tác Lưu Duệ, đám người ngồi nơi đây cũng không tin, thế nhưng vẻ mặt kẻ nào cũng tỏ ra cực kỳ kích động. Đặc biệt là Hà Tiến Chung, hắn càng vỗ vỗ vai của Tác Lưu Duệ rồi nói:
- Anh Tác, những lời của anh thật sự đã quá chân tình, thật sự làm ột người làm anh như tôi phải cảm động. Thế nhưng anh là người có năng lực mạnh mẽ, lúc này lại có cơ hội tốt, vào thời điểm mấu chốt cũng nên tiến lên tranh thủ mới được. Tôi hiểu rõ tình huống của mình, cho dù cục trưởng Viên có làm thế nào thì tôi cũng không thể nào khôi phục vị trí cũ được nữa.
- Nhưng anh thì lại khác, anh không phải là người thuộc phái bên kia, hơn nữa lại có uy vọng rất lớn trong cục công an thành phố. Cục trưởng Viên coi trọng anh, bên dưới lại có người trợ lực, nếu anh không nắm chắc thì đến lúc đó sẽ hối hận không kịp, cũng xem như có lỗi với đám anh em chúng tôi.
Hà Tiến Chung giống như thật sự xúc động, hắn dùng một tay nâng ly rượu rồi trầm giọng nói:
- Anh Tác, anh em chúng ta có tình cảm sâu đậm thế nào? Còn thiếu thân mật nữa sao? Anh nói xem, anh và tôi làm cục trưởng cục công an có gì là khác nhau? Chẳng lẽ anh làm cục trưởng cục công an thì không còn quan tâm đến người làm anh như tôi nữa sao?
Chủng Trường Thiện nhìn hai người Hà Tiến Chung nói chuyện cởi mở vui vẻ với nhau mà thầm cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ cục trưởng Hà thật sự nói rất đúng, đến khi Tác Lưu Duệ lên làm cục trưởng thì anh đừng hòng nói được lời nào. Nhưng những lời như vậy hắn tự mình hiểu mà không thể nói ra, hơn nữa những người nơi đây cũng hiểu rõ vấn đề.
- Cục trưởng Hà, anh yên tâm, cẩu thả sinh phú quý, mọi vật cùng phát triển với nhau, sau này chuyện của anh là của tôi, nếu ai dám không nể mặt anh thì rõ ràng là không nể mặt anh em chúng tôi. Con bà nó, tôi còn ở thành phố La Nam này, đừng hòng có kẻ nào không nể mặt anh em chúng ta.
Tác Lưu Duệ cụng ly với Hà Tiến Chung, cũng không phải là uống rượu đúng độ hay không mà dùng giọng đầy hào khí nói với Hà Tiến Chung.
Đám người lại nâng ly cụng với nhau, Hà Tiến Chung nhìn ly rượu mà trong lòng tràn đầy mâu thuẫn. Dù hắn có chút vướng mắc với tình huống Tác Lưu Duệ lên làm cục trưởng cục công an, thế nhưng lại có chút không yên, bí thư Vương sẽ thất bại trong sự kiện lần này sao?
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh