If you have never said "Excuse me" to a parking meter or bashed your shins on a fireplug, you are probably wasting too much valuable reading time.

Sherri Chasin Calvo

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2238
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1510 / 22
Cập nhật: 2021-04-18 17:58:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 605(P1): Quan Trường Như Một Ngọn Tháp Vàng.
hi nhận được tin tức mỗi tỉnh chỉ có một chỉ tiêu thì Thạch Kiên Quân hầu như phải cười khổ, tỉnh Sơn Nam chỉ có một chỉ tiêu, như vậy nào đến lượt hắn mở miêng? Dù sao thì Hào Nhất Phong cũng là bí thư tỉnh ủy thâm căn cố đế ở Sơn Nam, chính mình vừa mới đến, nếu muốn chơi trò cao tay với Hào Nhất Phong ở phương diện này, chắc chắn sẽ rơi vào tình huống đầu rơi máu chảy.
Vì vậy Thạch Kiên Quân cảm thấy thời cơ chưa đến, thế cho nên hắn nhanh chóng nhượng bộ ở phương diện này. Hắn cho ra lựa chọn như vậy, đám người Triệu Đức Trúc cũng hiểu được vấn đề là gì.
Rèn sắt phải thừa dịp còn nóng, Triệu Đức Trúc đã không có cơ hội, nếu cứ tiếp tục cứng nhắc thì sẽ căn bản cũng chẳng có hy vọng gì. Thạch Kiên Quân đưa mắt nhìn Triệu Đức Trúc, sau đó ánh mắt lại rơi lên người Vương Tử Quân.
Nếu để cho Vương Tử Quân đứng ra tranh chấp, như vậy có phần thắng không?
Vương Tử Quân uống hai ly rượu, thật ra hắn cũng không phải quá vui vẻ vì tham gia buổi tụ hội của Thạch Kiên Quân.
Dù biết đây không phả là thời điểm suy tư, thế nhưng Vương Tử Quân vẫn không khỏi xem xét và định vị mối quan hệ giữa mình và Thạch Kiên Quân. Hắn thấy mối quan hệ giữa mình và Thạch Kiên Quân tuy vẫn còn ở trong giai đoạn trăng mật, thế nhưng khi người đến bên cạnh Thạch Kiên Quân càng nhiều, như vậy tuần trăng mật giữa hắn và Thạch Kiên Quân sẽ không còn.
- Chủ tịch Vương, tôi mời anh một ly.
Phó cục trưởng Địch cục công an tỉnh nâng ly đi đến trước mặt Vương Tử Quân, hắn mỉm cười nói.
Vương Tử Quân cười cười đứng lên, khi hắn chuẩn bị uống rượu thì cửa bị đẩy ra, thư ký của Thạch Kiên Quân đi vào. Khi nhìn bộ dạng vội vàng của viên thư ký, gian phòng huyên náo chợt trở nên yên tĩnh lại.
- Chủ tịch Thạch, là điện thoại của bí thư Nhất Phong.
Viên thư ký lên tiếng rồi đưa điện thoại di động cho Thạch Kiên Quân.
Nghe nói là điện thoại của bí thư Hào Nhất Phong thì vẻ mặt Thạch Kiên Quân chợt biến đổi, dù sao Hào Nhất Phong gọi điện thoại đến cũng không phải là chuyện nhỏ. Hắn trầm ngâm giây lát rồi nở nụ cười nói:
- Bí thư Nhất Phong, tôi là Thạch Kiên Quân.
Đầu dây bên kia không biết nói gì đó, Thạch Kiên Quân chợt cười nói:
- Tôi đang ở bên ngoài, bí thư Hào đã dùng cơm chưa? Tôi đang dùng cơm với vài vị đồng chí.
- Cái gì?
Giọng nói kinh ngạc của Thạch Kiên Quân chợt vang lên, lúc này đám người chung quanh đang chú ý đến Thạch Kiên Quân cũng phải trở nên ngưng trọng. Đặc biệt là phó thư ký trưởng Khúc Y Hòa, hắn càng lấy điện thoại ra, bất cứ lúc nào cũng có thể nhận lệnh điều động của chủ tịch Thạch Kiên Quân.
Thạch Kiên Quân là chủ tịch tỉnh, tất nhiên công phu trầm tĩnh là cực kỳ bất phàm, bây giờ vẻ mặt lại biến đổi, rõ ràng là vì có chuyện lớn. Lúc này chuyện lớn lại được hai vị lãnh đạo bí thư và chủ tịch tỉnh bàn với nhau, chắc chắn sẽ rất kinh động.
- Bí thư Nhất Phong, tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của ngài, đồng chí Tử Quân là cán bộ cấp sở trẻ tuổi nhất tỉnh Sơn Nam, công tác lại có năng lực và thành tích quá rõ ràng, để một đồng chí như vậy đại biểu cho tỉnh Sơn Nam chúng ta tham gia khóa huấn luyện của trung ương, như vậy cũng đủ biểu hiện sự quan tâm của lãnh đạo với cán bộ thanh niên trong tỉnh.
Thạch Kiên Quân nói thêm vài câu rồi cúp điện thoại, sau đó ánh mắt lại nhìn về phía Vương Tử Quân.
Lúc này ánh mắt những người còn lại cũng nhìn về phía Vương Tử Quân, ánh mắt của bọn họ thật sự không đồng nhất, có người hâm mộ, có kẻ ghen ghét, nịnh nọt. Trong đám người này thì ánh mắt của Triệu Đức Trúc là rõ ràng nhất, là trắng trợn ghen ghét.
- Tử Quân, vừa rồi bí thư Nhất Phong gọi điện thoại đến, ý của bí thư là muốn cho câu tham gia khóa huấn luyện cán bộ cấp sở lần này.
Thạch Kiên Quân đưa mắt nhìn Vương Tử Quân rồi dùng giọng chậm rãi nói ra từng chữ một.
Tuy nụ cười trên mặt Thạch Kiên Quân vẫn như trước nhưng Vương Tử Quân có thể cảm nhận được trong ánh mắt có chút nghi ngờ. Dù sao thì trong mắt mọi người, chỉ tiêu của khóa huấn luyện cán bộ cấp sở lần này là cực kỳ tốt, sẽ là bệ phóng cho cán bộ tiến lên cao. Nghe nói chỉ cần có danh sách trong khóa huấn luyện này, như vậy sẽ có cơ hội tiến vào trong hàng ngũ cán bộ dự bị cho cấp lãnh đạo trung ương.
Vương Tử Quân và Hào Nhất Phong căn bản không cùng đường, hào nhất phong lại đẩy cho hắn một chỉ tiêu tham gia khóa huấn luyện cán bộ cấp sở do trung ương tổ chức mà tất cả cán bộ đều mơ ước sao? Điều này thật sự quá khó tin, khó tránh khỏi tình huống làm cho người ta nghĩ mình có quan hệ gì đó với Hào Nhất Phong, có sợi dây ràng buộc gì đó làm cho người ta khó thể nào nhận biết được.
Lúc này đầu óc Vương Tử Quân xoay chuyển rất nhanh, tuy hắn biết mối quan hệ giữa mình với chủ tịch Thạch Kiên Quân căn bản chỉ có kết cục tan vỡ, thế nhưng hắn cũng không muốn chính mình còn chưa hùng mạnh thì mối quan hệ với Thạch Kiên Quân đã bị ép cho vỡ tan tành.
- Bí thư Nhất Phong thật sự đã vung tay rất mạnh.
Vương Tử Quân khẽ thở dài một hơi, sau đó hắn mỉm cười nhìn Thạch Kiên Quân:
- Chủ tịch Thạch, anh cảm thấy bây giờ tôi thích hợp tham gia vào khóa huấn luyện này sao?
Vẻ mặt Thạch Kiên Quân chợt có chút do dự, hắn vốn là người thông minh, hơn nữa lại chìm nổi quan trường nhiều năm, thủ đoạn cao siêu, biết nhiều trò hay. Hầu như chỉ một phút sau hắn đã đưa mắt nhìn Vương Tử Quân.
Tuy tham gia khóa huấn luyện lần này là một cơ hội rấ tốt, thế nhưng Hào Nhất Phong lại đẩy Vương Tử Quân đi học tập, như vậy không phải muốn động tay vào thành phố Đông Bộ sao? Chẳng qua thủ đoạn của đối phương có chút ẩn giấu mà thôi.
Với tư chất lý lịch hiện tại của Vương Tử Quân, nếu đi đến tham gia khóa huấn luyện cán bộ cấp sở, căn bản sẽ không được đề bạt ngay lập tức. Đám cán bộ dự khuyết cho thế hệ lãnh đạo trung ương tuy nghe qua cực kỳ rung động lòng người, thế nhưng thực tế có nhiều cán bộ sẽ mãi chỉ dừng lại ở mức dự khuyết mà thôi, căn bản muôn đời cũng sẽ không được đề bạt như mong muốn.
Lúc này thành phố Đông Bộ có thể nói là hang ổ của Vương Tử Quân, nếu bây giờ không còn sự tọa trấn của Vương Tử Quân, như vậy sao có thể áp chế được lực lượng của Đổng Quốc Khánh? Phải biết rằng tham gia khóa huấn luyện sẽ phải rời khỏi cương vị công tác, ít nhất là nửa năm không quan tâm đến công tác địa phương.
Hào Nhất Phong thật sự có khí phách, rõ ràng ném một chỉ tiêu nóng bỏng cho chủ tịch thành phố Đông Bộ là Vương Tử Quân. Bí thư Hào Nhất Phong làm như vậy lại căn bản không cho ra bất cứ vấn đề nào, dù nhìn vào bất kỳ phương diện nào cũng cực kỳ xinh đẹp.
- Tử Quân, bản thân cậu có tính toán gì không?
Thạch Kiên Quân nâng ly lên uống một ngụm, sau đó hắn khẽ hỏi Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cười cười, hắn vung tay tiêu sái nói:
- Tôi tất nhiên là nghe theo sắp xếp của chủ tịch Thạch.
Bí Thư Trùng Sinh Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu Bí Thư Trùng Sinh