Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 616(P1): Đi Hay Ở Là Tùy Ý, Nhìn Trời Không Mây Cuốn Mây Bay.
ương Tử Quân tiếp nhận hợp đồng xem xét thật kỹ, đây là một bản hợp đồng rất bình thường, nếu xét từ góc độ pháp luật thì không có chút vấn đề. Thế nhưng một bản hợp đồng như vậy lại cho ra một nan đề với Vương Tử Quân.
- Chủ tịch Vương, kinh doanh lấy thành tín làm gốc, tôi tin tưởng dù là chủ tịch Vương hay là thành phố Đông Bộ cũng đều không hy vọng có thanh danh không thành tín trong giới kinh doanh.
Phó giám đốc Trần nở nụ cười cực kỳ sáng lạn, thế nhưng giọng nói của hắn lại có vài phần uy hiếp.
- Giám đốc Trần, vì hạng mục của quý công ty mà thành phố Đông Bộ xảy ra chuyện lớn, tôi biết ngài cũng hiểu rõ ràng. Bây giờ hạng mục đã không thể tiếp tục, như vậy tôi cũng mong quy công ty thông cảm cho tình huống thực tế ở thành phố Đông Bộ chúng tôi.
Đảng Hằng nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi khẽ nói.
Đảng Hằng là thư ký trưởng văn phòng thị ủy, hắn nói ra những lời như vậy là có chút mất mặt, thế nhưng hắn nhất định phải nói. Vì hắn biết rõ những lời này dù thế nào cũng phải nói, cũng không thể để cho chủ tịch Vương tự mình nói ra được.
Đảng Hằng hiểu rõ tầm quan trọng của thanh danh với sự phát triển của thành phố Đông Bộ trong giai đoạn này, tuy hạng mục của tập đoàn Trấn Phi không phù hợp với thành phố Đông Bộ, thế nhưng nếu tập đoàn Trấn Phi truyền ra ngoài thì Đông Bộ sẽ bị ảnh hưởng. Sau này công tác kêu gọi đầu tư của thành phố sẽ gặp phải nhiều vấn đề khó khăn.
Đảng Hằng suy nghĩ về hậu quả của vấn đề, thế là trong lòng có vài phần oán giận Đổng Quốc Khánh, thầm nghĩ bí thư Đổng đã đi, sao lại còn để lại cái đuôi lớn như vậy?
Đảng Hằng nói làm cho giám đốc Trần phải nở nụ cười, hắn đến thành phố Đông Bộ cũng không phải vì muốn thực hiện hợp đồng, tất nhiên nếu thành phố Đông Bộ thực hiện hợp đồng thì quá tốt rồi.
Vị thư ký trưởng Đảng này đã khuất phục, tin chắc vị chủ tịch Vương kia cũng phải khuất phục, chẳng qua chỉ là sớm muộn mà thôi. Chỉ cần mình nắm chặt hợp đồng không buông, như vậy đám người ở thành phố Đông Bộ này chỉ có thể cúi đầu mà thôi. Đối với đám cán bộ thì thanh danh và sự thành tín của chính quyền là cực kỳ quan trọng.
- Thư ký trưởng Đảng, chúng tôi hiểu khó hăn của quý thành phố, thế nhưng chúng tôi dù sao cũng là công ty, cũng đã đầu tư không nhỏ ở hạng mục này. Nếu như chỉ vì một câu nói của quý thành phố mà chúng tôi bỏ qua hạng mục này, như vậy quý thành phố cũng phải xem có nên đền bù tổn thất cho công ty chúng tôi không?
Đại biểu của tập đoàn Trấn Phi yêu cầu đền bù tổn thất, Đảng Hằng thấy điều này cũng không có gì quá phận, dù sao thì lúc đầu tập đoàn Trấn Phi cũng có đầu tư vào khá nhiều. Bây giờ thành phố Đông Bộ chấm dứt hợp đồng, người ta muốn bồi thường thì cũng hợp tình hợp lý.
Đảng Hằng nghĩ đến đây thì nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, thấy Vương Tử Quân cũng nhìn mình, hắn hiểu ý nghĩ trong mắt chủ tịch Vương, thế là cười nói:
- Lần này ngừng hợp đồng thật sự đã tạo nên tổn thất cho quý công ty, tôi thấy hay là thế này, thành phố Đông Bộ của chúng tôi sẽ tiến hành bồi thường số tiền mà quý công ty đã dùng để khai thông dự án vào lúc đầu.
Giám đốc Trần khoát tay rất thanh nhã, sau đó khẽ nói:
- Thư ký trưởng Đảng, ngài nói những lời như vậy thật sự ảnh hưởng đến hòa khí của hai bên, tập đoàn Trấn Phi chúng tôi tuy không lớn nhưng vẫn có thể gánh vác được chút tiền như vậy.
- Khi tôi đến thì giám đốc Triệu có nói lãnh đạo thành phố Đông Bộ đều là những người hiểu biết, thế cho nên anh ấy hy vọng có thể tiếp tục đầu tư ở thành phố Đông Bộ.
Đảng Hằng chợt sững sờ, hắn căn bản không ngờ tập đoàn Trấn Phi vẫn muốn tiếp tục đầu tư ở Đông Bộ, không phải là đối phương vẫn còn chưa từ bỏ ý định với hạng mục kia sao? Trong đầu Đảng Hằng chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, sau đó hắn trầm giọng nói:
- Giám đốc Trần, hạng mục của quý công ty...
- Thư ký trưởng Đảng, anh hiểu lầm ý nghĩ của tôi rồi, hạng mục cũ đã không còn phù hợp, tập đoàn Trấn Phi chúng tôi cũng không phải chỉ dựa mình lên một thân cây. Lúc này chúng ta sẽ hợp tác đầu tư hạng mục mới. Theo như công ty chúng tôi được biết thì nhà máy may Miên Phưởng của quý thành phố gần đây kinh doanh không tốt, chính quyền luôn cảm thấy khốn khổ vì nhà máy may Miên Phưởng, tập đoàn Trấn Phi chúng tôi cũn có đầu tư không nhỏ về phương diện may mặc, thế cho nên muốn thu nhà máy may Miên Phưởng vào để cải tạo. Nhà máy may này là gánh nặng của quý thành phố, tập đoàn Trấn Phi chúng tôi thu vào sẽ đầu tư mạnh mẽ, cũng thuận tiện thúc đẩy kinh tế thành phố phát triển.
Vương Tử Quân luôn lắng nghe đối thoại giữa Đảng Hằng và phó giám đốc Trần, khi nghe đối phương nói không cần bồi thường thì Vương Tử Quân biết sự việc sau đó cũng không đơn giản như vậy. Giám đốc Trần trước ngạo mạn sau cung kính rõ ràng là có mưu đồ, nhưng hắn không ngờ đối phương lại có ý với nhà máy may Miên Phưởng.
Sau khi thay đổi chế độ xã hội thì nhà máy may Miên Phưởng đã đổi tên thành nhà máy Tâm Hương Y, không những nói phát triển mạnh mẽ còn tạo ra nhãn hiệu của riêng mình, công khai chiếm lĩnh thị trường may mặc của tỉnh Sơn Nam. Lúc này thành phố không cần phải bỏ tiền ra giúp đỡ, thậm chí còn thu được nhiều tài chính từ nhà máy Tâm Hương Y, giúp đỡ lớn cho sự phát triển của thành phố Đông Bộ.
Nhưng bây giờ nhà máy đẻ trứng vàng của thành phố Đông Bộ lại biến thành một xí nghiệp không ra gì trong lời nói của giám đốc Trần, hơn nữa đối phương còn dõng dạc mở miệng muốn nuốt nhà máy Tâm Hương Y vào miệng.
- Thật sự là miệng lưỡi rất rộng.
Vương Tử Quân thầm cười lạnh, không chờ Đảng Hằng mở miệng thì hắn đã trực tiếp đứng lên đi ra ngoài cửa.
Tuy người mở miệng lên tiếng là Đảng Hằng, thế nhưng người trong phòng đều biết rõ người làm chủ thành phố Đông Bộ chính là vị chủ tịch trẻ tuổi kia. Giám đốc Trần thấy Vương Tử Quân xoay người đi ra ngoài thì vẻ mặt chợt trở nên cực kỳ khó coi.
- Chủ tịch Vương, tập đoàn chúng tôi đã ký hợp đồng với thành phố Đông Bộ, nếu như quý thành phố đơn phương xé bỏ hợp đồng, chúng tôi sẽ thông qua dư luận xã hội và pháp luật để đòi lại lẽ công bằng.
Giám đốc Trần đột nhiên đứng lên khỏi ghế, sau đó hắn nói:
- Trước khi đến thì giám đốc Triệu của chúng tôi đang tiếp đãi vài chục phóng viên của các hãng truyền thông trong nước đến nghiên cứu lịch trình phát triển của tập đoàn Trấn Phi, gần đây tập đoàn chúng tôi có quan hệ không tệ với quý thành phố, thế nên cũng không muốn làm huyên náo quá lớn. Thế nhưng những phóng viên kia lại không mặc kệ, bọn họ cảm thấy rất hứng thú với hoàn cảnh đầu tư của công ty chúng tôi.
Giám đốc Trần nói bằng giọng điệu uy hiếp. Hắn là phó tổng giám đốc của tập đoàn Trấn Phi, lần này hắn đến thành phố Đông Bộ cũng không phải đánh trận mà không có chuẩn bị. Trước khi đến tập đoàn Trấn Phi đã đặc biệt nghiên cứu chuyên sâu về chủ tịch Vương của thành phố Đông Bộ, các vị chuyên gia cho rằng chủ tịch Vương là người trẻ tuổi chức vị cao, tất nhiên sẽ không quan tâm đến tiền tài, chỉ coi trọng danh tiếng và chiến tích mà thôi.
Người tham chính thật sự chú trọng hình tượng trước công chúng, dù hình tượng trải qua tân trang thế nhưng vẫn phải cố gắng tô vẽ, kẻ xảo quyệt càng phải chế tạo mặt nạ cho mình, Vương Tử Quân chắc chắn cũng không ngoại lệ. Đặc biệt lúc này Đổng Quốc Khánh vừa rời khỏi thành phố Đông Bộ, chức vụ bí thư còn bỏ trống, Vương Tử Quân càng cần phải làm ra thành tích để chứng minh năng lực của mình.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh