"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 624(P2): Có Con Cái Mới Trưởng Thành.
nh Dương, đơn vị, còn có cả Dương Quân Tài, hầu như chỉ sau giây lát thì Vương Tử Quân đã đoán được thân phận của người phụ nữ này. Hắn nhìn Dương Quân Tài đang cố gắng nặn ra nụ cười với mình, thế là không khỏi sinh ra cảm khái.
Thật sự không ngờ Dương Quân Tài lại có một người mẹ tốt như vậy.
- Mời chị Mục ngồi, trưởng ban Dương bận rộn công tác, chị đến là quá tốt rồi.
Mạc Đông Tường đi ra đưa hai mẹ con Dương Quân Tài vào phòng rồi vừa cười vừa nói.
Vài người trong phòng đang cùng trò chuyện với Mạc Đông Tường, bọn họ thấy người phụ nữ được Mạc Đông Tường gọi là chị Mục đi vào phòng thì cũng đều đứng lên nở nụ cười đón chào.
- Đông Tường anh thật sự là quá hạnh phúc, còn trẻ như vậy đã là ông ngoại, trong khi tiểu tử nhà tôi không biết khi nào mới cho tôi ẵm cháu đây nữa.
Người phụ nữ đi vào trong phòng khách giống như biến thành tiêu điểm của mọi người, bà dùng giọng nói như tắm gió xuân và nụ cười tươi hớn hở làm cho ai ai cũng thoải mái, điều này làm cho Vương Tử Quân rất khó liên hệ bà là mẹ của Dương Quân Tài.
Tuy không biết người phụ nữ này chúc phúc là thành tâm hay cố ý, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn khẳng định trên phương diện đối nhân xử thế thì Dương Quân Tài thật sự kém xa người mẹ của mình.
Vương Tử Quân quan sát người phụ nữ này, hắn chợt phát hiện trong mắt Mạc Đông Tường có chút khác thường. Hắn nhìn ánh mắt khác thường của bố vợ, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ:
"Không phải năm xưa bố vợ của mình có gì liên quan đến mẹ của Dương Quân Tài đấy chứ?"
Ý nghĩ này xuất hiện thì Vương Tử Quân nhanh chóng ném ra khỏi đầu mình, khi thấy Mạc Đông Tường và mẹ Dương Quân Tài đi thăm cháu, Vương Tử Quân cười cười đi đến bên cạnh Dương Quân Tài:
- Bí thư Dương gần đây có bận rộn gì không?
Người đến từ xa đều là khách, Vương Tử Quân tuy không tình nguyện có gì đó liên hệ với Dương Quân Tài, thế nhưng người ta đến chúc mừng mình, nếu biểu hiện không lễ phép sẽ làm mình mất mặt.
Dương Quân Tài cũng đang cười, thế nhưng nụ cười của hắn căn bản không thèm che giấu sự ghen ghét của mình với Vương Tử Quân. Hắn nhìn Vương Tử Quân nở nụ cười ở trước mắt, hắn cảm thấy bàn tay của mình có hơi ngứa.
Bí thư thị ủy thành phố La Nam, tuy thành phố La Nam không ra gì thế nhưng bây giờ Vương Tử Quân đã là bí thư một thành phố cấp tỉnh, còn Dương Quân Tài trong mắt người ta vẫn là một cán bộ tương lai vô hạn, thế nhưng đứng trước mặt Vương Tử Quân thì hắn lại sinh ra cảm giác bại trận.
Nếu như nói về không gian phát triển, một vị trí phó cục trưởng như Dương Quân Tài căn bản không thể nào so sánh với bí thư thị ủy Vương Tử Quân.
- Gần đây công tác khá tốt, cũng không quá bận rộn.
Dương Quân Tài có hơi dừng lại, sau đó khẽ nói với Vương Tử Quân.
Dương Quân Tài nhắc đến công tác thì giống như hai bên tìm được chủ đề cùng quan tâm, cùng mở miệng nói về công tác của mình. Nhìn qua thì có vẻ trò chuyện sảng khoái, thực tế giống như không nói gì.
Khi Vương Tử Quân đang kiên trì cho một cuộc đối thoại nhàm chán để cùng Dương Quân Tài chờ vị Dương phu nhân kia đi ra, lúc này lại có người đi đến. Lần này cũng là một cặp nam nữ nhưng tuổi thọ của hai bên khá tương đồng, nhìn vào bộ dạng thân mật thì biết hai bên là vợ chồng.
Người đàn ông đi trước nhìn qua có vẻ hơn ba mươi, kính đen phối hợp với gương mặt chất phác làm cho người ta sinh ra cảm giác vô hại và rất thân cận. Người phụ nữ bên cạnh có dáng người cao gầy, váy hoa dài biểu hiện dáng người xinh đẹp của nàng.
Đây là thân thích của Mạc gia nhưng là lần đầu tiên Vương Tử Quân được gặp cặp nam nữ này. Khi hắn đang nghĩ xem mình nên tiến lên nghênh đón hay là giao cho bố vợ thfif Dương Quân Tài đã tiến lên dùng giọng thân mật nói:
- Anh Chấn Nhạc, chị dâu, anh chị cũng không nói một tiếng, nếu không chúng ta cùng đến với nhau cho vui.
Tuy Vương Tử Quân khinh thường cách đối nhân xử thế của Dương Quân Tài, thế nhưng hắn hiểu rất rõ tính cách của người này. Hắn biết đây là một người từ trong ra ngoài đều cực kỳ kiêu ngạo, một người như vậy bày ra bộ dạng tôn trọng với cặp nam nữ kia, chứng tỏ người đàn ông được Dương Quân Tài tôn kính căn bản sẽ không phải là người đơn giản.
- Quân Tài, cậu đến một mình sao?
Người đàn ông cười cười với Dương Quân Tài rồi dùng giọng hòa ái nói.
- Không phải, anh Chấn Nhạc, em đi cùng với mẹ.
Dương Quân Tài nói đến đây thì cười cười chỉ vào Vương Tử Quân:
- Anh Chấn Nhạc, đây là chủ nhà của chuyện mừng hôm nay.
Vương Tử Quân biết rõ lúc này mình không thể nào tránh né, thế cho nên hắn cười cười với người đàn ông phía bên kia, sau đó vươn tay nói:
- Tôi là Vương Tử Quân, xin hỏi ngài là?
- Tôi là Nguyễn Chấn Nhạc, còn đây là vợ tôi, Tào Chân Nhi.
Người đàn ông nói rồi bắt tay Vương Tử Quân, lại cười nói:
- Chúc mừng chúc mừng, tôi nghe tin thì chạy đến chúc mừng, đến đây mới nhớ quên mang theo lễ vật, xin anh đừng trách.
Đây vốn là một chuyện đáng xấu hổ, thế nhưng lại được Nguyễn Chấn Nhạc nói ra cực kỳ tiêu sái, lời nói rơi vào trong tai càng làm cho người ta sinh ra cảm giác giống như người thân thiết gặp lại nhau, rất xúc động. Vương Tử Quân cố gắng áp chế ý nghĩ của mình, hắn cười định lên tiếng, đúng lúc Dương Quân Tài cười nói:
- Anh Chấn Nhạc, thật sự là rất hay, chưa nói đến quan hệ giữa chúng ta và Tiểu Bắc, ngài và chủ tịch Vương căn bản là có duyên phận.
Dương Quân Tài nói đến đây thì cố ý nhìn qua Vương Tử Quân, lại chậm rãi nói:
- Bí thư Tử Quân, tôi giới thiệu cho ngài, anh Chấn Nhạc sau này sẽ là đồng sự của anh, dù sao hai bên đều công tác ở tỉnh Sơn Nam, đều sẽ và sắp công tác ở thành phố Đông Bộ.
Vẻ mặt Nguyễn Chấn Nhạc căn bản không có gì biến đổi, hắn giống như căn bản không cảm ứng được ý nghĩa khiêu khích trong lời nói của Dương Quân Tài. Hắn dùng giọng ôn hòa nói với Vương Tử Quân:
- Quân Tài nói những lời như vậy cũng không sai, chủ tịch Vương, tôi không thể cùng anh đồng sự ở thành phố Đông Bộ, đây cũng xem như thật sự đáng tiếc. Nhưng tôi tin tưởng sau này chúng ta sẽ không thiếu liên hệ với nhau ở tỉnh Sơn Nam.
Nguyễn Chấn Nhạc nói rất cẩn thận, thế nhưng căn cứ vào những lời như vậy thì Vương Tử Quân cũng hiểu ra thân phận của đối phương.
Vì chức vụ bí thư thị ủy Đông Bộ, Thạch Kiên Quan dù tình nguyện đắc tội với mình cũng phải cướp cho bằng được vị trí này. Vương Tử Quân thật sự không ngờ mình lại đụng mặt đối phương ở đây, hắn nhìn gương mặt tươi cười của đối phương, hắn có chút trầm ngâm, sau đó cũng cười theo.
Người đàn ông này có biểu hiện cực kỳ an phận, người phụ nữ tên là Tào Chân Nhi kia đi đến thăm hỏi Mạc Tiểu Bắc, lại nói vài lời với mẹ của Dương Quân Tài, sau đó bắt đầu rời đi.
Khi người đàn ông Nguyễn Chấn Nhạc kia cáo từ thì trong phòng khôi phục lại vẻ yên tĩnh. Khi tiễn chân người khách cuối cùng, Mạc Đông Tường chợt nói:
- Đứa bé của Nguyễn gia kia không tệ, rất có tài lãnh đạo, Tử Quân nên sớm có tính toán, sẽ có tác dụng rất lớn với con sau này.
Mạc Đông Tường nói không nhiều thế nhưng ý nghĩa lại quá rõ ràng, cái gì gọi là tài lãnh đạo, cái gì là sớm tính toán. Vương Tử Quân nhìn hành lang trống, trong lòng sinh ra cảm giác không thoải mái.
- Vâng, con biết rồi.
Vương Tử Quân vừa tiếp tục lên tiếng thì nghe thấy tiếng con khóc, hắn nhìn đứa bé đang giương nanh múa vuốt trong xe nôi, gương mặt chợt nở nụ cười.
Một sinh mệnh mới đã bắt đầu!
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh