We don’t believe in rheumatism and true love until after the first attack.

Marie E. Eschenbach

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 613(P1): Tình Huống Căng Thẳng..
rưởng khoa trầm ngâm giây lát, sau đó mới gật đầu khẽ nói:
- Tôi nghe nói chủ tịch Vương vì chuyện này mà chạy từ trường đảng trung ương về thành phố Đông Bộ, nhưng bí thư Đổng căn bản không nghe, còn nói chủ tịch Vương nên chú tâm vào việc học của mình.
- Điều này là thật sao? Chẳng lẽ chủ tịch Vương cứ để sự việc tiếp diễn như vậy?
Tiểu Lý dùng giọng kỳ quái hỏi.
- Nghe nói chủ tịch Vương còn chạy lên gặp lãnh đạo tỉnh ủy, thế nhưng phản ánh thật sự vô dụng.
Trưởng khoa nói đến đây thì tỏ ra cảm khái, sau đó tiếp tục:
- Được rồi, chúng ta cũng không nói đến những vấn đề này nữa, chỉ còn vài chục hộ mà thôi. Tuyến trên hạ lệnh chúng ta phải hoàn thành công tác trong ba ngày, ai làm chậm ảnh hưởng đến nghi thức khởi công thì sẽ bị xử lý.
- Nếu chủ tịch Vương có mặt ở đây thì nào có sự việc này xảy ra.
Tiểu Lý lầm bầm hai câu, sau đó nhanh chóng theo sát trưởng khoa của mình.
...
Tuy đã là ban đêm thế nhưng khu ủy ban thành phố vẫn sáng đèn rực rỡ, nhân viên tới lui, liên tục có người qua lại, tiếng chuông điện thoại cũng liên tục vang lên.
- Còn chưa xong sao?
- Có thể phải kéo dài thêm một chút nữa, thật sự là số khổ.
- Được rồi, các anh cũng đừng kêu khổ nữa, trưởng khoa của chúng ta mới khổ ở. Vì nghi thức khởi công vào ngày mai mà vài ngày trước đã bị phái xuống bên dưới làm công tác trù bị, ăn ngủ đều ở luôn trên xe, cũn không phải dễ dàng gì.
- Trưởng khoa của các anh là ai, là tâm phúc của lãnh đạo, biết đâu vì sự kiện lần này sẽ được đề bạt tiến lên. Còn tôi thì sao, vợ con ở nhà đang rối hết cả lên, con bà nó dựa vào cái gì cũng bắt cả tôi tăng ca chứ?
- Được rồi, được rồi, đừng càu nhàu nữa, người ta nghe thấy được thì không tốt. Anh cũng không nhìn mà xem, lúc này hội nghị còn chưa kết thúc nữa mà.
Hai nhân viên công tác khẽ nói chuyện với nhau trên hành lang, sau đó đưa mắt nhìn về phía phòng họp, cuối cùng dứt khoát tách ra.
Lúc này trong phòng họp thị ủy đang tổ chức hội nghị liên tịch ban ngành đảng ủy chính quyền, hội trường khá u ám, sương khói lượn lờ, bầu không khí rấ trầm trọng. May mà đám người bên trong đều đã trải qua khảo nghiệm, nếu không chỉ với bầu không khí đầy khói như vậy cũng làm cho người ta chết ngất.
- Ngày mai sẽ là nghi thức khởi công, nó liên quan đến hình tượng của thành phố Đông Bộ chúng ta. Tập đoàn Trấn Phi đến đầu tư ở thành phố Đông Bộ, như vậy chúng ta nhất định phải làm sao cho ra dáng, nếu không chẳng phải làm cho người ta quăng tiền vào rồi ngồi lo lắng sao?
Âm thanh trầm thấp của Đổng Quốc Khánh liên tục vang lên trong phòng họp.
- Nghi thức khởi công lần này sẽ là đại sự của thành phố Đông Bộ, mọi người cần phải đứng trên độ cao chính trị, cần phải đảm bảo tất cả công tác vào ngày mai cực kỳ cẩn thận mới được.
Đổng Quốc Khánh nói đến đây thì nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói tiếp:
- Trăm phần trăm hoàn mỹ thì quá hà khắc, tôi biết rõ mọi người cũng không thể nào làm được như vậy. Một trăm phần trăm không được, thế nhưng chín mươi chín phần trăm thành công cũng đã đủ, nếu như không đạt được tiêu chuẩn này, như vậy sức chiến đấu của ban ngành thành phố Đông Bộ chúng ta cũng xem như có nghi vấn.
- Vì làm tốt công tác khởi công lần này mà tôi đã thương lượng với các vị phó bí thư, quyết định trách nhiệm từng người, nếu chỗ nào xảy ra vấn đề thì người đó phải chịu trách nhiệm. Trước tiên tôi nói rõ một câu, đó chính là đừng nói khó khăn với tôi, tôi không thích nghe những lời như vậy, có điều kiện thì làm, không có điều kiện thì phải sáng tạo điều kiện, tôi không muốn nhìn vào quá trình, chỉ muốn xem kết quả.
Từng ánh mắt nhìn về phía Đổng Quốc Khánh, tuy những ánh mắt kia ẩn giấu nhiều ý nghĩ khác nhau thế nhưng lại không ai lên tiếng.
Ngay sau đó trong phòng họp vang lên giọng nói trầm ổn của Đảng Hằng, khi hắn lên tiếng thì từng hạng mục công tác được sắp xếp cho từng người.
- Các đồng chí còn điều gì cần nói nữa không? Nếu không thì chúng ta tan họp, mọi người nên tranh thủ chút thời gian lúc nay để chải chuốt công tác của mình, phải tra cứu xem có sơ hở gì hay không.
Đổng Quốc Khánh phất tay áo cho Đảng Hằng ngồi xuống, sau đó trầm giọng nói với mọi người.
Bầu không khí trong phòng họp trở nên trầm mặc, đột nhiên thường ủy thị ủy, trưởng phòng tuyên truyền Triệu Thúy Bình lên tiếng:
- Bí thư Đổng, người dân ở gần khu quy hoạch cho tập đoàn Trấn Phi có ý kiến rất lớn với hạng mục này, hôm nay khi tôi đến xem xét hiện trường, thấy có vài chục người đang ngăn cản tổ thi công.
Triệu Thúy Bình lên tiếng làm cho bầu không khí trong phòng càng thêm đè nén. Vài ngày qua tin tức hạng mục của tập đoàn Trấn Phi đầu tư vào Đông Bộ đã bùng phát, hơn nữa còn có những bài viết của một vị giáo sư đại học Sơn Viên nhằm vào tính nguy hại của hạng mục trên báo sáng tỉnh Sơn Nam, thế cho nên lúc này thành phố Đông Bộ giống như rơi vào trong gió bão.
- Đồng chí Thúy Bình, tôi đã cho các chị giải thích rất nhiều lần, thế nào, chuyện này còn chưa thành sao?
Đổng Quốc Khánh trầm ngâm giây lát rồi lạnh giọng nói.
Triệu Thúy Bình cảm thấy toàn thân lạnh lẽo dưới ánh mắt của Đổng Quốc Khánh, nàng có chút trầm ngâm rồi trầm giọng nói:
- Bí thư Đổng, chúng tôi đã làm tốt công tác giải thích tường tận với nhân dân, thế nhưng dù chúng tôi có nói toác miệng, dù có chạy gãy chân thì bọn họ cũng không nghe.
- Không nghe sao? Sao quần chúng lại không thông tình đạt lý như vậy? Điều này nói rõ chị còn chưa hoàn thành công tác của mình.
Đổng Quốc Khánh vỗ bàn rồi sẵng giọng nói.
Triệu Thúy Bình là một người phụ nữ duy nhất trong số các vị thường ủy thành phố Đông Bộ, thế cho nên trước nay đều phát triển cực kỳ thuận lợi, cho dù bí thư cường thế là Tiết Diệu Tiến không còn tại vị, cuộc sống của nàng ở thành phố Đông Bộ vẫn rất tốt.
Lúc này Triệu Thúy Bình bị người ta mở miệng phê bình bằng giọng điệu không chút lưu tình, đây rõ ràng là tình huống lần đầu tiên xuất hiện. Dù nàng rất kiên cường, thế nhưng đối mặt với những lời gây khó dễ của Đổng Quốc Khánh thì hai mắt cũng không khỏi đỏ lên.
Đổng Quốc Khánh cũng ý thức được lời nói của mình có hơi trầm trọng, hắn trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng nhẫn nại nói:
- Trưởng phòng Thúy Bình, chúng ta có thể kiên nhẫn giải thích với những quần chúng còn chưa rõ chân tướng sự việc, cố gắng thuyết phục mọi người; thế nhưng đối với những người có ý kích động nhân dân gây sự, chúng ta tuyệt đối không nên nương tay, nếu có vấn đề gì thì chị cứ liên lạc trực tiếp với bí thư Hạ.
Nếu như vừa rồi Triệu Thúy Bình còn cảm thấy mình có chút uất ức, bây giờ nghe những lời sắp xếp của Đổng Quốc Khánh thì nàng chợt giật mình. Bí thư Đổng phê bình mình là không có vấn đề, thế nhưng lại yêu cầu mình liên lạc với Hạ Nham Châu, rõ ràng là sử dụng thủ đoạn cưỡng chế với quần chúng.
Triệu Thúy Bình há miệng định lên tiếng nhưng Đổng Quốc Khánh căn bản không cho nàng cơ hội, hắn trực tiếp tuyên bố tan họp.
Đổng Quốc Khánh đi ra khỏi phòng họp mà cũng không quay về phòng làm việc của mình, hắn đứng bên ngoài hút một điếu thuốc. Lúc này tuy đang ở trong mùa xuân thế nhưng buổi tối vẫn có hơi lạnh.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh