We have more possibilities available in each moment than we realize.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Enchantress
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 81
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3285 / 87
Cập nhật: 2016-06-04 04:55:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 48
nubis chẳng nói chẳng rằng, không chắc đó có phải là một lời khen không.
Cuối hành lang, một cặp anpu mặc giáp đen giật mình đứng vào tư thế nghiêm và mạnh tay kéo mở hai cánh cửa đồ sộ làm bằng pha lê thạch anh trắng. Bị nhốt trong mặt kính, một sinh vật có xúc tu uể oải mở một mắt ra rồi nhắm trở lại.
Bastet và Anubis bước qua ngưỡng cửa ra ngoài, đi vào sân cát vàng. Nơi đây từng là một khu vườn ngoạn mục, nhưng Bastet mỗi lúc cuồng nộ lại nhổ sạch những loài cây và hoa hiếm có, rất thường xuyên đến mức Anubis đã lệnh cho thợ làm vườn chỉ trồng xương rồng và những giống cây trồng có gai, những loài thảo mộc mà mụ sẽ không quá thiết tha nhổ bật lên khỏi đất. Chiếc xe ngựa đang chờ sẵn, một quả cầu khổng lồ chiếu sáng mờ mờ được đẽo khắc từ viên ngọc trai Anubis mang về từ một thủy Vương quốc Bóng Tối. Hai con mèo răng kiếm bạch tạng, mấy cái răng nanh cong tớn lên như vòi voi được đóng yên cương vào cỗ xe. Chúng là giống lai tạp Artubis đang nuôi.
Anubis mở cửa và chìa tay ra. Bastet phớt lờ, bước thẳng vào xe không cần giúp đỡ.
“Có lẽ chúng là cặp song sinh huyền thoại,” Anubis ngây thơ gợi ý đang khi trèo vào theo mẹ.
“Đừng buồn cười thế chứ!” mụ gắt. “Isis và Osiris kiếm đâu ra được cặp song sinh này? Cha con và ta đã xóa sạch dòng máu ấy một ngàn năm trước rồi còn gì.”
Bàng hoàng, Anubis xoay người nhìn vào mặt mẹ ngay lúc hai con cọp kéo tới, hất hắn vào chỗ ngồi. Không cần người lái xe, hai con mèo lớn này đã được lập trình để biết đường đến Kim tự tháp Thái Dương. “Con chưa hề biết chuyện đó,” hắn nói.
“Ít ai biết. Và ta cũng không muốn con lặp lại việc đó.” Mụ quay đầu, tựa cằm lên chân trái. Hai con ngươi trong mắt mụ co lại thành một điểm dưới ánh nắng mặt trời buổi chiều xiên xiên chiếu qua bức vách trong mờ của cỗ xe ngọc trai. Mụ ngồi yên lặng, những móng vuốt sắc như dao cạo trên bàn tay kia lơ đãng xé lớp da sống được cho là không thể phá hỏng bọc chỗ ghế mụ đang ngồi. Mỗi lần đi trên cỗ xe này, mụ lại xé rách chiếc nệm nhồi, Anubis quyết định chỗ ngồi kế tiếp sẽ được đẽo từ đá.
“Nếu Isis và Osiris tìm được những kẻ được tuyên phong khác,” Bastet nói khẽ, “thì tại sao lại để lộ chúng ra sớm dữ vậy? Thật vô lí. Đáng lẽ bọn họ có thể lén lút đưa chúng vào phòng Hội đồng rồi sau đó giới thiệu chúng để làm mọi người một phen kinh ngạc chứ.”
“Rõ ràng là họ muốn chúng ta biết,” Anubis vừa nói, vừa tựa cái đầu lớn của hắn trên nắm tay, chăm chăm nhìn ra khắp thành phố. Có khói trên trời, hắn có thể ngửi thấy mùi hôi hôi trong không khí. Giống người lại đốt những căn nhà tồi tàn của họ nữa rồi.
Tám con anpu khổng lồ đang chờ nơi cổng. Chúng tách ra thành hai nhóm bốn, sáp tới chạy dọc theo cỗ xe. Vai trò của chúng nặng phần nghi thức hơn là bảo vệ. Tất cả tòa nhà và cung điện chủ yếu của các nhà cai trị Danu Talis đều được bảo vệ bên trong vành đai kênh rạch, lối duy nhất xâm nhập vào vòng tròn nội bộ bao quanh kim tự tháp là đi qua những cây cầu được canh gác nghiêm nhặt. Không một giống người nào được đi trên cây cầu đá vàng kim quanh ngọn kim tự tháp vĩ đại ấy cả.
Anubis nhận thấy mẹ ngưng không nói nữa, nên quay sang nhìn mụ.
“Con đã nói gì?” mụ hỏi.
Anubis cau mày, cố nhớ lại. “Con đã nói rõ ràng là họ muốn chúng ta nhìn thấy cặp song sinh hai đứa mặc giáp vàng giáp bạc đó. Khi nào định tham gia một trận chiến,” hắn chồm tới, “ta có thể giấu kín tầm cỡ quân đội của mình và làm kẻ thù ngạc nhiên. Đôi khi chiến thuật đó có tác dụng, nhưng thông thường nếu quân địch không biết chúng chống lại bao nhiêu quân, thì chúng sẽ cứ đánh tới. Một chọn lựa khác nữa là để lộ thông tin của mình cho kẻ thù: cho thấy chúng đang bị áp đảo về mặt quân số, khiến chúng mất tinh thần. Thường thì ta có thể đạt được một chiến thắng nhanh chóng mà không đổ máu.”
Bastet gật gù. “Con biết không, chúng ta thật sự cần có nhiều thời gian cùng nhau hơn. Con quả là đầy rẫy những điều đáng ngạc nhiên.”
Đây có phải là lời khen thứ hai trong một ngày không ta? Anubis tự hỏi không biết thế giới này có thật sự đang đến hồi kết thúc hay không đây nữa.
“Con đã trải qua trọn cả đời chiến đấu còn gì. Con biết chiến thuật mà,” hắn nói ngay.
“Bây giờ chúng đang ở đâu?” Bastet hỏi.
Anubis ngây mặt ra nhìn mụ, rồi nhún vai. “Trong Kim tự tháp Thái Dương, con cho là thế. Có lẽ thậm chí còn ở trong phòng Hội đồng nữa là khác.”
“Không, ta nghi ngờ điều đó. Còn quá sớm. Isis và Osiris sẽ muốn đi vào phòng Hội đồng một cách thật ấn tượng cơ.” Mụ nói đầy tự tin. “Đó là những gì ta muốn. Tuy nhiên, ta không nghi ngờ việc bọn họ đang gặp gỡ các Elder khác, gieo trồng hạt giống, buông ra những gợi ý về cặp song sinh mặc đồ vàng đồ bạc. Bọn họ sẽ cất giấu hai đứa nhỏ đâu đó yên tĩnh và tránh xa mọi người, giữ chúng an toàn trước một cuộc lộ diện lớn.”
“Nhưng mẹ đã nói họ không thể có được cặp song sinh thật kia mà. Thế thì họ đã tìm được một cặp trẻ con, cho chúng ăn mặc cải trang trong bộ giáp vàng giáp bạc. Làm thế sẽ chứng minh được cái gì? Hội đồng sẽ cười vào mặt họ thì có.”
“Isis và Osiris rất xảo quyệt. Ta bảo đảm với con rằng bọn họ không chỉ đến cùng với bất kì bọn trẻ con nào mặc bộ giáp đâu. Hai đứa này sẽ phải có những kĩ năng nào đó. Có lẽ đủ để đánh lừa được hội đồng.” Mụ lắc đầu. “Isis và Osiris chắc hẳn đã phải âm mưu chuyện này hàng thế kỉ. Có lẽ còn lâu hơn. Khi nào con lên làm nhà cai trị,” mụ nói thêm, “ta muốn con sai người giết quách cặp đó đi.”
“Cặp nào ạ?” Anubis cau mày. “Lũ trẻ đó hả?”
Bastet lắc đầu và ngao lên một tiếng. “Không, không phải lũ trẻ. À mà cũng được, con có thể sai người giết chúng luôn cũng được, nếu con thích. Ta muốn Isis và Osiris được chăm sóc kĩ.”
“Người cuối cùng cố ám sát bọn họ đã kết thúc như một món đồ trang sức,” hắn nhắc mẹ. “Isis đeo chiếc vòng cổ làm bằng những người nhỏ xíu hàng tháng trời sau đó. Và phần lớn những kẻ đó đều vẫn còn sống.” Hắn thì thào nói thêm.
Bất thình lình Bastet ngồi thẳng lên, đặt bàn tay lên đầu gối Anubis. Một móng vuốt quắp mạnh vào thịt hắn, tuy nhiên hắn cắn môi không nói gì. “Nhưng con nói phải đó, tất nhiên...”
“Con ư?” hắn hỏi, ngạc nhiên trước sự tán thành của mẹ về những gì mình đã nói khiến hắn xua đi cơn đau. “Con nói đúng về cái gì ạ?”
“Giết lũ trẻ.”
“Giết chúng?” Hắn nhìn mụ tỉnh bơ, rồi nghiêng đầu một bên. “Chuyện đó quá dễ. Có thể vài ngày nữa chúng sẽ bị một tai nạn nho nhỏ.”
Hết thảy mọi móng vuốt của Bastet cắm sâu vào da thịt hắn trong lúc mụ hổn hển. “Thỉnh thoảng con lại rất ngu ngốc!”
Khi nào lên làm nhà cai trị, dứt khoát hắn sẽ đày mụ đến một Vương quốc Bóng Tối. Một nơi nào đó rất nhiều chó.
“Giết chúng bây giờ đi. Giết chết chúng trước khi Isis và Osiris có thể giới thiệu chúng với hội đồng.” Mụ siết chặt đầu gối hắn mạnh hơn nữa. “Con có đang nghe ta nói không đấy?”
“Vâng, thưa mẹ,” hắn nói qua hàm răng nghiến chặt.
“Sai người làm cho gọn đi.”
“Vâng, thưa mẹ,” Anubis lặp lại. “Con biết ngay phải nhờ đến sinh vật nào cho việc này mà. Chúng chưa bao giờ làm con thất vọng cả.”
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 6 - Yêu Nữ