Love is one long sweet dream, and marriage is the alarm clock.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Walork
Dịch giả: Nguyễn Hà Ly
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4326 / 119
Cập nhật: 2016-06-04 04:56:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
ột trong những niềm kiêu hãnh của Scathach là không có một nhà tù nào có thể giữ nổi cô và không bạn bè nào của cô có thể bị giam cầm trái với ý muốn. Nhưng cô đã biết rằng nhà tù ở Danu Talis rất khác biết. “Tôi đang nghĩ,” Scatty nói. “rằng chúng ta đang gặp rắc rối. Rắc rối thật đấy.”
Nữ chiến binh đang đứng trước cửa hang tự nhiên ở vào vách miệng núi lửa đang hoạt động. Hang này là xà lim giam giữ cô.
Trong suốt cuộc đời dài của mình, Scathach đã bị giam cả tá lần.Nhưng chưa lần nào như thế này. Nữ chiến binh đã bị săn đuổi và bị giam hãm ở các Vương quốc bóng tối nguy hiểm chết người, bị bỏ lại những hòn đảo hoang và tự lo liệu cho bản thân ở những nơi biệt lập nhất và nguy hiểm nhất trái đất. Cô đã thoát được khỏi lâu đài Elmina quỷ quái ở Ghana và đã từng thoát khỏi Cung điện Chateau d’lf ở Địa Trung Hải.
Scatty nhìn quanh. Những vách đá cao như tháp của ngọn núi lửa có hàng trăn hang động. Hơn một nửa đang dùng để giam giữ, số còn lại chứa đựng xương và quần áo của người chết.
Cô quan sát những chiếc vimana bay lên, mùi kim loại cũng át được mùi lưu huỳnh trong một quãng ngắn. Nó dừng lại trước một hang động khác và cô thấy Joan nhảy ra từ phi thuyền và đi vào trong hang. Chiếc đĩa bay thứ hai hạ cánh xuống miệng núi lửa dừng lại gần như trước mặt cô. Nắp phi thuyền bật mở và Saint-Germain bị đẩy vào hang. Người bất tử phủi bụi trên người mình rồi đưa mắt tìm cô và Joan. Anh ta vẫy cô và cô vẫy lại. Saint-Germain chụm tay trước miệng và hét lớn, nhưng những tiếng động bên dưới đã át mất tiếng anh. Anh ta nhún vai và biến mất trong hang, xuất hiện lại sau đó, lắc đầu.
Scathach chui vào hang của mình để xem xét. Xà lim của cô – và cô đoán của những người khác cũng thế - giống hốc hơn là hang. Nó chỉ cao bằng người cô và chật đến nỗi cô có thể chạm vào hai bên tường cùng lúc. Cô cười khi nghĩ tơi hình ảnh Palamedes ở trong cái xà lim như thế này. Trừ khi có những xà lim to hơn, không thì chàng ta sẽ chẳng thoải mái gì. Không có cửa, mà cũng chẳng cần cửa: ngay bên dưới cửa động – rất sâu bên dưới là lớp mắc ma đen đỏ xủi bọt. Tính từ cửa hang tới hết chỉ được có ba bước chân ngắn. Chỉ có Joan, nhỏ nhất trong nhóm mới có thể nằm được. Những ánh sáng nhỏ hắt lên từ bên dưới. Mùi và nhiệt độ thật khó có thể chịu nổi.
Bóng Tối khoanh tay trước ngực và nhìn xung quanh. Không có thang bậc, thang dây hay cầu; cách duy nhất để tới được các hang là dùng đĩa bay. Và cô vừa nhìn thấy chiếc cuối cùng bay khỏi miệng núi lửa.
Cô nhìn Saint-Germain và rồi nhìn lên chỗ William Shakespeare đang chuồi người ra từ bên trên nhìn xuống cô. Đối diện với ông ta là Palamedes đang ngồi ở miệng hang, chân đu đưa. Cô liếc nhìn lên và thấy Joan đang nhoài người ra mép hang nhìn cô. Cô ấy vẫy Bóng tối và Bóng tối vẫy lại. Tất cả đều nhìn cô. Và Scathach biết vì sao.
Khi nào bạn bè cô gặp rắc rối, Scathach luôn giải thoát cho họ. Cô đã cứu Nicholas khỏi nhà tù Lubyanka ở Mat- xơ- cơ- va vài tiếng trước giờ hành hình, giải cứu cho Saint-Germain – dù cô không thực sự thích anh chàng này lắm – khỏi nhà tù khét tiếng ở Đảo Ác Quỷ. Khi Perenelle bị nhốt ở Tháp Luân Đôn, Scathach đã chiến đấu với hàng trăm lính canh trang bị tới tận răng và tới với người đang chờ đợi cô. Cô mất chưa đầy ba mươi phút để cứu Nữ Phù thủy. Và tất nhiên, cô đã chui vào tận trung tâm Rouen để cứu Joan khỏi bị hỏa thiêu.
Cô nằm sấp xuống xem xét vách đá, tìm kiếm những chỗ có thể đặt tay, đặt chân nhưng không có. Cô quay người lại xem xét vách đá trên đầu mình. Nó cũng như thể được đánh bóng vậy. Cô ngồi thẳng dậy, khoanh chân ngồi theo tư thế đài sen và đặt hai tay vào lòng. “Thử thách đây,” cô lẩm bẩm.
Thường thì chỉ cần sự hiện diện của Bóng Tối cũng đảm bảo tù nhân được giải thoát. Khi Hel bắt Joan và lôi cô vào Vương quốc bóng tối, Scathach tuyên bố cô sẽ đứng trên cây cầu Gjallarbu trước cửa vào vương quốc bóng tối của Hel đúng nửa đêm. Nếu Joan không được trả tự do và không xây xước gì, Scathach thề là cô sẽ bước tiếp trên cây cầu vàng vào Vương quốc bóng tối. Khi cô xong việc, cô thề, toàn bộ thế giới đó sẽ chẳng còn gì ngoài cát bụi. Thế là đúng một phút trước nửa đêm, Hel phải tự hộ tống Joan tới cây cầu giao cho Nữ chiến binh.
Đá cuội rơi xuống đầu cô và cô nhìn lên. Joan nhìn lên góc hang cách cô mười feet. “Theo thước đo từ một tới mười, chúng ta đang ở mức nào rồi?” Người Pháp bất tử hét xuống.
Chúng ta không vượt qua cả thước đo đó rồi, Scatty nghĩ, nhưng cô chỉ nói “Chúng ta vượt qua mức mười hai, sắp lên mức mười ba.” Cô nhìn thấy Người phụ nữ Pháp nhướn mày không tin tưởng. “Được rồi, có thể là mười bốn,” Scatty sửa lại.
“THế thì chúng ta may mắn là đây không phải nhà tù có thể giữ chân được chị,” Joan nói, không có chút chế nhạo trong đó.
Trừ việc, đây là nhà tù duy nhất giữ được chị, Scathach nghĩ.
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 5 - Ảo Thuật Gia