You will know that forgiveness has begun when you recall those who hurt you and feel the power to wish them well.

Lewis B. Smedes

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Pađrônê Chiêu Đãi
ộ mặt tròn căng và béo phị của Pađrônê tràn trề vẻ mãn nguyện. Hắn đang ngồi với Đanien trong phòng thuyền trưởng tàu "Ngựa Biển". Hai người đang uống rượu cô nhắc do Pađrônê mang lên tàu để ăn mừng thắng lợi. Đanien đã kể cho Pađrônê nghe chiến công của mình.
Pađrônê không tin là có vực nước ngầm. Lão ta cười to, lúc lắc cái đầu.
- Khéo quá! Giỏi quá! Anh thật là một con người đầy sáng tạo! Tôi hiểu là anh không muốn nói toạc những thủ đoạn nhà nghề ra. Nhưng cũng chẳng cần nói làm gì. Anh làm công việc của anh, tôi làm công việc của tôi. Không ai xen vào việc của người khác.
Những tay khuân vác lực lưỡng của Pađrônê đang chuyển những hòm vàng nặng, bên trên phủ một lớp toàn quả dưa, từ tàu "Ngựa Biển" đến những toa xe ngựa. Khi hòm cuối cùng đã chất lên xe, Pađrônê nói:
- Đêm nay tôi mở một cuộc chiêu đãi. Tôi muốn mời tất cả thủy thủ của anh.
Pađrônê đã báo cho chủ quán dành riêng toàn bộ quán "Lợn Quay" cho lão ta đêm nay, và đặt toàn những món hảo hạng. Gà tây rán giòn, ngỗng quay, vịt quay bốc hương thơm ngào ngạt khắp gian phòng. Những con lợn sữa bóng nhẫy nhỏ từng giọt mỡ trên than hồng cùng với những đùi cừu to tướng, đang được lật lên lật xuống bằng những cái xiên sắt. Đi kèm vào đó là những đĩa cơm đầy tú ụ đủ màu sắc với những đĩa rau ghém trộn dầu dấm thơm lừng và những bát canh rau sao váng mỡ gà. Cạnh đó là những bát lũng miến, mì vằn thắn và những đĩa lớn chất đầy cà chua xanh, cà chua chín đỏ cùng với đủ loại ớt, hồ tiêu. Rồi đến những giỏ đầy hoa quả như cam, chuối, táo mận, nho, dứa, chà là và sò huyết. Rượu rum và rượu vang ê hề.
Bọn cướp đổ xô vào bàn ăn như một trận như núi lở. Một hồi khá lâu, người ta chỉ nghe thấy tiếng nhồm nhoàm tóp tép, những tiếng nuốt ừng ực và nhai rau ráu, những tiếng nhai nghiến ngấu và những tiếng ợ. Thật là một bữa tiệc ra tiệc!
Riêng Đanien và Pađrônê chiếm một bàn đằng sau tấm mành để lánh xa những tiếng ồn ào của bọn cướp đang ăn uống hỗn độn. Pađrônê đã bảo Rôsita và một cô gái lai tên gọi Paolita ngồi cùng bàn. Arabella ngồi bên cạnh cha cô, mắt cứ gườm gườm nhìn hai cô gái. Cô bé rất khó chịu khi nhìn thấy Rôsita ngồi bên cạnh cha cô.
Lần này Đanien mang đến cho Rôsita một dây chuyền vàng có con bọ cạp bằng vàng đeo lơ lửng vào đó
Nhìn thấy thế, Pađrônê cười vang lên và nói.
- Này, cẩn thận đấy, sao anh lại đem con "Bọ Cạp" của anh đi cho đàn bà?
Rôsita đeo dây chuyền vào cổ rồi nhìn Đanien say đắm. Lần này Rôsita mặc chiếc áo dài lụa trắng và uốn bộ tóc rất đẹp. Cô cũng đeo đôi hoa tai nạm ngọc.
- Trông em đẹp như một bà hoàng. - Đanien vừa ngắm vừa khen. Arabella cảm thấy như bị nhói trong tim.
Pađrônê ra lệnh nổi nhạc, Paolita bước lên bục nhảy múa theo tiếng nhạc. Chiếc mành được vén lên để Đanien và Pađrônê có thể xem nàng nhảy.
Paolita là một cô gái mềm mại duyên dáng. Màu da đen của cô ánh lên trong ánh sáng màu lục và màu vàng. Khi Paolita bước lên bục, nhạc dừng lại. Cô nàng đứng yên lặng một lúc lâu rồi mới bắt đầu cho ban nhạc tiếp tục. Đôi hoa tai lủng lẳng của Paolita bắt đầu kêu lanh canh.
Đôi giầy cao gót đỏ rực của Paolita bắt đầu nhảy nhịp nhàng theo điệu nhạc. Arabella nhìn như bị thôi miên vào đôi chân màu da đen đang chuyển động. Chưa bao giờ cô bé được nhìn một điệu nhảy đẹp đến thế. Bọn cướp cực kỳ thích thú, la hét cuồng nhiệt, liên tục vỗ tay tán thưởng. Nhạc chơi mạnh dần lên và Paolita cũng múa nhanh dần lên. Bỗng Paolita cởi những dải buộc chiếc váy rua nhiều tầng ném tung vào ban nhạc. Một nhạc công da đen, trán hói quàng ngay chiếc váy lên vai rồi chơi tiếp, trong tiếng hò la ầm ĩ của bọn cướp. Sau đó Paolita lại quẳng một chiếc khăn san phủ trên vai.
Từ lúc ấy cuộc vui biến thành một cuộc hoan lạc giống như những tối mà bọn cướp thường hay tổ chức. Chẳng còn ai muốn ngồi yên chỗ nữa, tất cả đều hăm hở lao vào nhảy nhót. Rồi những cô gái thoa son trát phấn bỗng từ đâu xuất hiện trong phòng với những tiếng la the thé. Bọn cướp vồ ngay lấy họ và thế là một trận nhảy quay cuồng dữ dội bắt đầu. Arabella chẳng muốn nhìn cảnh đó chút nào nữa.
Lúc này cha cô cùng với Rôsita đã biến mất. Pađrônê cũng vậy. Nàng Paolita thôi không nhảy múa trên bục nữa. Ban nhạc chơi những điệu trầm trầm nhè nhẹ. Còn bọn cướp cứ rầm rập quay cuồng như điên dại làm cho cho cả quán "Lợn Quay" tưởng chừng như lung lay nghiêng ngả.
Arabella muốn trở lại tàu với Hatxan, nhưng cha cô vẫn còn quanh quẩn đâu đây nên cô bé vẫn lo ngại cho cha cô. Arabella thở dài, lấy một quả cam nữa trong giỏ và bắt đầu bóc vỏ. Trên mặt, bàn cô đang ngồi đã đầy những vỏ cam, vỏ chuối.
Chợt Arabella nghe thấy có tiếng ai gọi mình. Giật mình, Arabella ngẩng lên và nhìn thấy ánh mắt long lanh của Paolita hiện ra qua khe mành mành. Paolita lấy tay làm hiệu cho Arabella đi ra với cô Nhưng Arabella lắc đầu. Từ thuở nhỏ cô bé đã bị cấm không được đi đâu với người lạ. Thế là Arabella vẫn tiếp tục gọt cam.
"Arabella!" - Paolita lại thì thầm gọi. Arabella nhìn lên. Cô rất muốn rời khỏi chỗ này, nụ cười của Paolita lại có vẻ như chào mời hấp dẫn. Cô bé quyết định đi. Thế là cô đứng dậy bước ra chỗ Paolita. Paolita quàng cánh tay êm ái vào người cô bé rồi đẩy nhẹ nhàng vào sau bức màn cửa. Paolita chỉ lên cầu thang nói:
- Ta đi lên đây!
Hai người trèo lên cầu thang đến phòng riêng của Paolita. Căn phòng trông không gọn ghẽ tí nào, quần áo và khăn trải giường vứt bừa bãi.
- Ngồi xuống đây. - Paolita nói. - Ngồi dưới kia không thích thú lắm, phải không?
Rồi Paolita nhanh nhẹn dọn dẹp căn buồng. Sau đó cô thay chiếc áo dài mặc trong nhà và ngồi xuống trước gương. Arabella ngắm Paolita chải mái tóc đen dày của cô. Nhìn thấy Arabella trong gương, Paolita liền nở một nụ cười khích lệ. Cô ta ngắt một bông hoa màu cẩm thạch trong lọ, gài vào mái tóc, rồi bước đến chỗ Arabella. Cô bé đang ngồi buồn bã trong chiếc ghế bành bọc vải hoa sặc sỡ của Paolita, trong óc mường tượng hình ảnh của mẹ cô không biết có giống như thế không. Arabella không có chiếc ảnh nào của mẹ. Không hiểu mẹ có cài một bông hoa như thế vào mái tóc không?
Paolita quỳ xuống bên cạnh ghế, vuốt má. Arabella bằng những ngón tay dài mềm mại:
- Đừng lo ngại nhé. - Paolita nói khẽ. - Cứ ngồi yên ở đây. Đừng cho ai vào và cũng đừng đi đâu. Tôi sẽ quay trở lại ngay.
Paolita đứng dậy, liếc nhìn trong gương một lần nữa cười mỉm với Arabella rồi bước ra ngoài phòng, khóa cửa lại.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển