Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 606(P3): Giang Hải Bùng Sóng Hiện Rõ Bản Sắc Anh Hùng.
hủ tịch Vương, tối nay anh nhất định phải nể mặt tôi, chúng ta cùng nhau dùng cơm, gặp mặt nói chuyện cho vui.
Khi kết thúc tiết học, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi đi đến trước mặt Vương Tử Quân rồi lớn tiếng nói. Vương Tử Quân nhìn người đàn ông trung niên này mà thầm lắc đầu, thế nhưng lại mỉm cười nói:
- Trần Dũng Chiến, anh triệu hoán thì tôi không dám chối từ, thế nhưng hơn mười giờ tôi phải về nhà, hơn nữa cũng không uống được nhiều.
- Biết rồi, tôi biết chủ tịch Vương là người quy củ, anh yên tâm, lúc này tôi sẽ tuyệt đối không cho anh uống nhiều.
Người đàn ông trung niên thấy Vương Tử Quân nể mặt như vậy thì cảm thấy rất vui vẻ, hắn vỗ vỗ vai Vương Tử Quân, sau đó cười ha hả nói. Người đàn ông này họ Trần tên là Dũng Chiến, chính là bí thư thị ủy thành phố Đường Tô tỉnh Giang Tô. Tuy người này có cái tên khá tùy tiện, thế nhưng là người có tâm tư. Dựa theo lời của hắn, thật ra hắn cũng không hài lòng với cái tên của mình, thế nhưng ông nội là một cán bộ lão thành lại cảm thấy đàn ông phải là dũng cảm chiến đấu, vì thế mới đặt cho hắn cái tên Dũng Chiến, thế nên cũng không thể đổi được.
Những ngày qua hai bên tiếp xúc với nhau, Vương Tử Quân có quan hệ không tệ với Dũng Chiến, hai người có ý nghĩ tương đồng trên nhiều phương diện, lại đi khá gần trong lúc học tập.
Sau khi gọi điện thoại cho Mạc Tiểu Bắc, Vương Tử Quân theo Trần Dũng Chiến leo lên xe đi về phía trung tâm thành phố. Trần Dũng Chiến tuy cũng không mang theo thư ký như Vương Tử Quân, thế nhưng lại đưa lái xe theo bên cạnh.
- Tử Quân, những ngày này cậu rất nhàn nhã, đã nửa tháng trôi qua, thế sao còn chưa có người nào đến báo cáo công tác?
Trần Dũng Chiến là người nghiện thuốc nặng nề, hầu như lúc nào trên tay cũng có điếu thuốc. Vương Tử Quân cũng kẹp thuốc trong tay, thế nhưng hắn không châm lửa, hắn cười cười với Trần Dũng Chiến rồi nói:
- Bí thư Trần, sao anh biết không có ai báo cáo công tác cho tôi?
- Cảm giác như vậy, cậu cũng biết đấy, người có công tác níu thân thường có biểu hiện không giống như vậy.
Trần Dũng Chiến cười cười, hắn dùng giọng có chút tự đắc nói:
- Mà tôi lại khá tự tin với cảm giác của mình.
- Cảm giác của anh lần này thật sự rất đúng, thật sự không có ai báo cáo công tác cho tôi cả.
Vương Tử Quân thản nhiên cười, sau đó hắn dựa lưng ra lưng ghế rồi nói. Trần Dũng Chiến luôn quan sát Vương Tử Quân, hắn nhìn thấy Vương Tử Quân thản nhiên thừa nhận thì không biết nên tiếp tục đề tài này như thế nào cho phải. Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của hắn, dù người nào đến nơi này học tập cũng là lãnh đạo đứng đầu một phương, dù rời xa cương vị nhưng cũng không thiếu người đến báo cáo công tác. Nếu không có ai đến báo cáo công tác, rõ ràng chứng minh lực ảnh hưởng của người này ở địa phương là có hạn. Nếu như nói Vương Tử Quân có lực ảnh hưởng thấp trong địa bàn của mình, như vậy Trần Dũng Chiến sẽ không tin, vì hắn biết vài phần về Vương Tử Quân, đây là một người không thấy thỏ sẽ không chịu thả chim ưng, thế cho nên ở trên địa bàn của mình sẽ tuyệt đối là người có thực lực mạnh mẽ. Tuy hắn không hiểu quá sâu về địa bàn của Vương Tử Quân, thế nhưng người kia tự mình ra mặt nhờ hắn hỗ trợ mời Vương Tử Quân, điều này đã nói lên Vương Tử Quân được người kia coi trọng, một người được người kia coi trọng nào sẽ là kẻ không có quyền lực gì?
Mạc Hân Di chạy chiếc Ferrari màu đỏ mà mình mới mua, trong lòng lại thầm nghĩ đến chuyện xảy ra hôm nay. Ba năm trước nàng đi ra vùng duyên hải, dựa vào lực ảnh hưởng của gia đình mà chỉ mất ba năm thì nàng đã trở thành một trong những người giàu có. Khi trong tay có tiền thì Mạnh Đại Hổ càng cần có mối quan hệ rộng, càng tiếp xúc với nhiều người trong vòng quan trường, nàng càng cảm nhận được tầm quan trọng của quyền lợi. Đặc biệt là một vài hạng mục người khác tốn không ít công sức để thực hiện thành công, nàng chỉ cần một cú điện thoại đã làm cho nó biến đổi về hướng có lợi cho mình, điều này càng làm cho nàng gặt hái được càng nhiều tiền. Khi ý thức quyền lợi được tăng cường, nàng bắt đầu chịu khó chạy về phía Mạc lão gia tử. Thế nhưng sự việc lại rất chán nản, dù nàng có làm thế nào thì cũng khó tìm được nguồn vui cho Mạc lão gia tử. Đặc biệt là sau khi Mạc Tiểu Bắc đến ở trong nhà của ông nội, địa vị của nàng lại càng giảm xuống thấp, trong mắt ông nội giống như chỉ có một mình Mạc Tiểu Bắc thôi vậy.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Mạc Hân Di lấy điện thoại ra xem, nàng nhìn dãy số, nụ cười trên mặt chợt trở nên sáng lạn. Nàng vừa lái xe vừa cười nói:
- Anh Đỗ, anh đang ở đâu vậy?
- Đang ở khách sạn Lộ Thiên à, được, em sẽ đến ngay.
Mạc Hân Di nói rồi giẫm mạnh chân ga thêm vài phần.
- Hân Di, em chạy nhanh lên, chỉ còn thiếu em mà thôi. Không phải anh đã nói rồi sao, lần này làm ăn lớn, giám đốc Triệu mời khách, em cũng đừng đến muộn.
Giọng điệu của anh Đỗ bên kia có chút mất hứng. Mạc Hân Di tất nhiên sẽ không quan tâm đến anh Đỗ, nhưng lúc này cũng không muốn đắc tội với đối phương, dù sao thì trong tay anh Đỗ cũng có hạng mục mà nàng cần, hơn nữa hợp tác với anh Đỗ nàng cũng vơ vét được khá nhiều lợi nhuận cần thiết. Giám đốc Triệu trong miệng anh Đỗ thì nàng cũng từng gặp mặt một lần, nghe nói phát triển rất tốt ở phương nam, cũng xưng anh em với không ít người. Dù nhà nàng có thế lực mạnh mẽ, thế nhưng nàng không cho rằng chỉ dựa vào mình đã đủ làm cho giám đốc Triệu kiêng kỵ. Hơn nữa phương diện kinh doanh của công ty Hưng Long trong tay nàng lại có một vài phần liên hệ với đối phương.
- Anh Đỗ, anh cứ yên tâm, tôi đây đã sớm chuẩn bị xong, thế nhưng ông cụ ở nhà lại gọi điện thoại đến, thế cho nên lúc này mới đến chậm.
Mạc Hân Di mở miệng nói dối, cố gắng đưa Mạc lão gia tử ra ngoài. Tuy nàng không phải là cháu nội của Mạc lão gia tử, thế nhưng nàng mở miệng giống như là một đứa cháu nội thật sự vậy. Quả nhiên anh Đỗ nghe thấy nàng nhắc đến Mạc lão gia tử thì giọng điệu chợt dịu dàng hơn:
- Hân Di, việc của ông cụ là đại sự, nhưng bây giờ chuyện liên quan đến giám đốc Triệu cũng không phải nhỏ, nếu chúng ta có thể leo lên chuyến xe của giám đốc Triệu, như vậy sau một năm cô có thể biến thành phú ông tiền tỷ cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Mạc Hân Di nghe lời hứa hẹn của anh Đỗ mà trong lòng thầm mắng một tiếng, thế nhưng giọng điệu của nàng vẫn cực kỳ vui sướng:
- Thật vậy sao? Anh Đỗ, tôi thật sự rất hưng phấn, tốt, tôi sẽ đến ngay.
- Hân Di, tôi biết rõ tính của cô, nhưng tôi nói với cô rõ ràng, đó là lần này cô phải nể mặt giám đốc Triệu, cô nên chú ý hành vi của mình, cũng không thể nào thất lễ được. Bữa tiệc hôm nay rất quan trọng, nó có liên quan đến hạng mục lớn bên kia.
- Anh Đỗ cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ nể mặt người ta.
Mạc Hân Di nói hai câu với anh Đỗ, cuối cùng mới cúp điện thoại.
Lộ Thiên là một trong những khách sạn năm sao ở thủ đô, nó không phải là khách sạn lớn nhất thế nhưng lại đắt tiền nhất. Trong tất cả các gian phòng ở trong khách sạn Lộ Thiên thì đại sảnh Giang Hải là nơi vương giả nhất, trong phòng này không cần biết anh có ăn gì hay không, chỉ cần bao tiêu nó vào đúng giờ cơm, như vậy ít nhất sẽ có mức phí là mười ngàn.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh