If love is a game, it has to be the hardest game in the world. After all, how can anyone win a game where there are no rules?

CODY MEYERS

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Thuyền Trưởng Tàu Matinđa
ọn cướp hồi tỉnh lại cũng nhanh. Chúng đã hoàn thành một công việc quá sức tưởng tượng và bây giờ chúng hoàn toàn khuất phục, tuân theo mọi mệnh lệnh của tướng cướp Đanien. Chúng nhanh nhẹn quẳng những chảo dầu đang cháy xuống biển, rồi rú lên vì thắng lợi. Sau đó chúng quay về phía con tàu chở vàng. Hai chiếc tàu còn lại vẫn đứng ở chỗ cũ. Dĩ nhiên thủy thủ trên cả hai tàu đều theo dõi diễn biến xảy ra. Lúc thấy bóng tàu "Bọ Cạp" quay lại, tàu Matinđa liền chạy trốn. Chiếc tàu chiến còn lại cũng chạy theo. Sự biến xảy ra trước mắt khiến cho ai nấy thầm nhủ rõ ràng là bọn cướp liên minh với quỉ dữ.
Tàu Matinđa không chạy nhanh được. Chẳng mấy chốc tàu "Bọ Cạp" đã đuổi tới nơi. Chiếc tàu chiến đành dừng lại đương đầu với tàu cướp. Dù sao, về mặt quân số và đạn dược, tàu chiến hơn hẳn tàu "Bọ Cạp". Song một vấn đề nghiêm trọng là toàn bộ thủy thủ trên tàu chiến đang ở trong tâm trạng hoảng sợ trước sự việc mới xảy ra mà họ không sao hiểu nổi. Trận đánh chưa bắt đầu nhưng thủy thủ đã mất lòng tin là họ có thể thắng. Thế là trong thực tế Đanien còn hung hãn và hiểm độc hơn nhiều so với lời đồn đại về hắn. Có thể Đanien đã liên minh được với quỉ dữ chứ nếu không thì sao giải thích được sự việc mà họ vừa mới được nhìn tận mắt. Trên đoàn tàu cũng đã có người từng nghe nói đến vực nước ngầm. Và dù cho trên thực tế có cái vực như thế cũng là một điều đáng sợ, nhưng vẫn không ghê rợn bằng ý nghĩ là vực nước nguy hiểm đó lại nằm dưới quyền điều khiển của tướng cướp Đanien. Điều ấy đủ làm cho một người dũng cảm nhất cũng phải sởn da gà. Ai mà biết được trong ống tay áo của tên Đanien phù thủy kia còn có những phép gì chưa tung ra?
Cuộc chiến đấu với chiếc tàu chiến thật dễ dàng. Còn dễ hơn là đương đầu với một tàu buôn cũ kỹ. Dưới quyền chỉ huy của Đanien, bọn cướp biển với những nét mặt hung dữ, tàn ác ào ào xông tới như một bầy quỉ dữ từ địa ngục hiện hình đã nhanh chóng làm tê liệt sức chiến đấu của thủy thủ trên tàu chiến. Sau khi đã tước hết vũ khí, Đanien hạ lệnh giam toàn bộ tù binh xuống hầm tàu. Sau đó là xử đến tàu chở vàng Matinđa.
Đối với tàu Matinđa, cuộc đụng độ còn dễ dàng hơn. Khi bọn cướp nhảy hết lên boong tàu thì những người trên tàu này đang xô đẩy nhau ngã dúi dụi. Họ bị bọn cướp lùa vào một góc như xua đàn cừu đang trong cơn hốt hoảng. Những khẩu đại bác trên tàu Matinđa không thấy bắn ra một phát đạn nào. Điều ấy càng làm cho mọi người tin rằng tưởng có Đanien có một uy lực của ma quỉ. Rồi đến những trận nôn ọe, chướng bụng mà toàn bộ thủy trên tàu này mắc phải, họ cũng không cho là do nguyên nhân tự nhiên nữa. Chẳng một ai nghi ngờ bàn tay của Pêdrô cao kều và Abraham mụn cóc.
Chỉ có một người trên tàu này không hốt hoảng, đó là thuyền trưởng tàu Matinđa lão luyện trong nghề đi biển, được mệnh danh là con sói già trên mặt biển. Ông ta biết rằng dù cho Đanien có hung hãn và độc ác đến đâu chăng nữa thì hắn vẫn là con người bằng xương bằng thịt. Thuyền trưởng không thể tin được chuyện ma quỉ. Khi Đanien cùng mấy tên cướp thân tín bước vào phòng chỉ huy của thuyền trưởng tàu Matinđa thì thấy ông ta đang đứng sau cái bàn, chĩa thẳng họng súng về phía Đanien.
Đây là khẩu súng duy nhất trên toàn bộ Con Tàu Matinđa dám chĩa thẳng vào bọn cướp.
- Tao đang tự hỏi không biết một viên đạn bình thường có giết nổi mày không? - Thuyền trưởng nói một cách mỉa mai rồi lấy ngón tay bóp cò. Không một viên đạn nào bắn ra cả. Bàn tay nhanh nhẹn của Pêđrô cao kều đã mó vào khẩu súng của thuyền trưởng từ trước rồi. Bọn cướp đều biết rõ điều ấy, nhưng Arabella không hề biết. Cô bé thấy khẩu súng đe dọa tính mạng cha mình liền nhảy vọt từ sau lưng Đanien. Sự xuất hiện đột ngột của cô bé làm cho "con sói già trên biển cả" giật thót mình. Ông ta không ngờ đến chuyện này.
Lúc ấy, Arabella đã nhảy thoắt đến giằng lấy khẩu súng, rồi cài luôn vào cạp quần của mình.
Hành động nhanh vun vút của Arabella làm cho bọn cướp khoái trá. Lúc này, khi nỗi hiểm nguy chết chóc đã lùi xa và việc chiến thắng đoàn tàu chở vàng dễ dàng một cách quái lạ đã làm cho bọn cướp cảm thấy tất cả như một trò đùa thú vị. Tất cả bọn chúng đều sống sót, và món vàng quí giá đã nằm gọn trong tay chúng một cách an toàn.
- Arabella! Còn đợi gì nữa. Cho hắn một viên thôi - Mazipan vui vẻ hét lên. - Chính mắt cô cũng thấy là hắn định giết cha cô đấy thôi.
Arabella nhìn trừng trừng vào thuyền trưởng tàu Matinđa. Ông ta có bộ râu rậm khá đẹp và đôi mắt nghiêm nghị. Thuyền trưởng biết mình sắp chết. Nhưng cô gái nhỏ đứng trước mặt kia đã làm cho ông bối rối. Chẳng lẽ một tay từng trải sông hồ như ông mà lại chịu chết vào tay một con bé con chưa ráo máu đầu, chỉ bằng tuổi những đứa trẻ chăn gà, cắt cỏ cho thỏ ăn trong làng quê của ông thôi ư?
Bọn cướp giục giã:
- Nào, bắn đi!
Lúc ấy Pêđrô cao kều mới nói:
- Súng không có đạn đâu. Chính tôi đã lấy ra rồi.
Viên thuyền trưởng giật mình quay lại:
- Đồ chó đẻ! Mày lại đi nối giáo cho giặc hả? - Ông ta nói bằng một giọng khinh bỉ. - Có lẽ cũng chính mày làm tắc các nòng pháo đấy chăng?
- Đúng như thế. - Pêđrô nhếch mép cười. - Tao và cả thằng Abraham mụn cóc.
Mazipan chế nhạo:
- Lẽ ra ông phải chọn người cho cẩn thận, ông thuyền trưởng ạ.
Halêluda đặt một khẩu súng vào tay Arabella nói:
- Nào, bắn đi! Đã đến lúc cô tập sự được rồi đấy.
Arabella nhìn cha vẻ hoảng sợ. Đanien cười to lên. Chẳng lẽ cha mình cũng muốn để cho lương tâm mình bị nhơ nhuốc vì phải bắn vào một con người không có gì tự vệ như viên thuyền trưởng này ư? Dĩ nhiên là cha cô muốn vậy. Cha cô là một kẻ cướp, một tướng cướp hung hãn và tàn ác, là Đanien mang biệt danh "Cò Súng". Còn cô, Arabella là con gái của tướng cướp đó.
Bọn cướp lại giục giã:
- Nào, bắn đi! Cho hắn một phát!
Tự dưng Arabella trào nước mắt. Và qua làn nước mắt cô thấy viên thuyền trưởng già nhìn cô thương hại. Sao hoàn cảnh lại trớ trêu như vậy? Chỉ có một con người duy nhất trong căn phòng này là cảm thấy thương xót cô, thế mà chính người đó lại đang chờ chết vì tay cô!
- Đừng có khóc như con nít thế nữa! - Đanien nói. Hắn rất ghét nước mắt - Mày có phải là con gái của tao hay không?
Arabella đứng lặng, nức nở:
- Con không muốn làm như thế! - Arabella nói.
- Để cho con bé yên! - Thuyền trưởng tàu Matinđa lên tiếng. - Chúng mày không còn người nữa hay sao mà phải để cho bàn tay một đứa trẻ nhúng vào máu?
Đúng lúc ấy một phát súng nổ giòn, Đanien đã bắn. Viên thuyền trưởng già ngã gục xuống bàn.
Đôi mắt Đanien nẩy lửa. Hắn gầm lên:
- Cút đi cho khuất mắt tao!
- Còn chúng mày quay vào việc đi. - Hắn quát bọn cướp.
Bọn cướp bắt đầu chuyên chở những thỏi vàng nặng từ tàu Matinđa sang tàu "Bọ Cạp".
Đạn dược và vũ khí trên tàu chiến đã tăng cường thêm sức mạnh khá lớn cho bọn cướp.
Halêluda thở dài:
- Từng này đạn dược vũ khí mà cũng bị nằm dưới đáy biển, tiếc thật!
Đanien ra lệnh cho "Thú Biển" bổ sung thêm ba người, số còn lại cứ để cho chìm xuống đáy biển theo hai chiếc tàu.
Con tàu "Bọ Cạp" chở nặng từ từ tiến về phía hòn đảo có rừng cây rậm rạp. Đó là nơi ẩn náu gần nhất, lọt ra ngoài những tuyến đường hàng hải. Nơi đây bọn cướp đã xây dựng những "tổ ấm" đầy đủ tiện nghi trong những hang núi hoặc những ngôi nhà nhỏ.
Sau một trận căng thẳng như vậy, bọn chúng cần được nghỉ ngơi cho giãn xương cốt.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển