Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Jay Dee
Số chương: 8
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 2
Cập nhật: 2021-10-15 21:03:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Xuất Hiện
ại điện thiên tộc
Hôm nay, rất nhiều vị tiên nhân từ khắp nơi đổ về nơi đây ăn yên tiệc
Không phải vì Thiên đế, cũng chẳng phải vì vị thái tử kia, mà là vì họ nghe nói....
Lần này thủy thần xinh đẹp bí ẩn của tộc hồ ly kia sẽ đến
Chính vì chưa một ai thấy được nhan sắc nàng nên sự tò mò được tăng lên gấp bội
Thiên đế ngồi phía trên cao nhất nhìn xuống, lắc đầu
Ông chưa bao giờ thấy chúng tiên nhân tập trung đông đủ tới vậy, thậm chí khi sắc phong thái tử lần trước, cũng không hề như vậy
Ông nhìn tới vị trí bàn ăn của nữ đế hồ tộc đã được chuẩn bị sẵn sàng từ trước, chỉ là vẫn chưa thấy mặt nàng đâu
Bàn của nàng được đặt ngay dưới bàn của ông
Tứ Hải này, chưa có bất kỳ người nào được ngồi ngang hàng với ông như vậy, chẳng qua lần này người đó là khách, nên bàn mới để dưới một bậc
Vị Nữ đế kiêm thủy thần này, đúng là không thể động vào
Nếu thật sự có xích mích, một mình Hồ Tộc ông còn đối phó nổi.... Nếu thêm cả Long tộc nữa thì thật sự ông không thể làm gì
Chờ nàng đã khá lâu, yến tiệc cũng bắt đầu được một lúc mà vẫn chưa thấy bóng dáng thủy thần
Rất nhiều tiên nhân bên dưới đã không còn kiên nhẫn mà bắt đầu bàn tán
"Ta nói.... Thủy Thần lần này thật sự sẽ đến sao????"
Một trong đám đó bắt đầu câu chuyện trước
Tiếp lại đến một người
"Nghe nói Thủy Thần cao quý, tôn kinh trên cả vạn người của Tứ Hải.... Lần yến tiệc này...có lẽ sẽ không đến nhỉ?"
Lại một người khác nói vào.....
Đề tài của vị Thủy Thần này, chưa bao giờ là hết chuyện
Họ càng nói càng sôi nổi
"Đúng vậy... Nữ đế hồ tộc dung mạo hơn người.... Là một giai nhân hiếm có... Sao có thể đến đây.... Chẳng qua... Lần này không gặp được nàng, thật đáng tiếc...."
Mọi người cứ không ngừng mà nói, chẳng ai để ý đến sắc mặt của Thiên Đế và Thái Tử Dạ Ly
Những tiên nhân này nói như vậy, chẳng khác nào sỉ nhục thiên tộc bọn họ
"Aaaaa"
Bỗng Mặc Hoạ kêu lên khiến toàn bộ con mắt của chũng tiên nhân nhìn về phía nàng
Cái roi da trân quý của nàng ấy bỗng rung lên bất thường
Đuôi roi mất khống chế mà quấn chặt trên cổ nàng ấy
Bàn tay Mặc Hoạ móng tay dài, lại cố cào vào cổ để lấy cái roi da khiến cổ nàng ấy bắt đầu ứa máu
Nhưng càng cử động, roi càng siết chặt vào cổ khiến nàng ấy càng khó thở
Nó đang dần dần hút hết linh lực của Mặc Hoạ
Dạ Ly đưa sức mạnh muốn thu lại cái roi nhưng hình như càng khiến nó siết cổ Mặc Hoạ chặt hơn
Thiên đế nhíu mày định ra tay thì bỗng cái roi rơi xuống, trở về tay Mặc Hoạ như lúc đầu
Dạ Ly chạy tới bên cạnh Mặc Hoạ, đỡ nàng ấy ngồi lại rồi nhìn vết hằn trên cùng vết móng tay cào trên cổ nàng ấy mà nói
"Nàng không sao chứ, cái roi làm sao vậy? Sao lại mất khống chế??"
"Thật không ngờ,.... Nhiều năm như vậy.... Tình cảm của Thái Tử và trắc phi... Vẫn mặn nồng như xưa..."
Giọng nói chầm chầm mà dịu dàng, chứ thập phần khinh bỉ vàng lên giữ đại điện
Vì chẳng ai để ý.... Một nữ nhân xinh đẹp đã bước vào đại điện lúc nào
Hính như nàng vừa bước vào, cái roi mới ngừng siết cổ Mặc Hoạ thì phải
Giọng nói chầm chậm, nhẹ nhàng của nàng vàng lên giữ đại điện khiến những con mắt của chúng tiện từ trên người Mặc Hoạ chuyển sang nàng
Tất cả như im lặng nhìn nữ nhân đó
Nước da trắng ngần, dung mạo có thể gọi là sánh ngang với trời đất
Dáng đi uyển chuyển thướt tha
Y phục màu xanh lục cao quý mà giản dị, khiến bao người không thể rời mắt
Dạ Ly và Mặc Hoạ mở to đôi đồng tử, nhìn nàng chăm chú
Gương mặt này, sao bọn họ có thể quên được
Chính là Bạch Trân năm nào
Nhị Hoàng tử Dạ Lan quan sát nàng, miệng nở nụ cười tươi
Nàng cười khẽ, chuyển ánh mắt từ đôi nam nữ kia chuyển đến thiên đế
Nàng nhìn thấy trong mắt ông có sự ngạc nhiên, có sự sợ hãi.... Có cả sự kiêng dè nữa
"Thiên đế.... Thứ cho ta đến trễ... Vì tộc hồ ly hôm này có chút chuyện... Nên...xin mọi người thứ lỗi cho Bạch Trân..."
Bạch Trân... Nghe đến cái tên này...ai ai cũng cả kinh
Thì ra đây chính là vị Nữ Đế đó của Tộc hồ ly...
Là thủy thần.. cai quản mưa gió tứ hải cùng long tộc
Thật không ngờ hôm nay nàng lại đến thật
Tất cả chúng tiên nhân đứng dậy, cúi đầu hành lễ
"Tham kiến hồ đế....Thủy Thần..."
Nàng khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Dạ Ly có chút vui vẻ
Thiên đế nhìn nàng dè chừng, ông cũng cười nhẹ
"À không sao... nếu Hồ đế đã đến... Cũng rất vinh hạnh rồi, xin mời"
Vừa nói, ông vừa hướng tay về phía bàn ăn của nàng
Bạch Trân im lặng bước tới, gương mặt vẫn không đổi sắc
Nàng nhìn lướt qua, thấy Dạ Lan đang cười với nàng
Nàng cũng cười lại với hắn... Thật ra, từ khi hắn cứu nàng ngày đó, đưa nàng trờ về hồ ly tộc để gặp được cha mẹ... Nàng đã coi hắn như một người bạn, một vị ân nhân mà đối đãi hết mức
Bạch Trân ngồi xuống bàn, lại chăm chú nhìn Mặc Hoạ
Sắc mặt của nàng ấy tái đi, nhìn nàng đến không rời mắt
"Vị Trắc phi của thái tử Dạ Ly... Hình như không thích bản Thượng thần... "
Giọng nói nàng trầm trầm mà vui vẻ
Mặc Hoạ thấy vậy thì quay mặt đi, không nói gì nữa
Không khí yến tiệc cũng trở lên trầm hơn
Có lẽ, chúng tiên nhân còn đang mải ngắm nhan sắc của vị Nữ đế này nên chẳng mấy ai nói chuyện với ai
Bỗng thái tử Dạ Ly lại nhìn nàng mà lên tiếng
"Bạch Trân.... Thật không ngờ là nàng...năm đó....ta..."
Nói đến đây, hắn dừng lại, giọng nói có đôi chút nghèn nghẹn
Mặc Hoạ ngồi cạnh hắn lườm hắn rồi lại nhìn Bạch Trân như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy, bàn tay cầm chặt cây roi
Bạch Trân vẫn giữ thái độ thản nhiên, tự rót cho mình một chén rượu uống cạn, sau đó quay sang Dạ Ly mà trả lời
"Thứ lỗi cho Bạch Trân trí nhớ kém... Bản vương cũng quen rất nhiều người tên Dạ Ly...
Nhưng tất cả người tên Dạ Ly đó đều là tra nam
Xin hỏi... Ngài là vị Dạ Ly nào trong số đó...?"
Bạch Hồ Bạch Hồ - Nguyễn Thu Huyền Bạch Hồ