The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 612(P4): Lấy Lui Làm Tiến, Nhàn Nhã Ngồi Nhìn Mưa Gió.
ẻ mặt Đảng Hằng gần đây không quá tốt, một là vì chuyện công tác, thái độ của Đổng Quốc Khánh bây giờ với hắn căn bản là khó thể nào kết luận được, làm cho hắn rơi vào tình cảnh khá khó xử; thứ hai là vì vấn đề gia đình, vợ quan tâm giúp đỡ hắn hết mực, kiên trì tình cảm với hắn, dù hắn đông tây nam bắc thế nào cũng không là vấn đề. Thế nhưng hắn thật sự có nổi khổ khó nói, tình cảm là thứ khó thể nói đạo lý, có thể nói cắt là cắt với Ôn Tiểu Ngọc ở phía bên kia được sao?
- Bí thư Đổng!
Đảng Hằng nhìn Tưởng Tuệ Minh ở bên cạnh Đổng Quốc Khánh, sau đó khẽ bắt chuyện với Đổng Quốc Khánh, lại khẽ gật đầu với Tưởng Tuệ Minh. Gần đây Tưởng Tuệ Minh đi khá gần với bí thư Đổng, điều này làm cho hắn có chút không thoải mái. Hắn biết rõ vị trưởng phòng tổ chức này đang dần tiếp nhận vị trí của mình, rất nhiều chuyện bí thư Đổng không còn giao cho hắn mà chuyển sang giao cho Tưởng Tuệ Minh, ý nghĩa của nó đã quá rõ ràng rồi.
Đảng Hằng thầm nghĩ Tưởng Tuệ Minh luôn trung thành tận tâm với bí thư Đổng, giao việc cho Tưởng Tuệ Minh cũng không là vấn đề, thế nhưng vì sao lại gạt mình ra? Chẳng lẽ đang cố ý gõ đầu mình sao?
- Thư ký trưởng Đảng, lát nữa cậu đến sở tài nguyên môi trường gặp trưởng phòng Khương, đưa văn kiện của sở tài nguyên môi trường với hạng mục của tập đoàn Trấn Phi về đây cho tôi.
Đổng Quốc Khánh chần chừ một chút rồi nói tiếp:
- Khi đi cũng nên mang theo vài món đặc sản của thành phố Đông Bộ.
Đảng Hằng chợt sững sờ, hắn biết rõ tập đoàn Trấn Phi rất khó vượt qua sở tài nguyên môi trường, không ngờ lúc này Đổng Quốc Khánh có thể vung tay giải quyết sự việc một cách êm đẹp như vậy.
- Bí thư Đổng, tôi sẽ đi ngay, anh xem, nên dùng tiêu chuẩn gì với trưởng phòng Khương đây?
Tuy nói đặc sản địa phương nhưng bên trong cũng không đơn giản chỉ là đặc sản mà thôi, Đảng Hằng là quản gia của văn phòng thị ủy, hắn cực kỳ quen thuộc với những quy củ thế này.
- Dựa theo phó chủ tịch tỉnh, không, là tiêu chuẩn của phó bí thư tỉnh ủy.
Đổng Quốc Khánh khẽ đặt bút xuống rồi lên tiếng.
Đảng Hằng gật đầu đồng ý, sau đó lại nhìn thoáng qua Tưởng Tuệ Minh ngồi ở bên cạnh Đổng Quốc Khánh, lúc này mới nói:
- Bí thư Đổng, ngài đã xem qua báo sáng nay của tỉnh Sơn Nam chưa?
Báo sáng nay của tỉnh Sơn Nam? Đổng Quốc Khánh chợt sững sờ, trong số những từ báo mà hắn xem cũng không có báo sáng của tỉnh Sơn Nam, bây giờ sao Đảng Hằng lại hỏi như vậy?
- Có việc gì?
Đổng Quốc Khánh biết rõ Đảng Hằng có lời gì đó cần nói, thế cho nên dùng giọng gọn gàng dứt khoát hỏi.
- Bí thư Đổng, báo sáng của tỉnh Sơn Nam hôm nay có đăng một bài viết về hạng mục của tập đoàn Trấn Phi.
Đảng Hằng nói rồi đưa tờ báo sáng sớm của tỉnh Sơn Nam đến trải rộng trước mặt Đổng Quốc Khánh.
Thật ra bản tin này cũng không phải chỉ có Đảng Hằng được đọc, thật ra là một vị phó chủ nhiệm văn phòng thị ủy đọc qua, cảm thấy sự việc không nhỏ, thế cho nên vội vàng báo cáo cho hắn, thế cho nên hắn mới xem qua bài viết này và đến báo cáo cho đổng quốc khánh.
Đổng Quốc Khánh nhìn bài viết chuyên nghiệp trên tờ báo mà vẻ mặt trầm hẳn xuống. Tuy bài viết kia dùng ngôn ngữ học thuật để giới thiệu tình huống nguy hại và biện pháp phòng ngừa của hạng mục của tập đoàn Trấn Phi, thế nhưng bài viết này lại làm cho Đổng Quốc Khánh giống như bị người ta đâm lên lưng.
Đặt xa nội thành, đặt xa chỗ đông người, Đổng Quốc Khánh nhìn những dòng chữ như vậy mà cảm thấy đó không phải là điều kiện hạn chế với hạng mục của tập đoàn Trấn Phi, rõ ràng muốn đá hạng mục này ra khỏi bàn tay của hắn.
Đổng Quốc Khánh thầm suy tư, sau đó lạnh giọng nói:
- Thư ký trưởng Đảng, bài viết này là sao? Đối phương muốn gì? Đúng là quá bừa bãi.
Đảng Hằng nhìn vẻ mặt của Đổng Quốc Khánh, hắn biết rõ bí thư Đổng đã bị bài viết kia chọc tức, thế là trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Tôi đã cho người điều tra sơ lược về tác giả của bài viết này, hình như là một vị giáo sư chuyên khoa hóa của đại học Sơn Viên.
- Thư ký trưởng Đảng, cậu đến thành phố Sơn Viên, cũng thuận tiện giải quyết vụ này cho tôi.
Đổng Quốc Khánh khẽ vỗ đầu rồi trầm giọng nói với Đảng Hằng.
Giải quyết chuyện này? Đảng Hằng có chút sững sốt, sau đó dùng ánh mắt xin chỉ thị nhìn Đổng Quốc Khánh.
- Dù anh làm thế nào cũng được, tôi không muốn vị giáo sư kia tiếp tục nói những lời ẩu tả như vậy trên mặt báo nữa.
Đổng Quốc Khánh vung tay lên lạnh giọng nói:
- Bài viết của anh ta rõ ràng có thái độ cực đoan không chịu trách nhiệm với thành phố Đông Bộ chúng ta, rõ ràng muốn phá hoại tình thế phát triển kinh tế của thành phố chúng ta.
Đảng Hằng biết lúc này dù nói thế nào thì Đổng Quốc Khánh cũng không nghe lọt tai, thế cho nên nhanh chóng gật đầu xem như đồng ý.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập, Đổng Quốc Khánh nhìn thoáng qua số điện thoại gọi đến, sau đó khẽ gật đầu với Đảng Hằng. Đảng Hằng nhìn thoáng qua Đổng Quốc Khánh, sau đó hắn nhấc điện thoại lên nói:
- Alo, chào anh, tôi là Đảng Hằng.
- Thư ký trưởng Đảng, có vài vị giảng viên của trường cao đẳng Đông Bộ đến thị ủy, nói là muốn gặp bí thư Đổng.
Một vị phó chủ nhiệm văn phòng thị ủy ở đầu dây bên kia trầm giọng báo cáo với Đảng Hằng.
- Bọn họ muốn gặp bí thư Đổng có chuyện gì?
Đảng Hằng tuy cảm thấy sự kiện này có liên quan đến bài viết trên báo vào ngày hôm nay, thế nhưng vẫn trầm giọng hỏi.
- Thư ký trưởng, bọn họ nói muốn phản ánh với bí thư Đổng về hạng mục của tập đoàn Trấn Phi.
Đầu dây bên kia không chút chần chừ mà dùng giọng dồn dập nói.
"Sợ gì gặp đó!"
Đảng Hằng thầm mắng một câu, hắn nói một câu biết rồi với đầu dây bên kia, sau đó cúp điện thoại.
Vẻ mặt Đổng Quốc Khánh trở nên cực kỳ âm trầm, tuy hắn không nghe rõ những lời báo cáo từ đầu dây bên kia, thế nhưng hắn vẫn đoán được vài phần dựa vào phản ứng của Đảng Hằng. Sau khi nghe Đảng Hằng báo cáo thì hắn trầm ngâm nói:
- Anh thông báo cho hiệu trưởng trường cao đảng Đông Bộ, để bọn họ cùng đi qua gặp trưởng phòng Tưởng.
Tưởng Tuệ Minh cười cười nói:
- Bí thư Đổng, tôi cảm thấy đám giảng viên giáo sư kia bị người ta che mắt, chỉ cần nói rõ sự việc là bọn họ sẽ quay về mà thôi.
- À, trưởng phòng Tưởng, anh nói cho hiệu trưởng Triệu của trường cao đẳng Đông Bộ biết, bọn họ là một trường sắp tiến lên đại học của thành phố Đông Bộ, việc bọn họ cần làm chính là cố gắng đẩy mạnh chất lượng dạy và học, những thứ khác cũng đừng nên quan tâm.
Đổng Quốc Khánh nói đến đây thì tiếp tục lên tiếng:
- Nếu như chất lượng dạy và học của trường không đi lên, ngược lại còn tham dự vào những sự việc không liên quan, tôi se đề nghị tỉnh thay người.
Chất lượng giáo dục chỉ là một cái cớ khai đao mà thôi, Tưởng Tuệ Minh và Đảng Hằng đều hiểu, ý nghĩ của Đổng Quốc Khánh chính là hiệu trưởng Triệu nếu không áp chế được đám giảng viên kia, lão sẽ không ngại thay người.
Đảng Hằng nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc của bí thư Đổng Quốc Khánh, khi Tưởng Tuệ Minh chuẩn bị đi thì Đổng Quốc Khánh chợt nói:
- Trưởng phòng Tưởng, chuyện này nhất định phải giải quyết dứt khoát, mau chuẩn bị cho tốt, trong thời gian mười ngày phải tổ chức nghi thức khởi công, miễn cho những tình huống xấu diễn ra.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh