The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 606(P2): Giang Hải Bùng Sóng Hiện Rõ Bản Sắc Anh Hùng.
áy bay khẽ hạ cánh xuống phi trường, Vương Tử Quân đi ra đại sảnh sân bay, Triệu Quốc Lương tuy cực lực yêu cầu cùng đi với hắn đến thủ đô, thế nhưng hắn lại từ chối. Hắn thừa dịp mình tham gia học tập mà cho Triệu Quốc Lương thời gian nghỉ ngơi, cũng xem như cho Triệu Quốc Lương thời gian nạp điện cho bản thân.
Vương Tử Quân mặc trang phục bình thường giống như nhân viên công tác đến thủ đô, hắn đi trong đám người hối hả, cảm thấy những gì dồn nén áp bức trong tỉnh Sơn Nam đã tan biến sạch sẽ. Hắn đi ra đại sảnh sân bay, đang định bắt taxi về nhà Mạc lão gia tử, chợt thấy một cô gái mặc váy màu xanh nhạt đứng cách đó không xa đang mỉm cười vẫy vẫy tay với mình. Khi thấy Mạc Tiểu Bắc thì tâm tình của hắn vốn nhàn nhã chợt có chút căng thẳng, hắn tiến lên đến bên cạnh nàng, giữ lấy bàn tay của nàng. Sau khi xem xét nàng vài lượt, xác nhận nàng không có bất kỳ vấn đề gì, thế là hắn thở dài một hơi nói:
- Tiểu Bắc, có chuyện gì vậy? Ai bảo em ra đón anh? Em có biết vào thời điểm này em ở đây...
Vương Tử Quân cảm thấy mình giống như Đường Tăng, thế nhưng hắn cảm thấy giống như không nói ra những lời kia thì cực kỳ khó chịu. Mạc Tiểu Bắc nghe được lời oán trách của Vương Tử Quân, nàng cười cười nói:
- Em muốn được gặp anh đầu tiên, thế cho nên mới chạy đến đây. Anh yên tâm, kỹ thuật lái xe của em rất tốt, căn bản không cần lo lắng.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Mạc Tiểu Bắc, hắn cảm thấy trong lòng nóng lên, thế nhưng vẻ mặt vẫn đen nhẻm. Mãi đến khi Mạc Tiểu Bắc dùng hai bàn tay khẽ lắc bàn tay của hắn, cuối cùng hắn mới nở nụ cười bất đắc dĩ.
Vẫn là chiếc xe thể thao của Mạc Tiểu Bắc, thế nhưng dù thế nào thì Vương Tử Quân cũng không cho nàng chở mình. Hắn để cho nàng ngồi thật tốt lên ghế ở phía sau, lúc này mới thong thả giẫm ga chạy đi.
Mạc Tiểu Bắc ngồi ở phía sau cứ líu ríu lên tiếng, điều này làm cho Vương Tử Quân cảm nhận được nàng rất hưng phấn. Hắn nghe nàng nói về những chuyện phát sinh trong thời gian gần đây, thế là trong lòng bùng lên cảm xúc hạnh phúc dâng trào.
- Vợ, chúng ta đi đâu đây?
Sau khi Vương Tử Quân đi theo dòng xe đông đúc rời khỏi sân bay, hắn khẽ hỏi Mạc Tiểu Bắc. Lúc này Mạc Tiểu Bắc khẽ cắn môi, sau đó nàng nói:
- Năm ngoái em được phân một căn hộ nhỏ, không bằng chúng ta đến đó nhé?
Vương Tử Quân nghe lời đề nghị của Mạc Tiểu Bắc mà cảm thấy động tâm, nhưng ngay sau đó hắn lại nhanh chóng bác bỏ ý kiến của nàng. Chưa nói đến chuyện mình và nàng tách ra, chính mình không thể nào quan tâm chăm sóc được cho nàng, hơn nữa cũng khó qua được cửa ải của Mạc lão gia tử, lại khó qua cửa ải của ông nội mình. Nếu ông nội của mình biết được, chỉ sợ lại chạy đến thủ đô, lại bắt hai đứa cháu bất kham về tỉnh Chiết Giang, như vậy lại càng không xong.
- Hay là mình về nhà thôi, anh rất muốn được ăn món súp của ông!
Vương Tử Quân cười cười khẽ nói, Mạc Tiểu Bắc là người thông minh, tất nhiên nàng hiểu ý của Vương Tử Quân. Nàng mỉm cười nhìn Vương Tử Quân lái xe mà không nói thêm điều gì. Vương Tử Quân lúc này mới thở dài một hơi, tuy kỹ thuật lái xe của hắn là khá tốt thế nhưng lại không thuộc đường ở thủ đô, thế cho nên luôn sinh ra cảm giác e sợ.
Khi xe của Vương Tử Quân dừng lại, một chiếc xe mười hai chỗ màu đen dừng lại ở phía sau, có bốn năm người ăn mặc khác nhau từ trong xe đi ra. Vương Tử Quân nhìn dụng cụ khám chữa bệnh trong tay của những người kia, hắn tất nhiên hiểu rõ vấn đề. Mạc Tiểu Bắc thấy những người kia thì khẽ thè lưỡi xấu hổ với Vương Tử Quân, bộ dạng nghịch ngợm của nàng nhìn có vẻ cực kỳ đáng yêu. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng của Mạc Tiểu Bắc, hắn không nhịn được khẽ vân vê mũi nàng, sau đó dùng giọng yêu thương nói:
- Tiểu tử kia đúng là, xem ra nó nên nhanh chóng ra đời, nhìn em kìa, đúng là quá mệt nhọc rồi.
Tinh thần của Mạc lão gia tử thật sự rất tốt, thế nhưng lúc này lão không có hứng bàn chuyện công tác với Vương Tử Quân. Lúc này phương diện được Mạc lão quan tâm nhất chính là cái tên của đứa cháu trong bụng Mạc Tiểu Bắc, tất nhiên cái tên đó phải làm sao cho thật sự đặc sắc, điều này làm cho lão cảm thấy khó thể nào lựa chọn cho đúng. Vương Tử Quân nhìn bộ dạng say sưa của Mạc lão gia tử, thế là hắn cũng có hào hứng, vì vậy mà cùng ông cụ bàn bạc nửa ngày, thế nhưng ông cụ căn bản không ưng bất kỳ cái tên nào của hắn đưa ra, vì vậy không thu được kết quả khả quan.
- Tử Quân, cố gắng học tập cho tốt.
Khi Mạc lão gia tử chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi thì nói một câu không đầu không đuôi như vậy với Vương Tử Quân. Vương Tử Quân xem xét nửa ngày về ý nghĩa lời nói của Mạc lão gia tử, thế nhưng cuối cùng cũng không nắm bắt được trọng điểm, cuối cùng đành phải bỏ qua mà đi tản bộ với Mạc Tiểu Bắc. Đến tối hai vợ chồng Mạc Đông Tường cũng đến nhà Mạc lão gia tử dùng cơm, thế là cả nhà ăn bữa cơm đoàn viên.
Lúc này cuộc sống của Vương Tử Quân ở trường đảng cũng được bắt đầu trong tình cảm gia đình ấm áp. Khóa huấn luyện mà hắn tham gia tụ tập tất cả các cán bộ trẻ tuổi vĩ đại của các tỉnh được trung ương tuyển chọn bồi dưỡng, tất nhiên hai từ trẻ tuổi phải bỏ vào trong ngoặc kép, vì cũng không phải thật sự là trẻ tuổi mà là trẻ tuổi hơn các vị cán bộ cấp sở khác, thế cho nên mới được gọi là "cán bộ trẻ tuổi".
Trong số các học viên tham gia khóa huấn luyện lần này có các vị lãnh đạo thành phố thuộc tỉnh, có lãnh đạo các cục quan trọng của bộ và ủy ban trung ương. Vào ngày khai giảng, trưởng ban Dương Độ Lục của ban tổ chức trung ương vừa nhận chức chưa lâu tự mình đến phát biểu, điều này cho thấy tầm quan trọng của khóa huấn luyện lần này.
Sự coi trọng của Dương Độ Lục làm cho đám cán bộ tham gia khóa huấn luyện lần này cảm thấy ấm lòng, nghe nói có không ít người tham gia học tập đã bắt đầu hoạt động, hy vọng có thể tạo nên mối quan hệ tốt với mọi người. Trường đảng là nơi bồi dưỡng các mối quan hệ, thế cho nên có nhiều buổi tụ hội giữa các vị học viên, điều này làm cho đám cán bộ trẻ tuổi hy vọng mời Vương Tử Quân tham gia.
Thứ nhất Vương Tử Quân là người ôn hòa, dễ ở chung. Thứ hai là vì Vương Tử Quân còn trẻ, độ tuổi này đã là giám đốc sở, tuổi trẻ chính là một tư bản khó có được, điều này chứng tỏ một Vương Tử Quân có thể đi xa hơn đám người lớn hơn năm mười tuổi như bọn họ rất nhiều.
Tuy là như vậy nhưng đám cán bộ đi ra từ bộ và ủy ban trung ương luôn rất cao ngạo, thế nhưng khi đối mặt với một vị chủ tịch thành phố trẻ tuổi như Vương Tử Quân, dù là cán bộ đi ra từ ban ngành có thực quyền cũng không dám xem thường. Vương Tử Quân căn bản nếu không thể tham gia thì sẽ bỏ qua, vì hắn thích về nhà cùng dùng cơm tối vui vẻ hạnh phúc với Mạc Tiểu Bắc và Mạc lão gia tử, cả nhà vui vẻ dùng cơm sẽ tốt hơn.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh