The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Trên Mỏm Cao
rabella! Có ổn không? - Giọng lo lắng của Hatxan xuyên qua bóng tối.
- Cháu sợ. - Arabella trả lời.
Hatxan giơ tay ra phía có tiếng nói, nhẹ nhàng vuốt má cô bé. Đôi má Arabella đẫm nước mắt.
- Đừng khóc, Arabella. Mọi việc sẽ tốt đẹp cả.
- Hatxan an ủi rồi vuốt tóc cô bé.
- Cha cháu đâu? - Arabella nức nở. - Cha cháu gặp nạn rồi phải không? Không có cháu thì lấy ai bảo vệ cho cha cháu. Cháu có cảm giác là đã có điều gì xấu đến với cha cháu.
- Cha cháu đang cho tàu nấp ở một chỗ kín trên biển. Ông muốn cho tên "Đuôi Sam Sắt" một bài học. Ta phải ẩn kín ở đây trong một thời gian ngắn, rồi chú sẽ dẫn cháu đến chỗ cha cháu. Đừng lo cho ông ấy, cha cháu biết cách làm thế nào để giữ mình.
- Cháu sợ.
Hatxan lục tìm trong túi xem còn có thứ gì có thể đánh lửa, nhưng bọn "Đuôi Sam Sắt" đã tước hết mọi thứ trước khi dẫn Hatxan đến gặp thuyền trưởng của chúng. Hatxan chỉ được giữ lại chiếc chìa khóa kho vàng, nhưng nó làm sao nẩy lửa ra được. Trong bóng tối, hai người nghe thấy những tiếng la hét kinh hoàng của bọn cướp vọng sang từ phía bên kia vách đá dầy. Những tiếng đập thình thịch vào vách tường. Làm sao bọn cướp có thể phá nổi bức vách này để hòng bắt hai người kia chứ! Cánh cửa bí mật vẫn khép kín một cách vững chắc như Đanien đã nói trước với Hatxan.
- Vắng mặt chúng ta thằng "Đuôi Sam Sắt" cảm thấy không an toàn. - Hatxan nói. - Nó sợ Đanien tấn công.
Hatxan vòng tay ôm lấy vai Arabella rồi lần mò theo vách hang đi ra. Lối đi cứ quanh co vòng vèo. Sau vài lần ngoặt đi ngoặt lại, hai người không còn nghe thấy tiếng ồn ào của bọn cướp nữa. Hatxan và Arabella chứ lần đi sát bên nhau từng bước một. Họ không thể lạc được, vì con đường không có nhánh phụ nào. Đến chỗ ngoặt cuối cùng, họ thấy mình bất ngờ đến một cái hang tròn nhỏ, có ánh sáng lờ mờ từ trần hang cao rọi xuống. Đôi mắt của hai người đang quen với bóng tối nhận ra ngay một chiếc rương to bằng sắt. Trên mặt rương có một cái đèn và một hộp bùi nhùi đánh lửa.
- Tốt, tốt quá! - Hatxan nói. - Quả là Đanien đã chuẩn bị mọi thứ rất chu đáo. Cuộc đời của một kẻ cướp đã dạy cho hắn bài học là phải sẵn sàng mở một con đường rút lui.
Hatxan châm đèn. Cuộc hành trình của họ hầu như được rút ngắn lại nhanh chóng. Chẳng mấy chốc hai người đi tới một cái hang rộng hơn. Có tiếng nước vỗ nhẹ dưới thềm đá. Từ lối cửa hang phát ra một luồng ánh sáng lấp lánh trên mặt nước hắt lên vách tường. Một chiếc thuyền buồm nhỏ buộc vào móc sắt đóng trên vách đá trong một tư thế có thể hạ thủy bất cứ lúc nào.
- Đôra! - Arabella đọc cái tên sơn ở đầu mũi thuyền. - Mẹ cháu tên là Đôra đấy. Cháu không hề biết là cha cháu có một chiếc thuyền nhỏ thế này ở đây.
- Đấy cháu thấy chưa, cha cháu đã nghĩ đến đủ mọi thứ. Nghĩ đến có lúc phải chạy khỏi hang vàng. Lường trước cả khả năng phải chạy thoát khỏi đồng bọn.
Arabella thở dài. Không biết lúc này đang xảy ra những chuyện gì. Trong một góc hang họ trông thấy một cái thang. Đầu thang là một cái nắp.
Hatxan nói:
- Bây giờ ta phải báo cho Đanien biết chúng ta đã thoát khỏi tay bọn "Đuôi Sam Sắt". Ta hãy trèo thang lên mỏm cao để nhóm lửa báo hiệu. Hatxan thổi tắt đèn rồi để nó sát vách tường. Sau đó anh trèo lên thang rồi đẩy cửa nắp ra một cách dễ dàng. Ánh sáng chói lọi của mặt trời ùa vào hang. Hatxan tiếp tục bò lên vách đá. Arabella cũng leo lên theo. Hai người leo tới một đỉnh cao bằng phẳng. Đây là nơi cao nhất đảo, có thể nhìn bao quát những phần vách đá khác.
Arabella nhắm mắt lại một lúc. Cô cảm thấy khoan khoái được hít thở không khí mát mẻ, trong lành vào đầy buồng phổi, làn gió nhẹ lùa vào mái tóc đập vào đôi má, ánh mặt trời mơn trớn làn da. Thật là một cảm giác kỳ lạ. Ôi, nếu có cả cha mình và Marcô ở đây nữa nhỉ - cô bé buồn rầu nghĩ - như thế thì những người thân thiết nhất của cô đều ở bên cạnh cô và cô sẽ cảm thấy hoàn toàn sung sướng, yên ổn.
Arabella mở mắt ra nhìn xung quanh. Dưới ánh sáng của bầu trời trong, mặt biển xanh trải rộng quanh còn đảo. Từ mỏm cao này nhìn xuống, cảnh tượng sao mà yên bình và thân thiết như thế. Không ai có thể tưởng tượng nổi trong lòng sâu của hang đá kia là những tên cướp biển tàn ác, và ở một chỗ nấp nào đó cũng có một bọn cướp hung ác và dữ tợn như thế đang rình mò đợi lúc tấn công. Sắp xảy ra một trận đánh với kết thúc bi thảm. Tất cả cũng chỉ vì những thỏi vàng óng ánh lạnh lùng, những hạt kim cương lóng lánh nhưng chẳng có chút cuôc sống nào bên trong.
Từ trước, Arabella không bao giờ được nhìn toàn cảnh hòn đảo. Nhìn từ mỏm cao này, Arabella chỉ thấy toàn những vách đá màu xám trơ trụi, đôi chỗ mọc những cây gai hoặc bụi cây thấp với những bông hoa màu tím.
Hatxan đang gom những cành gai lại, chất đống lên. Arabella cũng giúp Hatxan một tay. Họ cần phải báo hiệu cho Đanien.
Không thấy dấu hiệu gì của tàu "Bọ Cạp" trong tầm nhìn xa nhất của mắt. Phải chăng tàu của Đanien đang ẩn ở một vịnh kín có vách đá che lấp mà họ không nhìn thấy được từ mỏm cao này? Cả hai đều hy vọng như thế. Giờ đây cái việc mà họ có thể làm được là đốt lên ngọn lửa và chờ. Đanien sẽ biết phải làm gì.
Những cành gai khô cháy bùng lên. Để làm cho nhiều khói, Hatxan bốc những nắm lá tươi vứt vào đống lửa. Lập tức một cột khói cao bay vút lên trên hòn đảo. Thế là đủ để báo hiệu.
Hatxan và Arabella vẫn tiếp tục nhặt thêm cành lá để nuôi đống lửa. Bàn tay bị xây xước và chảy máu, nhưng ngọn lửa cứ cháy rực, reo phần phật, đưa thêm nhiều khói vút lên trời.
Buổi chiều, họ nhận ra con tàu của "Đuôi Sam Sắt" đang thận trọng lướt giữa những vách đá, những tảng đá lô nhô trên mặt biển tìm đường ra biển khơi. Con tàu đi chậm và nặng nề. Chắc là bọn cướp tham lam đã chất quá nhiều của cải. Có lẽ chúng chẳng bỏ sót lại vật gì. Bởi chúng tin rằng Đanien sẽ không đời nào để chúng bén mảng đến đó một lần nữa. Giờ đây, khi Arabella không còn ở bên cạnh, chúng đang phấp phỏng chờ cuộc tấn công của Đanien. Thằng "Cò Súng" chắc chắn sẽ không để yên cho bọn chúng tước đoạt của cải ngon lành như thế khi con gái của nó đã thoát khỏi vòng nguy hiểm.
Hatxan và Arabella vẫn cố chờ đợi cái phút con tàu "Bọ Cạp" nhô ra khỏi nơi ẩn nấp để tấn công vào bọn "Đuôi Sam Sắt".
Nhưng họ chờ vô ích. Chẳng thấy bóng dáng tàu "Bọ Cạp" đâu.
Tàu của "Đuôi Sam Sắt" đang đàng hoàng lướt ra ngoài biển khơi.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển