Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Số lần đọc/download: 1845 / 33
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Những Bức Tranh Trên Vách
C
on tàu của "Đuôi Sam Sắt" thả neo trong một cái vịnh kín sát hòn đảo giấu vàng. "Đuôi Sam Sắt" đang đứng trên cầu tàu cùng với Hatxan.
- Arabella đã đến đây chưa? - Hatxan nói. - Tôi muốn gặp cô ấy.
"Đuôi Sam Sắt" sai Juđa đi đón Arabella.
- Chúng ta mang cả cô bé vào hang. - "Đuôi Sam Sắt" nói với Hatxan. - Bọn tao phải chơi chắc như thế nhỡ thằng Đanien có giở ngón lừa bịp nào chăng. Nếu có kẻ nào tấn công bọn tao ở trong hang, hoặc nếu có điều gì rủi ro thì thì con bé bị ăn ngập cán dao ngay lập tức. Con bé phải đi liền bên tao, tao nắm lấy tay nó, nếu thằng Đanien có âm mưu gì lộ ra thì con bé phải chịu hậu quả trước tiên.
Hatxan nhún vai im lặng. Anh đang nóng lòng chờ Arabella.
Mắt nhìn xuống đất, cô bé bước đi bên cạnh tên Juđa. Arabella không nhìn thấy Hatxan, nhưng cô nhận ra ngay nơi tàu của "Đuôi Sam Sắt" đang cắm neo. Arabella nhận thấy cha cô đã hy sinh cả kho vàng lớn nhất để cứu cô, và cô lo sợ cha cô sẽ giận cô hết sức. Còn những tên cướp khác thì sao? Chúng sẽ không bao giờ tha thứ cho cô vì chúng buộc phải nhả những đống vàng của chúng cho cô.
Thế là cha cô đã sẵn sàng hy sinh của cải vì cô. Dù cha cô có giận thì cũng chứng tỏ rằng cha cô lo lắng cho cô hơn là quí trọng đống vàng. Cứ mặc cho cha cô giận cũng được, điều quan trọng là cha cô đã có lòng chăm sóc đến cô.
Arabella nhìn lên và trông thấy Hatxan. Mắt cô bừng sáng lên. Cha cô đã cử Hatxan đến với cô. Điều đó có nghĩa là cha cô tin Hatxan hơn đồng bọn của mình.
Arabella giằng khỏi tay tên Juđa để chạy đến bên Hatxan. Hatxan ôm lấy cô một cách dịu dàng êm ái. Khi đứng bên Hatxan cô cảm thấy sao mà tốt lành và yên ổn đến thế! Dường như không có một điều gì xấu xa tồi tệ có thể xảy ra được nữa...
"Đuôi Sam Sắt" sốt ruột giục giã:
- Ta đi thôi!
Đồng bọn của "Đuôi Sam Sắt" cũng nóng ruột muốn nhìn thấy cái hang chứa vàng của Đanien. Chúng mong ngóng đã lâu lắm rồi nay mới có cơ hội. Không phải chỉ trông thấy kho vàng mà chúng sẽ được chia phần trong đống của cải lớn của Đanien. Điều ấy làm cho đồng bọn của "Đuôi Sam Sắt" mừng khấp khởi. Những kẻ được cử canh gác phải ở lại trên tàu tỏ vẻ ganh ghét và bất mãn, mặc dù chúng biết là kho của sẽ được chở lên tàu và phần của chúng được chia cũng không kém gì những người khác. Dù sao chúng vẫn muốn được nhìn tận mắt cái hang chứa của nổi tiếng của tên "Cò Súng".
Bọn cướp lần lượt bước lên tảng đá phẳng, đi nối đuôi nhau thành hàng một. Hatxan mở khóa và bọn cướp xúm lại ngoài cửa đường hầm. Arabella phải đi cạnh "Đuôi Sam Sắt". Đằng sau là thằng Juđa cầm một con dao dài, nhọn. Những tên khác cầm đuốc soi đường. Chúng cảm thấy rờn rợn khi phải mò mẫm trong đường hầm tối om của một hang núi lạ. Nhưng lòng khấp khởi mừng vui đã át đi mọi nỗi sợ hãi.
Con đường hầm ẩm thấp ngột ngạt, lại thêm những làn khói bốc lên từ những cây đuốc làm cho chúng khó thở. Mặc dù có những luồng khí lạnh từ những đường hầm nhánh thổi vào hoặc lọt qua những kẽ đá, nhưng chúng vẫn cảm thấy quá mệt nhọc vất vả vì không chỉ là đi mà phải leo, phải bò từng tí một.
"Đuôi Sam Sắt" cảm thấy không yên tâm khi thấy cứ đi mãi như thế. Hắn thở hổn hển hỏi Hatxan:
- Mày định lừa chúng ông đến địa ngục nào thế. Hay mày định làm chúng ông chết ngạt ở đấy hả?
Cái giọng hoảng hốt của "Đuôi Sam Sắt" làm cho đồng bọn đang ở trong tâm trạng hoang mang cũng thấy không yên lòng chút nào. Chúng bắt đầu lầm rầm, vẻ sợ sệt.
Những đường nhánh hai bên đường hầm chính cứ phản âm lại làm cho tiếng rì rầm của chúng vang lên khắp chỗ. Dường như con đường dưới lòng đất bỗng dưng tràn ngập những tiếng thì thầm đe dọa, tưởng chừng có đến hàng triệu con sâu bọ gì đó đang chuẩn bị tấn công ào ạt vào chúng. Mọi người sợ đến nỗi chân tay như cứng lại.
- Liệu tao có phải sai cắt cổ con bé này không đấy? - "Đuôi Sam Sắp nói bằng một giọng đe dọa.
Hatxan dừng lại nói với tên vua cướp:
- Đanien bằng lòng biếu ông toàn bộ kho vàng. Chính ông muốn đích thân được đưa đến cái hang chứa của này. Hay là ông thấy quãng đường quả khó khăn?
- Thôi, bò tiếp đi! - "Đuôi Sam Sắt" càu nhàu.
Họ cũng chẳng phải đi bao xa nữa. Con đường hầm đã dẫn tới một cái hang rộng thoáng khí có nhiều cột đá dựng đứng.
"Đuôi Sam Sắt" sốt ruột hỏi:
- Thế nào? Kho vàng đâu?
- Cửa kho vàng phải được mở ra. - Hatxan nói.
- Hãy chờ ở đây.
- Ta muốn biết nó được mở bằng cách nào.
- Vây xin mời vào đây.
- Juđa đi theo ta. - "Đuôi Sam Sắt" hạ lệnh. - Những đứa khác đứng yên chỗ cũ. Và nên nhớ rằng, nếu có sự gì xảy ra thì con bé này phải ăn một nhát dao vào lưng.
Hatxan bò vào ngách hang. "Đuôi Sam Sắt" cũng theo sát, thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa, tay hắn lôi Arabella bò theo. Juđa ngậm dao giữa hai hàm răng đi tập hậu. Lách qua được ngách hang họ đến một gian nhỏ trần cao, đầy rẫy những máy móc phức tạp, gồm toàn những tay quay, đòn bẩy, bánh xe. Có cái rất to, có cái chỉ bảng chiếc đồng hồ bỏ túi.
Hatxan dừng lại một chút, nhìn khắp lượt bộ máy. Sau đó anh bắt đầu vận hành. Một lát sau Hatxan mới điều khiển nổi bộ máy bằng một tay. Nghe thấy tiếng reo hò kinh ngạc ở hang dưới, Hatxan biết rằng cánh cửa vào hang chứa vàng đã mở.
"Đuôi Sam Sắt" và Juđa bỗng thấy cuống lên. Hai đứa vội kéo Arabella lộn lại ngách hang để xuống gian dưới lúc này đã rỗng không. Cả bọn cướp đã chui vào hang trong xúm quanh những đống vàng bạc, kim cương châu ngọc cứ lấp lánh trong ánh sáng của những ngọn đuốc. Ôi, một chiến lợi phẩm đáng giá làm sao!
Nhưng "Đuôi Sam Sắt" vẫn thận trọng. Hắn trao Arabella cho Juđa rồi nói bằng một giọng khản đặc:
- Chớ để con bé chạy mất đấy!
Lúc ấy hắn mới đi xem xét số vàng:
- Ta hãy dạo gót quanh đây đôi chút trước khi mang tất cả số của cải này lên tàu. - Hắn nói với vẻ thỏa mãn.
Hatxan cũng theo mọi người vào trong hang của. Hai tay đút túi, Hatxan ngắm nghía những bức tranh sơn vẽ trên tường. Những hình ngư dân tóc đen cầm lao ngồi trên những chiếc thuyền độc mộc đang đánh bắt những con cá hồng. Một ngư dân đã đâm được chiếc lao vào con cá. Hatxan bước tới gần để nhìn con cá cho rõ hơn. Đó là một con cá tuyệt đẹp, vẩy lấp lánh. Có một chỗ mũi giáo như nổi lên mặt vách đá. Hatxan lấy ngón tay sờ qua bức tranh. Không ai để ý đến Hatxan. Những đôi mắt thèm khát của bọn cướp đang hau háu nhìn những đống vàng. Lòng ham muốn của chúng đã lên tới tột độ. Đôi mắt của tên Juđa cũng đang bừng lên ngọn lửa thèm khát. Hắn trừng trừng nhìn đồng bọn đang bới những đống vàng và kim cương lấp lánh. Chẳng nghĩ ngợi gì, chân hắn cứ bước gần vào chỗ những đống vàng, tay kéo theo Arabella. Chỉ riêng có cô bé Arabella là nhìn thấy Hatxan lẻn đến đằng sau Juđa, lấy bàn tay chém mạnh một nhát vào cổ hắn. Bàn tay đang nắm Arabella rời ra, hắn ngã gục xuống sàn một cách lặng lẽ. Không ai để ý tới Hatxan và Arabella đang chạy tới chỗ bức vách có vẽ tranh mà Hatxan vừa mới quan sát. Khi hai người sắp tới chỗ có vẽ con cá to bị ngọn lao đâm trúng thì vừa lúc đó một tên cướp trong lúc quá phấn khích bước giật lùi trở lại là vấp phải cái thây mềm nhũn của Juđa. Tiếng thét báo động của hắn âm vang khắp hang. Mọi người vội quay lại nhìn quanh.
- Juđa bị đánh gục rồi! - Hắn thét lên.
Những con mắt của bọn cướp vội nhìn quanh dò tìm thủ phạm nhưng chúng chưa trông thấy Hatxan và Arabella. Hatxan đã lấy tay sờ được chỗ con cá bị mũi lao đâm, anh cố ấn vào chỗ lồi lên trên tường, nhưng cửa chưa thấy mở. Dùng hết sức mình, Hatxan cố ấn một lần nữa.
Lúc đó họ nghe thấy tiếng tên thư ký the thé thét lên:
- Kia kìa, chúng kia rồi? Chạy đến bắt chúng ngay. Chúng nó đang định chạy trốn!
Một tiếng "cạch" nặng nề, rồi một kẽ hang hiện ra trên vách đá. Hatxan vội đẩy Arabella vào kẽ nứt rồi theo sát ngay, cần phải hành động thật nhanh và đóng ngay kẽ hở lại!
Hatxan dùng vai đẩy mạnh bờ tường phía ngoài. Tảng đá lớn ập vào vị trí cũ.
Hatxan và Arabella đã thoát nạn. Xung quanh hai người tối đen như mực.