From my point of view, a book is a literary prescription put up for the benefit of someone who needs it.

S.M. Crothers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 607(P1): Nếu Biết Có Ngày Hôm Nay Vì Sao Trước Đó Cứ Mãi Gắng Gượng?
ạc Hân Di dừng xe ở bãi đậu xe của khách sạn, nàng đi ra khỏi chiếc xe Ferrari, cũng thuận tay ném tờ một trăm đồng cho tên bảo vệ khách sạn mở cửa cho mình. Nàng nhìn bộ dạng cao lớn cúi người cảm tạ của đối phương, thế là không khỏi sinh ra cảm giác tự đắc. Có tiền thật sự là rất tốt, nàng nghĩ đến tiền thì lòng tự trọng lại bành trướng. Mạc Tiểu Bắc ở nhà được sủng ái hơn mình, như vậy thì thế nào? Bây giờ không phải đang thành thật ở nhà với ông sao? Cô ta có thể được hưởng thụ cuộc sống tiêu tiền như nước giống mình không? Cô ta làm sao được như mình chứ? Lúc này xem như Mạc Hân Di đã có được sự thỏa mãn của riêng mình, vì vậy không khỏi nhanh chân bước về phía sảnh Giang Hải trong khách sạn Lộ Thiên.
Khi nàng đi đến đại sảnh tiếp khách của khách sạn thì thấy phương xa có hai người đi đến, một người trong số đó làm cho nàng chợt sững sờ, vì nàng cũng không xa lạ gì đối phương. Tuy đã lâu rồi không gặp người kia, thế nhưng sau khi nhìn thấy hắn thì vẫn nhịn không được sinh ra cảm giác không thoải mái.
Tên kia năm xưa bị mình từ chối đã quay sang tán tỉnh Mạc Tiểu Bắc, bây giờ nghe nói đang làm chủ tịch thành phố ở xó xỉnh nào đó. Chủ tịch thành phố thì giỏi lắm sao? Khóe miệng Mạc Hân Di khẽ nhếch lên, bàn chân cũng nhanh chóng tiến về phía trước.
- Anh Đỗ, em đến muộn một chút.
Khi đi vào gian phòng đèn đuốc sáng trưng thì Mạc Hân Di nhanh chóng mỉm cười rồi khẽ nó với người đàn ông có dáng người nhỏ gầy trong phòng. Người đàn ông này tên là Đỗ Thi Mẫn, gia tộc năm xưa cũng khá huy hoàng, thế nhưng khi ông nội qua đời thì dần lụn bại. Nhưng Đỗ Thi Mẫn là một người giỏi giang, không đi được đường thủy thì chuyển lên đi bộ, cố gắng tạo nên một phen sự nghiệp. Mạc Hân Di có được ngày hôm nay cũng không thể nào không nhắc đến sự giúp đỡ to lớn của hắn. Sở dĩ hắn giúp đỡ Mạc Hân Di cũng là vì Mạc lão gia tử còn đang tại thế, dù Mạc Hân Di không phải là dòng chính của Mạc gia, thế nhưng dù thế nào cũng là người của Mạc gia.
- Hân Di, cô đến chậm một chút rồi.
Đỗ Thi Mẫn vừa nói vừa chỉ về phía một người đàn ông đang ngồi trên ghế sa lông trong đại sảnh:
- Mau đến đây ra mắt giám đốc Triệu, giám đốc Triệu đã đến được một lúc rồi.
Mạc Hân Di không dám chậm trễ với giám đốc Triệu, nàng vội vàng đi đến bên cạnh đối phương rồi nói:
- Chào giám đốc Triệu.
Giám đốc Triệu là một người đàn ông hơn bốn mươi, hắn có gương mặt điển trai, nhìn qua giống như không phải là một thương nhân, lại giống như một giảng viên đại học. Hắn khẽ cười nói với Mạc Hân Di:
- Giám đốc Mạc, tôi cũng ngưỡng mộ đại danh của cô từ lâu, Thi Mẫn không ít lần khen ngợi cô, nói cô là nữ hào kiệt hiếm có.
- Giám đốc Triệu quá khách khí rồi, tôi cũng không có lý tưởng gì cả, nếu muốn trở thành nữ hào kiệt thì còn phải nhờ đến sự giúp đỡ to lớn của giám đốc Triệu.
Giám đốc Triệu khẽ cười cười với sự khiêm tốn của Mạc Hân Di, hắn đang chuẩn bị lên tiếng thì điện thoại trong tay một người đàn ông trung niên ở bên cạnh chợt lóe lên ánh đèn. Người đàn ông kia đưa mắt nhìn điện thoại, sau đó cung kính đi đến bên cạnh giám đốc Triệu:
- Giám đốc Triệu, bí thư Trần đã mời người đến.
- Khách đã đến, chúng ta xuống nghênh đón.
Giám đốc Triệu nói rồi đứng lên khỏi ghế sa lông, sau đó đi về phía cửa phòng. Mạc Hân Di nhìn giám đốc Triệu đứng lên đi nghênh đón, thế là nàng thầm suy đoán thân phận của người khách kia. Giám đốc Triệu là tổng giám đốc của tập đoàn Trấn Phi, cũng xem như là một nhân vật phong vân trong nước. Tuy trên bảng xếp hạng các tỷ phú không có tên người này, chẳng qua là vì người này an phận, không muốn tên mình xuất hiện trên tấm bảng kia mà thôi. Nàng biết rõ lúc này giám đốc Triệu sắp có một hành động lớn, chỉ cần mình có thể tham dự vào trong hành động của đối phương, sau này nàng cũng không cần phải vắt óc khổ sở đi kiếm tiền, chỉ cần cầm tiền hoa hồng cũng đủ sống rồi.
Trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, Mạc Hân Di càng thêm coi trọng vị khách được mời đến tham gia bữa cơm lần này, thầm nghĩ dù thế nào cũng không thể để xảy ra bất kỳ vấn đề gì. Giám đốc Triệu mời khách, cũng không phải chỉ có một mình nàng là nữ, ngoài ra còn có một ngọc nữ ngôi sao Hongkong. Người phụ nữ kia mặc một bộ váy trắng, càng bùng ra hương vị rung động lòng người. Mạnh Đại Hổ cố ý đi trước nữ ngôi sao xinh đẹp kia một bước, khi nàng đi ra cửa, đang cố gắng làm sao cho trạng thái của mình là tốt nhất, đúng lúc nghe thấy tiếng cười cực kỳ cởi mở của giám đốc Triệu:
- Chủ tịch Vương, bí thư Trần, hai vị lãnh đạo đại giá quang lâm, thật sự làm cho kẻ hèn này cảm thấy cực kỳ vinh hạnh.
Giám đốc Triệu vừa rồi còn ngông nghênh trước mặt Mạc Hân Di, thế nhưng lúc này đã trở nên cực kỳ nhiệt tình. Hắn nhanh chóng tiến về phía trước, hai tay chủ động đưa về phía trước. Khi giám đốc Trần mở miệng thì Mạc Hân Di cũng cố gắng nở nụ cười cực kỳ xinh đẹp, nhưng nụ cười còn chưa hoàn toàn nở rộ trên môi, người được giám đốc Triệu dùng hai tay chào đón đã làm cho nụ cười của nàng trở nên cô đọng. Sao lại là hắn? Người được giám đốc Triệu dùng hai tay giữ chặt lấy bàn tay sao lại là hắn?
Mạc Hân Di nhìn người đàn ông trẻ tuổi bắt tay với giám đốc Triệu, dù đối phương không nói lời nào thế nhưng lại có khí thế bao quát tất cả, thế là nàng không khỏi cảm thấy trong lòng dậy sóng. Sao hắn lại có mặt ở chỗ này? Hơn nũa một nhân vật như giám đốc Triệu sao lại phải khách khí với hắn như thế? Nàng nhìn người đàn ông năm xưa mình không thèm quan tâm mà trong lòng có hàng loạt suy đoán.
- Chủ tịch Vương, nghe nói anh là bạn học với bí thư Trần trong trường đảng trung ương, tôi lập tức có tư tưởng muốn mời hai vị lãnh đạo dùng một bữa cơm rau dưa. Chủ tịch Vương, bí thư Trần, mời hai vị vào bên trong.
Giám đốc Triệu bắt tay với Trần Dũng Chiến, sau đó mỉm cười nói với Vương Tử Quân. Tuy Vương Tử Quân lần đầu tiên được gặp giám đốc Triệu, thế nhưng hắn thật sự không xa lạ gì danh tiếng của người này. Khi tập đoàn Trấn Phi muốn đầu tư hạng mục ở thành phố Đông Bộ thì Vương Tử Quân đã thông qua Tần Hồng Cẩm để có được tư liệu về giám đốc Triệu. Người này tên là Triệu Lộc Xuyên, là người sáng lập tập đoàn Trấn Phi, cũng là một trong những người giàu có nhất nước.
Vương Tử Quân nghĩ về tư liệu của Triệu Lộc Xuyên, thế là trong lòng không khỏi có chút tự đắc. Triệu Lộc Xuyên cuối cùng cũng phải tìm đến mình, chính hắn cũng đã chờ đợi ngày hôm nay khá lâu rồi.
Trong đầu lóe lên những ý nghĩ như vậy, thế nhưng Vương Tử Quân lại dùng giọng rất khiêm tốn nói:
- Giám đốc Triệu quá khách khí rồi, có thể cùng dùng cơm với một doanh nhân nổi tiếng như ngài, tôi cảm thấy cực kỳ vinh hạnh.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh