Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Tác giả: Ý Yên
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Việt Thông
Số chương: 11
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1517 / 13
Cập nhật: 2015-10-06 21:43:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11
ôi nằm trong “canapé”. Cuốn sách rời khỏi tay tôi không buồn nhặt. Tôi lan man với nhiều ý nghĩ.
Từ hôm về Đà Lạt tới nay, tôi không ra khỏi nhà. Tôi sợ gặp chú Sỹ, đúng hơn là Mặc Uy. Tôi không biết mình nói sao với chàng khi gặp lại. Và tôi trốn luôn trong nhà, không dám ra hàng giậu.
Có tiếng chân người. Tôi quay lại và kêu lên:
- Mặc Uy!
Người đàn ông chùng chân lại, ngạc nhiên vì tiếng kêu của tôi. Nhưng rồi ông ta lại tiến đến.
- Sao lại Mặc Uy? Chú Sỹ đây mà…
Tôi nhìn Sỹ trân trân. Đúng, đây là Sỹ của tôi. Chàng đang đứng trước mặt tôi với chiếc áo sơ mi ngắn tay quen thuộc, mớ tóc bồng bềnh và gương mặt thân yêu. Nỗi nhớ nhung đè nén chỉ muốn tràn ra khỏi cổ họng thành những lời nói say lòng. Nhưng tôi dằn lại. Sỹ nói:
- Uyên! Sao không nói gì với tôi đi?
- Anh Sỹ!
Tôi kêu lên, không còn dối lòng được nữa. Nước mắt ngập mi. Tôi gục đầu trong tay Sỹ. Chàng bàng hoàng rồi dang tay ôm lấy tôi.
- Uyên! Sao em trốn anh mấy hôm nay?
- Em sợ…
- Sợ gì?
- Sợ anh cười em. Em đã coi thường anh trong khi anh mới chính thật là một người đáng quý. Anh là một nhà văn, anh là một nghệ sĩ, một thần tượng không phải chỉ trên báo chí, tiểu thuyết mà cả trong tâm hồn. Khi em cảm thấy nhớ anh, yêu mến tâm hồn anh, thì em chạm trán với sự thật. Anh không phải con người trong ý nghĩ của em lâu nay. Anh là… Mặc Uy. Anh là nhà văn. Bây giờ thì em mới hiểu một nhà văn thật sự phải như thế nào…
Sỹ nâng mặt tôi lên. Giọng chàng nhẹ như hơi thở:
- Anh giấu Uyên chỉ vì nói ra không ích lợi gì. Anh muốn mình hiểu nhau qua con người thật và tâm hồn thật của mình, không bị một lớp vỏ nào bên ngoài… nhưng thôi, bỏ chuyện đó đi. Ở đây chỉ có anh và em, Sỹ và Uyên… Uyên, em có biết anh nhớ em chừng nào không? Anh nhớ muốn điên lên, đến nỗi không dằn được phải sang đây…
Tôi bật khóc vì sung sướng. Tôi nhìn gương mặt Sỹ và thấy chàng trẻ trung hơn bao giờ.
Chuông đồng hồ điểm 10 giờ sáng. Bên ngoài hàng giậu, nắng bắt đầu trải hồng khung trời Đàlạt.
Ý YÊN
Bên Hàng Giậu Bên Hàng Giậu - Ý Yên Bên Hàng Giậu