Những người vĩ đại không những phải biết chớp lấy cơ hội mà còn phải biết tạo ra cơ hội.

C.C. Colton

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 608(P2): Bàn Tay Nhân Sự Quyết Định Tất Cả.
ữ Hạ Cường dù cực kỳ tôn trọng Vương Tử Quân ở phương diện công tác, thế nhưng cũng rất thích nói những lời vui đùa. Người tốt có khi không có vợ đẹp, người xấu lại có vợ xinh như hoa, đây là chân lý xưa nay ít khi thay đổi. Chủ tịch Vương là người sáng suốt uy phong ở nhiều phương diện, biết đâu ở phương diện cưới vợ lại có vấn đề?
Hôm nay gặp mặt Mạc Tiểu Bắc thì Lữ Hạ Cường mới cảm thấy ý nghĩ của mình là không đúng đắn đến mức độ nào. Hắn hỏi vài câu liên quan đến vấn đề học tập của Vương Tử Quân, sau đó nhanh chóng thay đổi chủ đề, dời lên mặt công tác ở thành phố Đông Bộ. Hắn báo cáo công tác ở thành phố Đông Bộ, lúc đến đây hắn đã chuẩn bị sẵn ý nghĩ, thế cho nên mở miệng đã nhanh chóng đi vào trọng điểm:
- Chủ tịch Vương, gần đây công tác ở thành phố Đông Bộ thật sự không yên ổn, lực ảnh hưởng của thị ủy bên kia thật sự càng lúc càng lớn.
Vương Tử Quân nâng ly trà lên nhấp một ngụm mà không nói gì thêm, sau đó hắn châm trà cho Lữ Hạ Cường, lúc này Lữ Hạ Cường lại tiếp tục lên tiếng:
- Vài ngày trước chủ tịch Tôn và trưởng phòng Tưởng Tuệ Minh đã lớn tiếng với nhau ở hội nghị liên tịch, bây giờ ban ngành đã không chịu nổi gánh nặng, đã thông qua đề nghị gia tăng thêm vài vị trí lãnh đạo của khu quy hoạch kỹ thuật cao, cũng đề nghị trưởng phòng thương mại Lâm Chi Khởi đến đảm nhiệm vị trí phó bí thư đảng ủy khối, phó chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu quy hoạch.
Vương Tử Quân không quá quen thuộc trưởng phòng Lâm Chi Khởi, thế nhưng hắn lại hiểu rõ về tư chất lý lịch của người này. Năm xưa khi Đổng Quốc Khánh làm chủ tịch thành phố Đông Bộ thì Lâm Chi Khởi được trọng dụng đề bạt, có thể nói đây là một vị cán bộ cấp chính cục cực kỳ có tư cách trong thành phố Đông Bộ. Dù thời đại Tiết Diệu Tiến người này bị treo lên cao, thế nhưng vì lý lịch quá sâu nên làm cho người ta cực kỳ đau đầu. Còn có một việc khá phức tạp, đó chính là năm xưa Trương Đảo Long chưa được đề bạt thì đã từng là cộng sự của Lâm Chi Khởi, thế nhưng khi đó Trương Đảo Long là cấp phó mà Lâm Chi Khởi lại là lãnh đạo đứng đầu. Bây giờ một Lâm Chi Khởi được đưa vào làm chân rết của khu quy hoạch kỹ thuật cao, hơn nữa lại là phó bí thư đảng ủy khối, phó chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu quy hoạch. Tuy hai vị trí đều là cấp phó, thế nhưng hai vị trí này đều cực kỳ mẫn cảm, điều này có ý nghĩa là Lâm Chi Khởi căn bản có thể chìa tay vào bất kỳ phương diện nào trong khu quy hoạch kỹ thuật cao. Hơn nữa với tư chất lý lịch của Lâm Chi Khởi, đây chẳng khác nào một cây xương trong cổ Trương Đảo Long.
Vương Tử Quân biết rõ chuyện này, hắn vẫn cười nói:
- Tưởng Tuệ Minh có sắp xếp rất tốt.
- Đúng vậy, sau khi mở hội nghị liên tịch thì Trương Đảo Long chạy đến chỗ tôi kêu khổ. Anh ấy vốn muốn đến tìm anh, lại sợ anh mất hứng, thế cho nên cũng không dám gọi điện thoại, nhưng tâm ý lại thật sự rất bức bối.
Lữ Hạ Cường nhìn gương mặt lạnh nhạt của Vương Tử Quân, hắn tiếp tục lên tiếng.
Vương Tử Quân cười cười dùng giọng thản nhiên nói:
- Chủ tịch Hạ Cường, anh quay về nói cho Trương Đảo Long biết, nói rằng tôi đã biết chuyện này. Tôi hiểu tâm tính của anh ấy, thế nhưng tâm tình và công tác là hai phương diện hoàn toàn khác nhau, nếu như anh ấy để cho chuyện tình cảm ảnh hưởng đến công tác, như vậy tôi sẽ không tha cho anh ấy.
Lữ Hạ Cường nhìn gương mặt lạnh nhạt của Vương Tử Quân, trong lòng thầm suy đoán ý nghĩ của Vương Tử Quân, thế nhưng ngoài miệng lại vội vàng đồng ý. Chủ đề kế tiếp của Lữ Hạ Cường có liên quan đến những điều chỉnh trong thành phố Đông Bộ, sau thời gian nửa tháng Vương Tử Quân rời khỏi thành phố Đông Bộ, Đổng Quốc Khánh có động tác không nhỏ, liên tục điều chỉnh bảy tám nhân sự. Dù những vị trí này không liên quan đến cấp chính cục, thế nhưng những ban ngành được điều động có vị trí cực kỳ quan trọng, vì vậy mà địa vị của Chúc Vu Bình lúc này ở thành phố Đông Bộ rất đáng xấu hổ.
- Chủ tịch Vương, tôi nghe nói ngày mốt bí thư Hào Nhất Phong sẽ đến thành phố Đông Bộ nghiên cứu thị sát.
Lữ Hạ Cường nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó thở dốc nói.
Hào Nhất Phong là bí thư tỉnh ủy, đi xuống thành phố nghiên cứu thị sát không là vấn đề gì quan trọng, thế nhưng vấn đề là lúc này Vương Tử Quân không có mặt ở thành phố Đông Bộ, Hào Nhất Phong đến có ý gì thì dù là ai cũng hiểu rõ ràng. Có một Hào Nhất Phong đến nghiên cứu thị sát, như vậy gió ở thành phố Đông Bộ sẽ đổi hướng, hơn nữa tốc độ gió sẽ càng mạnh, đám người vốn đang đứng vào vị trí trung lập sẽ cho ra quyết đoán của mình vào đúng thời điểm này, trong số đó có cả các vị thường ủy thị ủy.
Nhóm người Lữ Hạ Cường, Tôn Quốc Lĩnh có quan hệ thật sự quá thân mật với Vương Tử Quân, bọn họ không thể nào thay đổi vị trí, thế nhưng những người khác như Bành Quang Binh thì lại khác. Những người này trước kia có quan hệ hợp tác rất tốt với Vương Tử Quân, nhưng bây giờ gió đã đổi hướng, bọn họ nào còn tâm tình đồng tâm hiệp lực với Vương Tử Quân? Hơn nữa bây giờ Vương Tử Quân đã rời khỏi cương vị để tham gia học tập, căn bản không thể nào làm gì được nữa.
- Bây giờ công tác kêu gọi đầu tư ở thành phố Đông Bộ chúng ta như thế nào rồi?
Vương Tử Quân tiếp tục châm nước vào ấm, sau đó đột nhiên mở miệng hỏi.
Lữ Hạ Cường cũng không ngờ vào lúc này mà Vương Tử Quân vẫn còn quan tâm đến phương diện kêu gọi đầu tư, thế là hắn có chút trầm ngâm, sau đó mới nói:
- Một tháng qua ngài rời khỏi thành phố Đông Bộ, thật sự không biết vì chuyện gì xảy ra mà công tác kêu gọi đầu tư của thành phố Đông Bộ giảm xuống đến mức kỷ lục. Gần đây cục thống kê của tỉnh đãc cho ra con số kêu gọi đầu tư của các thành phố trong tỉnh vào quý một, thành phố Đông Bộ chúng ta từ vị trí thứ ba rơi xuống thứ sáu.
Từ vị trí thứ ba rơi xuống thứ sáu? Xem ra rớt hạng khá mạnh! Khóe miệng Vương Tử Quân lộ ra nụ cười nhạt, nhưng ngay sau đó tất cả đã nhanh chóng biến mất.
- Hội nghị tổng kết công tác kêu gọi đầu tư lần này do chủ tịch Thạch tự mình chủ trì, khi đó chủ tịch Thạch đã mở miệng phê bình ba thành phố xếp cuối cùng, nhưng lại không phê bình thành phố Đông Bộ chúng ta. Chủ tịch chỉ nói có vài thành phố không nên ngủ ngon trên thành tích có sẵn, càng không vì có một vài đồng chí rời khỏi chức vụ mà dừng bước không tiến lên, sau đó rơi xuống hố sâu ngàn trượng.
Lữ Hạ Cường nghĩ rằng Vương Tử Quân rất thích nghe những lời như vậy, thế là hắn học theo giọng điệu của Thạch Kiên Quân nói.
- Chủ tịch Hạ Cường, những lời này hai ta nói với nhau thì được, cũng không nên nói ra bên ngoài.
Vương Tử Quân khoát tay áo với Lữ Hạ Cường, tỏ ý để đối phương không nên tiếp tục ở chủ đề này.
Lữ Hạ Cường cũng không rõ tâm tư của Vương Tử Quân vào lúc này, hắn thấy chủ tịch Vương không có hứng thú, thế là đành phải đi sang chuyện khác:
- Chủ tịch Vương, tôi nghe nói phía thị ủy đang tiếp xúc với một hạng mục đầu tư lớn, nghe nói chỉ riêng hạng mục này đã lên đến con số hơn chục tỷ.
Hơn chục tỷ? Vương Tử Quân nhai nuốt những chữ này mà trong lòng thầm nghĩ Triệu Lộc Xuyên căn bản không làm cho mình thất vọng. Người này đi đường của mình không được, bây giờ trực tiếp tìm đường khác. Hắn thầm hiểu Triệu Lộc Xuyên muốn làm gì, thế nhưng hắn lại cố ý hỏi:
- Biết rõ sản xuất cái gì không?
- Nghe nói là XP gì đó, cụ thể thì còn phải thăm dò mới biết được. Chủ tịch Vương, nếu không sau này có tư liệu tôi sẽ gửi fax cho ngài.
Lữ Hạ Cường cũng không nghĩ sang phương diện nào khác, hắn còn tưởng rằng Vương Tử Quân cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp vì tình huống Đổng Quốc Khánh tìm được hạng mục đầu tư quá lớn.
- Không cần, tôi bây giờ không còn trên cương vị, thế cho nên cũng không cần quá chú ý đến vấn đề này.
Khi hai người Vương Tử Quân đang trò chuyện vui vẻ với nhau, một nhân viên phục vụ đi đến đặt bốn món ăn tinh xảo xuống trước mặt Vương Tử Quân và Lữ Hạ Cường.
- Chủ tịch Hạ Cường, chúng ta cũng đừng nói đến những chuyện mất hứng nữa. Bây giờ chúng ta uống vài ly, coi như tôi tận tình chủ nhà mở tiệc đón gió tẩy trần cho anh.
Vương Tử Quân tiếp nhận chai rượu của nhân viên phục vụ, sau đó hắn cười nói với Lữ Hạ Cường.
Lữ Hạ Cường thấy Vương Tử Quân rót rượu cho mình, thế là vội vàng nâng ly lên. Hai người uống cạn vài ly thì Lữ Hạ Cường đã nói:
- Chủ tịch Vương, lần này tôi đến thủ đô chủ yếu để gặp anh, thứ hai là chạy hạng mục sân bay. Chẳng qua là có người thấy tôi ở lại vướng víu tay chân, thế nên đẩy tôi rời khỏi thành phố Đông Bộ.
Thành phố Đông Bộ không có sân bay, hạng mục sân bay năm xưa cũng được Tiết Diệu Tiến đề nghị một lần, trên cơ bản là không có hy vọng gì nhiều. Bây giờ Lữ Hạ Cường đến thủ đô chạy hạng mục sân bay, thật sự có ý đồ sung quân biên cương.
- Ngày hôm qua bí thư Đổng đã gọi tôi đến, nói đến tầm quan trọng của sân bay, cũng nói anh ấy nhận được tin tức tuyến trên sắp mở sân bay cho hai thành phố cấp tỉnh, vì vậy phái tôi đến tranh thủ cơ hội.
Lữ Hạ Cường nâng ly rượu trong tay lên rồi khẽ mắng:
- Tranh thủ cái quái gì chứ?
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh