If love is a game, it has to be the hardest game in the world. After all, how can anyone win a game where there are no rules?

CODY MEYERS

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 623(P2): Tham Mưu Không Tốt Cũng Như Không.
uối cùng thì Thạch Kiên Quân cũng phải là người thanh toán hóa đơn, tuy hương vị thức ăn rất ngon thế nhưng chủ tịch Thạch chỉ căn bản ăn uống như chuồn chuồn lướt nước, gắp vài miếng thì đã mở miệng kêu no.
Sau khi cáo từ Thạch Kiên Quân, đến chiều Vương Tử Quân cũng không trực tiếp đến tìm bí thư Hào Nhất Phong, hắn đến phòng làm việc của thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy là Quan Vĩnh Hạ.
Quan Vĩnh Hạ chỉ có thể nói là có chút quen biết Vương Tử Quân, hai người chưa từng giao tế. Thế nhưng Quan Vĩnh Hạ là tâm phúc của Hào Nhất Phong, hắn biết rất rõ ràng địa vị của chủ tịch Vương Tử Quân trong lòng lãnh đạo của mình.
Quan Vĩnh Hạ dù không tham dự vào sự kiện Vương Tử Quân được bổ nhiệm đến làm bí thư thị ủy La Nam, thế nhưng hắn thật sự cảm giác được Hào Nhất Phong đã cho ra những bước như thế nào trong đó. Khi thư ký tiến vào báo cáo, hắn thật sự không ngờ vì sao vị chủ tịch Vương kia đi du ngoạn sơn thủy lại đến phòng làm việc của mình.
- Chủ tịch Tử Quân, anh chính là khách quý hiếm gặp, mau mời ngồi.
Quan Vĩnh Hạ cũng không kiêu căng khi tiếp đãi Vương Tử Quân, cũng không có gì khác với những người khách khác. Sau khi Vương Tử Quân vào phòng thì hắn nhanh chóng cúi người mời ngồi.
Vương Tử Quân cười nói:
- Thư ký trưởng, tôi đến để làm kiểm điểm.
- Ôi, chủ tịch Vương, không, phải là bí thư Vương mới đúng, anh đến làm kiểm điểm cái gì vậy?
Quan Vĩnh Hạ đặt bút trong tay xuống rồi cười cười nói:
- Tôi thật sự không nhớ rõ gần đây chủ tịch Vương có phạm phải sai lầm gì.
- Thư ký trưởng Quan, tôi thật sự phạm vào sai lầm. Tôi là cấp dưới của ngài, thế mà lại để ngài nói là khách quý hiếm gặp, đây rõ ràng là không đủ trong phương diện báo cáo với lãnh đạo, đây không phải là công tác có vấn đề, còn là tư tưởng và thái độ có vấn đề. Mong thư ký trưởng cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cải tạo tư tưởng của mình, sẽ tích cực dựa vào lãnh đạo.
Vương Tử Quân khẽ cười, hắn nói với giọng điệu rất tự nhiên.
Quan Vĩnh Hạ tuy không thật sự đoán ra được lời nói của Vương Tử Quân có vài phần thành ý, thế nhưng hắn vẫn cười lớn nói:
- Bí thư Tử Quân, anh thật sự là người nói chuyện sắc bén. Được rồi, anh cũng đừng khua môi múa mép với tôi nữa, anh nói đi, anh đến đây có chuyện gì, vì lát nữa tôi còn phải cùng bí thư Nhất Phong ra ngoài, có một nhiệm vụ tiếp đãi cần xử lý.
- Thư ký trưởng Quan, ngài đã bận rộn như vậy thì tôi cũng nói ngắn gọn thôi. Gần đây tỉnh ủy muốn điều chỉnh ban ngành của thành phố Đông Bộ chúng tôi, phòng tổ chức tỉnh ủy yêu cầu lãnh đạo thành phố Đông Bộ cho ra ý kiến của mình. Tôi đã báo cáo với bí thư Lưu và trưởng phòng Hứa, nói rằng thành phố Đông Bộ chúng tôi dù là phương diện tư tưởng hay công tác cũng đều không tệ. Đặc biệt là hai đồng chí Chúc Vu Bình và La Kiến Cường, đều là những nhân tài xuất sắc. Nếu như có thể sử dụng bọn họ cho sự phát triển của thành phố Đông Bộ, như vậy sẽ là một xúc tiến rất tốt cho quá trình phát triển kinh tế của cả thành phố.
Vương Tử Quân nói rồi ánh mắt đảo qua gương mặt của Quan Vĩnh Hạ.
Quan Vĩnh Hạ nghe rõ lời nói của Vương Tử Quân, tuy vẻ mặt không chút biến đổi nhưng trong lòng lại thầm cười lạnh. Thầm nghĩ Vương Tử Quân anh sao không suy xét cho rõ ràng, nhưng chuyện bổ nhiệm nhân sự như thế này còn đến lượt anh đến cho ra ý kiến sao?
- Bí thư Tử Quân, tôi sẽ nhất định phản ánh ý kiến của anh cho bí thư Nhất Phong.
Quan Vĩnh Hạ cho ra một câu như vậy xem như đáp lại câu nói của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân sao không nghe rõ ý nghĩa từ chối trong lời nói của Quan Vĩnh Hạ? Hắn cười cười nói:
- Cám ơn thư ký trưởng Quan đã giúp đỡ, đúng rồi, thư ký trưởng, tôi nghe nói ngài còn chưa được thông qua làm thường ủy tỉnh ủy trong hội nghị thường ủy trước đó phải không?
Có một câu tục ngữ rất hay, chê người không nói về điểm xấu, đánh người không đánh mặt. Lúc này Vương Tử Quân đứng trước mặt Quan Vĩnh Hạ, hắn thẳng thắn nói thư ký trưởng Quan còn chưa tiến vào hàng ngũ thường ủy tỉnh ủy, căn bản là nói về điểm xấu của Quan Vĩnh Hạ. Bình thường thì thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy đều là thường ủy tỉnh ủy, nhưng không biết vì sao đến tận bây giờ Quan Vĩnh Hạ vẫn chưa được là thường ủy tỉnh ủy.
Tuy Quan Vĩnh Hạ tin tưởng bổ nhiệm kia sớm muộn gì cũng sẽ rơi xuống đầu mình, hơn nữa Hào Nhất Phong cũng đã có phản ứng với trưởng ban Dương ở phương diện này, thế nhưng những hội nghị gần đây vẫn bị bác bỏ.
Tin tứ này thật sự làm cho Quan Vĩnh Hạ rất căm tức, thế nhưng hắn hiểu vấn đề này không phải đến vì mình, chẳng qua mình là người chịu tội thay mà thôi. Chính hắn bây giờ là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, thế nhưng lại không có danh hiệu thường ủy tỉnh ủy, thật sự giống như một người còn chưa được đặt lên đúng cương vị vậy.
Quan Vĩnh Hạ cố gắng áp chế cảm giác tức giận trong lòng, hắn thản nhiên nói:
- Lãnh đạo tuyến trên còn đang suy xét.
Quan Vĩnh Hạ nói lời này thật sự giống như không gạt được chính mình, có thể thấy người ta dù đến cấp bậc cao như thế nào thì cũng là con người, cũng không phải có quá nhiều người vui buồn không biểu hiện ra ngoài mặt.
- À, đôi khi suy xét cũng tốt, thế nhưng đôi khi cũng phải nhìn vào cảm nhận của các đồng chí tuyến dưới, hơn nữa cũng phải nhìn vào phương diện thuận tiện cho sự triển khai mở rộng công tác của thư ký trưởng.
Vương Tử Quân cười cười, hắn dùng giọng chân thành nói với Quan Vĩnh Hạ:
- Thư ký trưởng, có một số việc có hợp tác mới có thắng lợi, ngài nói xem có đúng không?
Hai mắt Quan Vĩnh Hạ chậm rãi híp lại, hắn nhìn Vương Tử Quân, trong đầu liên tục suy nghĩ đến nhiều vấn đề. Đối với Quan Vĩnh Hạ thì ai làm người đứng đầu thành phố Đông Bộ cũng chẳng liên quan đến mình, bây giờ hắn chỉ quan tâm đến danh hiệu thường ủy tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam mà thôi. Người đứng sau lưng Vương Tử Quân là nhân vật thế nào thì hắn hiểu rất rõ, dù Mạc gia trước nay không quấy nhiễu công tác ở tỉnh Sơn Nam, giống như chưa từng quan tâm đến Vương Tử Quân, thế nhưng điều này không có nghĩ là Mạc gia sẽ không thèm quan tâm đến Vương Tử Quân.
Chỉ cần Mạc lão gia tử còn sống thì không có bất kỳ kẻ nào dám coi thường lực lượng của Mạc gia, nếu Mạc gia một khi cố gắng níu kéo chính mình, như vậy danh hiệu thường ủy tỉnh ủy đừng hòng được trung ương thông qua. Nhưng hôm nay bí thư Hào Nhất Phong đã đồng ý ném vị trí bí thư thành phố Đông Bộ cho Thạch Kiên Quân, hắn sao có thể nhúng tay vào? Quan Vĩnh Hạ trầm ngâm giây lát, sau đó chợt ngẩng đầu lên nói:
- Cậu có thể đề bạt một người làm chủ tịch thành phố Đông Bộ.
Vương Tử Quân thấy Quan Vĩnh Hạ động tâm thì lập tức tỏ ra khó xử:
- Thư ký trưởng, điều này, tôi sợ...
- Thành công thì thành công, không thì bỏ đi.
Quan Vĩnh Hạ dùng giọng cực kỳ kiên quyết nói.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh