My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 609(P1): Phải Giải Phóng Tư Tưởng, Bước Chân Phải Lớn Hơn Một Chút.
hòng làm việc của Đổng Quốc Khánh lúc này giống như mở tiệc, bí thư Đổng đang ngồi sau bàn làm việc thật sự rất hăng hái. Hắn nhìn nhóm người trưởng phòng Tưởng Tuệ Minh và thư ký trưởng Đảng Hằng đang ngồi trên ghế sa lông, thế là không khỏi trầm giọng nói:
- Lần này bí thư Nhất Phong đến thành phố Đông Bộ chúng ta nghiên cứu thị sát, là một lời khẳng định cho công tác của thành phố Đông Bộ, chúng ta cần phải biểu hiện tất cả lòng nhiệt tình, đề cao tinh thần, làm tốt công tác chuẩn bị nghênh đón lãnh đạo.
- Thư ký trưởng Đảng, sau hội nghị thì cậu dùng danh nghĩa văn phòng thị ủy thông báo cho tất cả các vị lãnh đạo ban ngành và đơn vị trong thành phố, để bọn họ đặt mình vào độ cao chính trị mới, nếu có bất kỳ vấn đề nào xảy ra, đừng trách tôi gỡ mũ quan của người tương quan.
Đảng Hằng đồng ý một tiếng, bút trong tay nhanh chóng ghi chép vào sổ. Tưởng Tuệ Minh đưa mắt nhìn Đảng Hằng, sau đó cười nói:
- Bí thư Đổng, lần này bí thư Nhất Phong xuống nghiên cứu thị sát, tôi cảm thấy chúng ta nên cho ra chút đặc săc thì hay hơn.
- Trưởng phòng Tuệ Minh nói rất đúng, nếu như thành phố Đông Bộ chúng ta không khác gì các thành phố khác, như vậy sẽ không để lại ấn tượng khắc sâu cho bí thư Nhất Phong được. Nếu như vậy thì lực giúp đỡ của tỉnh đối với thành phố Đông Bộ chúng ta cũng không thể nào được đẩy mạnh. Vì thế chúng ta cần phải phát huy ưu thế tự thân của thành phố Đông Bộ, biểu hiện tất cả các phương diện tốt nhất của chúng ta cho lãnh đạo nhìn thấy rõ ràng.
Đổng Quốc Khánh đưa mắt nhìn Đảng Hằng, sau đó nói tiếp:
- Thư ký trưởng Đảng, anh tổ chức cho các đồng chí phòng nghiên cứu chính sách của thị ủy xem xét để phơi bày ưu thế của thành phố Đông Bộ chúng ta cho lãnh đạo.
Mọi người trao đổi hơn nửa giờ, sau đó nhóm người Đảng Hằng rời khỏi phòng làm việc của Đổng Quốc Khánh. Khi Tưởng Tuệ Minh chuẩn bị bỏ đi, Đổng Quốc Khánh chợt khoát tay nói:
- Trưởng phòng Tuệ Minh, anh chờ chút, tôi có chuyện cần thương lượng với anh.
Đợi đến khi mọi người rời khỏi phòng thì Đổng Quốc Khánh mới ngồi xuống nói với Tưởng Tuệ Minh:
- Trưởng phòng Tuệ Minh, phương án thay đổi cán bộ lãnh đạo các quận huyện đã xong chưa?
- Bí thư Đổng, đã có bản sơ thảo, còn phải chờ ngài vung tay xử lý mới được.
Tưởng Tuệ Minh nói rồi lấy từ trong cặp ra một bản thảo khẽ đưa đến trước mặt Đổng Quốc Khánh. Đổng Quốc Khánh nhìn những cái tên trên bản thảo, thế là hắn khẽ gõ ngón tay xuống bàn. Tưởng Tuệ Minh chỉ có thể lẳng lặng uống nước, chỉ sợ quấy nhiễu ý nghĩ của Đổng Quốc Khánh:
- Phương án này của anh có phải là quá nhẹ tay rồi không?
Vài phút sau Đổng Quốc Khánh đặt bản thảo xuống bàn rồi khẽ hỏi. Cái gì là quá nhẹ tay? Tưởng Tuệ Minh nghe thấy Đổng Quốc Khánh nói như vậy mà thật sự muốn gầm lên một tiếng. Hắn là người thiết kế phương án này, hắn biết rõ phương án này rốt cuộc là gì. Nếu như điều chỉnh dựa theo phương án hắn đưa ra, chỉ sợ trong thành phố sẽ không còn quận huyện nào còn người thân cận với Vương Tử Quân, hầu như các chức danh bí thư huyện ủy, chủ tịch huyện thân thiết với Vương Tử Quân đều bị quét sạch, như vậy mà quá nhẹ tay? Đây rõ ràng là một cơn động đất cực mạnh trong quan trường thành phố Đông Bộ rồi mới đúng.
- Bí thư Đổng, nếu không thì chúng tôi sẽ về châm chước lại, anh thấy thế nào?
Tưởng Tuệ Minh nhìn gương mặt cực kỳ bình tĩnh của Đổng Quốc Khánh, hắn khẽ lên tiếng dò hỏi.
- Ừ, anh xem xét lại cũng tốt. Đúng rồi, sắp xếp với đồng chí Lý Cẩm Hồ như vậy là chưa được.
Đổng Quốc Khánh đứng lên khỏi ghế sa lông rồi dùng giọng gọn gàng dứt khoát nói.
Sắp xếp như vậy với Lý Cẩm Hồ là không được sao? Vì phương diện sắp xếp cho Lý Cẩm Hồ mà Tưởng Tuệ Minh đã phải vắt óc suy nghĩ rất nhiều. Lý Cẩm Hồ là người Vương Tử Quân đưa đến thành phố Đông Bộ, bây giờ làm chủ tịch huyện chưa quá lâu, nếu như sắp xếp cho một chức vị không ra gì sẽ có nhiều lời ong tiếng ve. Vì căn cứ vào cảm xúc của người khác, Tưởng Tuệ Minh mới sắp xếp cho Lý Cẩm Hồ làm cục trưởng cục quy hoạch, nhìn qua thì có vẻ không tệ, thế nhưng căn bản chẳng có thực quyền gì cả. Không ngờ bí thư Đổng vừa xem qua đã trực tiếp bác bỏ, nếu bí thư đã không hài lòng thì bắt buộc phải sửa lại. Tưởng Tuệ Minh cảm thấy đưa người ta từ vị trí chủ tịch huyện đến chức cục trưởng đã là quá đáng rồi, nếu tiếp tục giảm cấp bậc thì thật sự khó thể nào chịu nổi.
Nhưng quan trường nào phải là nơi nói chuyện đạo lý? Cái gì gọi là đạo lý? Lãnh đạo mới chính là chân lý. Dù nghĩ thông suốt cũng phải chấp hành, không thông suốt cũng phải chấp hành, vì phục tùng lãnh đạo chính là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của mỗi cán bộ. Tưởng Tuệ Minh cảm thấy nếu như chính mình đã được cột chặt vào chiếc xe chiến đấu của Đổng Quốc Khánh, như vậy mình sẽ không nên chần chừ do dự, phải nhanh chóng chứng thực ý chỉ của bí thư Đổng.
- Bí thư Đổng, anh xem chức vụ chủ nhiệm phòng vệ sinh môi trường có được không?
Tưởng Tuệ Minh có chút do dự, cuối cùng cũng nói ra một vị trí cho Lý Cẩm Hồ. Chủ nhiệm phòng vệ sinh môi trường căn bản là một chức vụ không có quyền hạn gì, nếu như sau này Lý Cẩm Hồ ngồi trên vị trí như vậy, chỉ sợ công tác sẽ chỉ là kiểm tra vệ sinh trong thành phố mà thôi.
Đổng Quốc Khánh nhìn thoáng qua Tưởng Tuệ Minh, hắn không nói gì thêm, chỉ khẽ cầm lấy thùng tưới nước cho chậu hoa trong phòng:
- Lý Cẩm Hồ mới hơn bốn mươi thôi có phải không?
"Mới hơn bốn mươi?"
Tưởng Tuệ Minh thật sự cảm thấy khó thể hiểu Đổng Quốc Khánh đang nghĩ những gì, vì vậy trả lời cực kỳ cẩn thận.
- Đối với một đồng chí trẻ tuổi như vậy, tôi sao có thể cho anh ấy đi quản lý công tác dành cho các đồng chí sắp về hưu cho được?
Đổng Quốc Khánh dùng giọng lạnh nhạt nói.
Chức vụ chủ nhiệm phòng vệ sinh môi trường không xong, như vậy còn chức vụ nào phù hợp nữa đây? Tưởng Tuệ Minh cố gắng suy xét, nhưng hắn căn bản cảm thấy không còn chức vụ nào kém hơn chủ nhiệm phòng vệ sinh môi trường nữa cả.
- Ngài thấy vị trí chủ nhiệm phòng kế hoạch hóa gia đình thế nào?
Sau khi châm chước mãi, Tưởng Tuệ Minh cuối cùng cũng nói ra một ý kiến khác của mình. Hắn là trưởng phòng tổ chức thị ủy, có đôi khi suy đoán ý đồ của lãnh đạo rất dễ dàng, thế nhưng có những lúc lại cực kỳ đau đầu.
- Trưởng phòng Tuệ Minh, tư tưởng của anh thật sự có vấn đề, đối với đồng chí trẻ tuổi thì chúng ta nên ủy thác trách nhiệm, cần phải tăng cường trọng trách, những phương án che chở của anh sao có thể tạo ra cơ hội cho cán bộ trẻ tuổi được rèn luyện đây?
Đổng Quốc Khánh khoát tay chặn lời Tưởng Tuệ Minh, thật sự không thèm che giấu sự bất mãn của mình.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh