"True self is non-self, the awareness that the self is made only of non-self elements. There's no separation between self and other, and everything is interconnected. Once you are aware of that you are no longer caught in the idea that you are a separate entity.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chết Là Cái Gì
àu "Bọ Cạp" buông neo trong một vịnh kín. Tuy thế không một tên cướp nào muốn lên bờ. Chẳng kẻ nào muốn rời xa những thỏi vàng và để mặc cho con tàu quí giá này trong tay mấy tên được cử canh gác. Chẳng nên tin tưởng vào ai cả.
Vì vậy, Đanien hạ lệnh mở những thùng rượu rum chiếm được trên tàu Matinđa để khao quân ngay trên tàu. Bọn cướp đang khát cháy cổ sau một trận căng thẳng thần kinh.
Chỉ có Arabella cùng với Hatxan bơi vào bờ trên một chiếc thuyền con. Arabella không muốn nhìn mọi người uống rượu say khướt. Cô bé cũng lo sợ một điều là nhỡ có một tên cướp nào đó đang say túy lúy chợt nhớ đến Hatxan thì lúc đó cô biết nhờ cậy vào ai. Tốt nhất là đi cho khuất mắt chúng.
Hatxan và Arabella chèo thuyền ghé sát bờ rồi đi dạo trong rừng. Con đường cứ lên dốc dần. Ngôi nhà nhỏ của Arabella có đám cây che lấp. Nó ở sát ngay cửa hang của Đanien. Trong hang ấy cũng có một góc nhỏ của riêng Arabella ngăn cách với gian chính bằng một tấm bình phong Nhật Bản có màu sắc đẹp đẽ. Có những lúc cha cô bảo cô phải ra ngoài. Chuyện đó thường xảy ra khi trong hang có tổ chức cho bọn cướp bày trò tiêu khiển bừa bãi. Đôi khi bọn cướp mang theo vài tên nô lệ, cả trai lẫn gái bắt được trên tàu mà chúng cướp đoạt của cải, để tham gia vào cuộc vui trong hang. Trong những hoàn cảnh như vậy Arabella không muốn ở trong hang một chút nào. Cô rất ghét những trò tiêu khiển như thế.
Hai người lẳng lặng dạo gót qua khu rừng rồi đi tới ngôi nhà. Vào trong nhà chẳng ai nói với ai nhiều lời như mọi khi, mỗi người như đang bận ngẫm nghĩ về những ý tưởng riêng. Cô cố tưởng tượng cái thế giới ấy nó sẽ như thế nào, rồi cô lại nghĩ là sau này mình sống trong thế giới đó ra sao. Sự thực thì sống và chết là hai từ trái nghĩa nhau.
- Cháu sợ. - Arabella nói.
- Thế cháu có sợ khi sinh ra trên trái đất này không? - Hatxan hỏi. - Cháu đã phải đương đầu với bao chuyện rắc rối rồi. Hay có lẽ nhớ lại một điều gì tồi tệ đã đến với cháu khi cháu mới ra đời chăng?
- Cháu không nghĩ thế. Cháu không thể nhớ được.
- Cái chết không phải là cái gì ghê gớm và đáng sợ lắm đâu khi nó đến đúng lúc.
- Thế khi nào thì đúng lúc?
- Khi cuộc đời của một con người đã để lại đằng sau. Khi người đó đã sống một cuộc sống của trẻ con, của người lớn và của một người già. Khi người đó đã hoàn thành được những gì định làm trong cuộc đời mình. Khi đó cái chết không đáng sợ nữa.
Arabella lại thở dài.
- Những gì con người định làm trong cuộc đời của mình?
- Người đó phải trân trọng đối với mọi cái đang sống, bởi vì chính người đó cũng đang sống trong một thế giới đầy rẫy những vật đang sống. Nếu con người biết rằng cuộc sống của mình vẫn còn tiếp tục khi đó cái chết không đe dọa nữa.
- Làm sao mà cháu làm thế được, chú Hatxan? - Arabella hỏi một cách buồn buồn - Chú càng nói càng nói bao nhiêu thì cháu lại càng thấy rõ những kẻ cướp thật là khủng khiếp. Kẻ cướp đi giết người ta khi người ta chưa sống hết cuộc đời. Chúng chẳng đếm xỉa gì tới mọi người, chẳng coi cuộc sống ra gì cả. Cái mà chúng chú trọng nhất là vàng. Thế mà vàng lại là vật không sống. Khi chúng chết thì cái còn lại chỉ là một đống vàng mà thực sự chẳng có ai cần đến nó. Mọi người sẽ dễ thở biết bao nếu có rất ít kẻ cướp trên thế giới này. Cháu rất buồn và đau khổ vì cha cháu, chú Hatxan ạ.
Arabella đứng dậy bước ra ngoài. Cô bé cố cầm nước mắt mà không nổi, trong lòng cô quá nhiều nỗi đau buồn. Cô bé cứ nhìn trân trân về phía tàu "Bọ Cạp" đang đỗ dưới vịnh kia, nơi bọn cướp đang ngụp lặn trong men rượu và huênh hoang khoác lác về những chiến tích của mình. Với rượu say và sự khoác lác, chúng cố đẩy lùi xa nỗi sợ hãi bí ẩn đang lởn vởn quanh chúng, một nỗi sợ làm cho thần kinh chúng luôn luôn căng thẳng và cáu bẳn.
Chúng sống một cuộc đời tồi tệ. Chúng đã chấp nhận bạo lực làm quy luật của cuộc sống. Đó là một sai lầm không sao cứu vãn nổi.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển