Thất bại lớn nhất là thất bại trong việc cố gắng.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Tác giả: Michael Scott
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Magician
Dịch giả: Thanh Tuyền
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 60
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4808 / 155
Cập nhật: 2015-11-05 12:31:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 56
orrigan cố gắng vùng vẫy để đứng lên, nhưng một cái mạng nhện dày bằng cả cánh tay mụ quấn quanh hông và uốn vặn luồn qua thắt lại giữa hai cẳng chân mụ, làm chúng vướng víu lung tung, và mụ ta ngã nhào. Mụ bắt đầu đi lướt qua bên cạnh tháp nước thì cái mạng thứ hai, rồi thứ ba úp chụp lấy mụ, cuộn quanh thân mình mụ, phủ kín mụ từ cổ xuống đến ngón chân bằng một lớp vỏ như xác ướp. Perenelle nhảy khỏi lưng Areop-Enap và cúi mình bên cạnh Nữ thần Quạ. Đầu ngọn giáo của bà đầy năng lượng rung lên, và khói đỏ khói trắng lượn ngoằn ngoèo đi vào bầu khí đêm ẩm thấp. "Chắc ngay lúc này bà muốn gào thét lắm," Perenelle nói với một nụ cười nhăn nhở. "Cứ việc."
Morrigan bị trói chặt. Quai hàm mụ mở banh ra, đôi môi đen bầm hé mở để lộ ra những cái răng độc địa và mụ ta gồng người thét lên.
Một tiếng gào rú thất điên bát đảo vang vọng khắp hòn đảo. Mọi tấm kính còn nguyên vẹn trên Alcatraz đểu vỡ tan thành bột và toàn bộ tháp nước chảo đảo đong đưa. Xuyên qua vịnh, thành phố bừng tỉnh vì các hệ thống báo động trong các công ty, nhà riêng và trong xe hơi dọc theo khu bến cảng đều đột ngột sống dậy ré lên những tiếng kêu hỗn loạn chói tai. Mọi con chó trong phạm vi bán kính một trăm sáu mươi cây số quanh hòn đảo bắt đầu cất tiếng tru thảm thiết.
Nhưng tiếng thét cũng khiến số còn lại của đàn chim khổng lồ tụ tập nãy giờ đồng loạt lao vút vào bầu trời đêm, những đôi cánh vỗ phần phật và những tiếng la hét khàn khàn của chúng tạo thành tiếng nổ vang ầm như sấm rền. Hầu hết ngay lập tức bị vướng và bị ném trở lại vì một đám mây mạng nhện dày khít thả treo lơ lửng trong không trung giữa những khu nhà hoang đổ nát, những con nhện đủ mọi hình dạng mọi kích cỡ leo qua mình chúng, bọc kín chúng lại như những cái kén bằng những tấm mạng bạc dày khít. Trong giây phút này, cả hòn đảo một lần nữa lại chìm vào yên lặng.
Một ít con Quạ Tàn khốc đã trốn thoát. Sáu con chim khổng lồ lao qua hòn đảo, tránh những tấm mạng bám dính ở dạng lưới và kết hoa. Những con chim cuộn mình vút qua Vịnh San Francisco về phía cây cầu, bay liệng tít trên cao và rồi trở lại tấn công. Bây giờ chúng đang ở trên những tấm mạng nhện rối rắm. Chúng đảo vòng quanh tháp nước. Mười hai con mắt đen huyền nhắm vào Perenelle, và những cái mỏ sắc như dao cùng với những cái vuốt như đầu mũi dao găm mở bung ra khi chúng âm thầm thả mình về phía người phụ nữ.
Cúi mình trên Morrigan, Perenelle bắt gặp một thoáng chuyển động lung linh phản chiếu trong đôi mắt đen láy của đối thủ. Nữ Phù thủy làm cho đầu ngọn giáo chiếu sáng rực chỉ bằng một lời và quay tròn nó trong tay bà, để lại một hình tam giác bốc cháy đỏ rực trong bầu khí mù sương. Nhưng con chim hung dữ bay qua ngọn lửa đỏ rực ấy... và biến hình.
Sáu quả trứng hoàn hảo từ trời rơi xuống và bị kéo giật ra khỏi lưng trời bằng những sợi tơ trong tấm mạng nhện mỏng dính. "Bửa điểm tâm," Areop-Enap vừa vui mừng nói, vừa trèo xuống bên cạnh tháp nước.
Perenelle ngồi xuống bên cạnh Nữ thần Quạ đang vùng vẫy. Đặt ngọn giáo trên đầu gối, bà nhìn xuyên qua vịnh đến thành phố bà vẫn thường gọi là mái ấm.
"Bây giờ bà sẽ làm gì, Nữ Phù thủy?" Morrigan gặng hỏi.
"Tôi cũng chưa hình dung ra," Perenelle nói một cách thành thực. "Dường như Alcatraz là của tôi." Giọng bà nghe gần như lung túng vì một Ý tưởng. "Vâng của tôi và Areop-Enap."
"Trừ phi bà làm chủ được nghệ thuật bay, bằng không bà vẫn bị giam giữ ở đây," Morrigan hằm hè. "Đây là tài sản của Dee. Không du khá nào đến đây; không có người tham quan, không tàu thuyền đánh cá. Và con nhân sư đang tuần tra những hành lang bên dưới. Nó sẽ đến với bà."
Nữ Phù thủy mỉm cười. "Nó cứ đến." Bà quay ngọn giáo. Ngọn giáo kêu o o trong không khí. "Tôi tự hỏi không biết cái này sẽ biến nó thành cái gì đây: con bé sơ sinh, con sư tử mới đẻ hay là quả trứng chim."
"Bà biết là Dee sẽ quay lại-và đầy uy lực. Ông ta sẽ cần đến đạo quân quỷ sứ của mình."
"Tôi sẽ chờ hắn," Nữ Phù thủy nói như một lời hứa.
"Bà không thể thắng nổi đâu," Morrigan phạt ngang.
"Người ta đã nói như vậy với tôi từ nhiều thế kỷ nay. Và cho đến bây giờ, chúng tôi vẫn còn đây."
"Bà sẽ làm gì với tôi?" cuối cùng Nữ thần Quạ mới hỏi. "Trừ phi ba giết tôi, bằng không bà biết là tôi sẽ chỉ thanh thản được khi nào bà chết."
Perenelle mỉm cười. Bà đưa ngọn giáo đến gần môi và thổi nhè nhẹ lên nó cho đến khi nó bừng sáng vì bị nung trắng lên. "Tôi tự hỏi không biết cái nàyến bà thành cái gì đây?" bà lơ đãng hỏi. "Chim hay trứng?"
"Tôi được sinh ra, chứ không phải được ấp cho nở," Morrigan nói một cách đơn giản. "Bà không thể đem cái chết ra dọa tôi đâu. Nó chẳng làm tôi lo lắng băn khoăn gì cà."
Perenelle đứng dậy và cắm đuôi ngọn giáo xuống đất. "Tôi sẽ không giết bà làm gì. Tôi có một hình phạt thích hợp hơn nhiều được dành riêng cho bà." Bà nhìn lên trời, và gió vờn mái tóc dài của bà, thổi nó dạt thẳng ra phía sau lưng. "Tôi thường tự hỏi khi có thể bay được thì cảm giác như thế nào, bay trong sự tĩnh mịch lên thấu bầu trời cao."
"Không có cảm giác nào tuyệt hơn," Morrigan nói một cách chân thành.
Nụ cười của Perenelle lạnh ngắt. "Đó đúng là những gì tôi nghĩ. Vì thế tôi sẽ lấy đi cái mà bà qu Ý nhất: sự tự do và khả năng bay của bà. Tôi có một xà lim tuyệt vời chỉ dành cho riêng bà."
"Không nhà tù nào có thể giam giữ tôi," Morrigan khinh khỉnh nói.
"Nó được thiết kế để giam giữ Areop-Enap," Perenelle nói. Sâu bên dưới lòng đất, bà sẽ không bao giờ còn thấy được ánh sáng mặt trời hoặc là bay trong không trung một lần nào nữa."
Morrigan lại hú lên và quẫy đập lung tung từ bên này qua bên kia. Tháp nước dịch chuyển và rung lên, nhưng tấm mạng của Lão Nhện không thể gãy đứt ra được. Rồi Nữ thần Quạ đột ngột rơi vào im lặng. Gió mạnh lên, và sương mù xoáy quanh hai người đàn bà. Họ có thể nghe được tiếng lanh lảnh của còi báo động xa xa vang vọng lại từ San Francisco.
Morrigan bắt đầu bật ra một tràng ho khan, và phải mất một lúc Perenelle mới nhận ra mụ đang cười. Dù bà có một Ý tưởng mà bà sẽ không thích câu trả lời, Perenelle hỏi, "Và bà có muốn nói cho tôi biết điều gì làm bà buồn cười dữ vậy không?"
"Bà hẳn là đã đánh bại tôi," Morrigan bật nói, "nhưng bà cũng đang hấp hối rồi. Tôi có thể thấy tuổi già trên gương mặt bà và trên bàn tay bà."
Perenelle đưa bàn tay lên mặt và di chuyển ngọn giáo để nó chiếu sáng trên da thịt bà. Bà bàng hoàng khi khám phá ra một vết lốm đốm những chấm nâu trên lưng bàn tay bà. Bà sờ mặt và cổ, những ngón tay lần theo những nếp nhăn mới.
"Bao lâu nữa công thức của thuật giả kim mới bị hao mòn hết đi, Nữ Phù thủy? Bao lâu nữa bà mới héo quắt lại thành một mụ già nhăn nhúm? Nó được đo bằng ngày hay bằng tuần?
"Rất nhiều chuyện có thể xảy ra chỉ trong vài ngày."
"Nữ Phù thủy, giờ thì nghe tôi nói đây. Lắng nghe sự thật này. Pháp sư đang ở Paris. Ông ta đã bắt được thằng bé và đã thả Nidhogg ra trên chồng bà và mấy tên khác." Mụ ta lại khạc ra một tràng cười nữa. "Tôi được gởi tới đây để giết bà bởi vì bà và ông chồng bà là những thứ vô giá trị. Còn cặp sinh đôi là chìa khóa cho tương lai."
Perenelle cúi sát xuống Morrigan. Ngọn giáo tỏa ra một màu đỏ thẫm sáng quắc trên cả hai gương mặt họ, làm trông họ như những chiếc mặt nạ gớm guốc. "Bà nói đúng. Cặp sinh đôi là chìa khóa cho tương lai-nhưng của ai: của những Elder Đen tối hay của loài người?"
Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư - Michael Scott Bí Mật Của Nicholas Flamel Bất Tử 2 - Pháp Sư