Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Vực Nước Ngầm
rabella không muốn Hatxan bị nhốt kín một chút nào. Cô thích cùng với Hatxan đi dạo thoải mái. Nhưng lúc này cha cô đang giận dữ và rất khó tính. Thậm chí cha cô không thèm để ý đến cô nữa. Cứ mỗi lần cô thử nói chuyện về Hatxan là cha cô cắt ngang ngay lập tức.
- Nếu mày còn nhắc đến cái thằng vô tích sự ấy một lần nữa thì người nó sẽ bị lùn đi vì mất cái đầu - Đanien hét lên, và Arabella buồn rầu thấy rằng có nói tiếp nữa cũng vô ích.
Quả là lúc này Đanien đang rối óc lên. Mấy ngày hôm nay hắn cùng ngồi với "Chân Gỗ" và "Thú Biển" trong phòng sắp xếp kế hoạch tấn công. Ađanbe cứ chạy đi chạy lại từ gian bếp lên phòng thuyền trưởng tiếp tế cà phê để cho thần kinh của ba người được tỉnh táo. Khói thuốc lá sặc sụa trong phòng. Cả Đanien lẫn "Chân Gỗ" cứ liên tục nhồi thuốc vào tẩu.
Họ đang đụng đầu với một vấn đề nan giải. Phải làm sao nhử được chiếc tàu chiến tách khỏi tàu Matinđa thì mới có thể tấn công tàu chở vàng được
- Ta phải nhử cho tàu chiến ra xa rồi đưa cả hai vào vực nước ngầm. - "Thú Biển" suy nghĩ mãi rồi mới nói như vậy.
- Ngốc lắm. - "Chân Gỗ" nói với giọng hậm hực - Tàu chiến chúng nó không bao giờ rời khỏi tàu Matinđa dù chỉ là một sải. Thủy thủ trên tàu chiến có phải những loại người như chúng mày đâu. Bọn hải quân có kỷ luật rất nghiêm.
- Mày đã nghĩ tới vực nước ngầm rồi hả? - Đanien lẩm bẩm vẻ ngẫm nghĩ.
Vực nước ngầm là nơi đầy bí hiểm ở một vùng nào đó giữa biển khơi, nơi các loại tàu cứ tự nhiên bị mất tích không để lại một dấu vết gì và chưa hề có ai tìm ra nguyên nhân gây nên điều ấy. Tàu bè đang đi một cách bình thường, nhưng đến chỗ đó thì không sao nổi lên mặt nước được. Đến một thanh gỗ cũng chưa chắc đã nổi lên được. Có thể là chỗ đó nước rất nông không đủ sức nâng bất cứ một vật gì lên mặt nước. Cũng có thể nơi đó có một xoáy nước mạnh kéo tất cả những vật đang nổi trên mặt nước xuống tận đáy. Chẳng ai biết giải thích thế nào. Cũng có thể là do đầu óc mê tín bịa đặt ra, nhưng phần lớn thủy thủ không tin vào điều ấy. Chính mắt Đanien và đồng bọn đã từng trông thấy một chiếc tàu biến mất tăm dạng khi đi vào vực nước ngầm. Họ đều nhìn thấy chiếc tàu chìm xuống nước nhanh như một chiếc xe chở nặng bị mất đà lăn từ vách đá dựng đứng xuống vực sâu.
Câu chuyện cái vực nêu ra không phải là một ý kiến tồi. Song làm sao nhử được hai chiếc tàu chiến ra khỏi tàu Matinđa? Rồi lại dẫn nó đến chỗ vực nước ngầm? Một điều nữa là họ không biết đích xác chỗ vực nước ngầm ở quãng nào. Cái vực ngầm không phải chỉ đứng yên một chỗ mà nó cứ di chuyển dần không theo một hướng nào nhất định. Đó là chưa kể đến việc chính chiếc tàu đi nhử tàu khác lại bị vực ngầm lôi xuống đáy trước.
- Carămba! - Sau cùng Đanien lên tiếng, hắn đấm mạnh nắm tay xuống bàn làm bộ tách chén uống cà phê bằng sứ kêu lanh canh... - Đã làm cướp biển thì phải đương đầu với mọi rủi ro, và đôi khi mạng sống của chúng ta chỉ tùy thuộc vào một chi tiết nhỏ. Một kẻ cướp không được quyền lựa chọn cách sống nào khác. Ta phải tìm chỗ vực ngầm ấy một cách đích xác ngay bây giờ.
"Chân Gỗ" thoáng lộ vẻ không tán thành, hắn là con người không ưa những gì có tính bí hiểm.
Khi biết rõ sự nguy hiểm đang đe dọa, "Chân Gỗ" vẫn can đảm đương đầu. Nhưng câu chuyện về cái vực ngầm này có vẻ ma quái thì lại là chuyện khác.
Hắn lên tiếng hỏi:
- Chẳng lẽ ta lại quan tâm đến một việc không chắc chắn như thế hay sao?
- Thế có ý kiến gì hay hơn không? - Đanien hỏi lại - Làm sao ta gạt bỏ hai tàu chiến đi được? Tàu chiến sẽ không đuổi theo tàu của ta đâu.
- Chắc chắn là như vậy - "Chân Gỗ" nói.
Đanien nhếch mép cười:
- Đúng là cả hai tàu chiến không đuổi theo nhưng sẽ có một cái đuổi theo nếu tàu của Đanien đang bị chìm dần vì một lỗ thủng. Các anh cũng biết là cái đầu của chúng ta đáng giá bao nhiêu rồi chứ?
"Chân Gỗ!' nhún vai. Hắn chẳng có ý kiến gì hơn.
Tàu "Bọ Cạp" bắt đầu lao vào cuộc tìm kiếm vực nước ngầm. Vào một buổi chiều, tàu tiến gần tới nơi nghi có vực nguy hiểm. Toàn bộ thủy thủ tập hợp trên boong. Ai nấy đều có vẻ mặt nghiêm trọng. Tất cả đều biết nguyên nhân vì sao họ phải tới nơi này.
Đanien gọi Ađam lùn tới, nói:
- Mọi người đều biết mày thích đi du ngoạn bằng thuyền. Đây chính là cơ hội tốt cho mày. Hãy ngồi vào một cái thuyền rồi chèo đi trước mũi tàu này cho tới khi nào tìm thấy vực nước ngầm.
Mặt Ađam lùn trắng bệch ra.
- Tôi... Tôi không thể làm được. - Hắn lắp bắp nói. - Đáy vực toàn là yêu tinh quỉ sứ. Đến đó là sa thẳng vào địa ngục.
- Nếu như mày gặp vận may thì hôm nay sẽ không thấy bóng ma quỉ nào cả. Trên thuyền chất đầy những thanh gỗ nhỏ. Mày cứ ném dần từng thanh một ra phía trước. Như vậy khi phát hiện được chỗ vực ngầm mày vẫn còn đủ thời gian chạy thoát... Mày phải hiểu là tao không tội gì để mất một cái thuyền nữa, hiểu chưa? Một cái đã bị mày cho đâm vào đá rồi.
Sau đó để động viên con người khốn khổ đang run rẩy kia, Đanien nói:
- Nếu mày tìm được chỗ vực nước ngầm thì mày có quyền trở lại thành một tên cướp thực thụ như cũ.
Toàn thể bọn cướp lặng lẽ theo dõi những động tác của Ađam lùn trên mặt nước mênh mông nguy hiểm. Một số tên cho rằng Đanien đang bày ra một trò điên khùng. Chúng quan niệm là chớ nên đùa với quỉ.
Tàu "Bọ Cạp" đứng dừng lại.
Chiếc thuyền yếu ớt và đơn độc lắc lư trên mặt biển chói chang. Trời nắng gắt. Một cơn gió nhẹ thổi lăn tăn mặt nước. Không một dấu hiệu nào tỏ ra có hiện tượng nguy hiểm kỳ bí. Cảnh vật vẫn yên tĩnh, bình lặng. Thế nhưng chẳng có tên cướp nào chú ý tới cảnh vật. Mọi con mắt đều dồn vào theo dõi Ađam lùn.
Bằng một động tác vô cùng dè dặt, thận trọng, Ađam lùn đưa mái chèo nhẹ nhàng đẩy thuyền đi. Hắn cố quăng những thanh gỗ thật xa về phía trước thuyền. Chưa thấy có gì xảy ra cả. Bỗng tiếng rú hết hồn của Ađam lùn làm tất cả đều hoảng hốt. Chắc có một thanh gỗ vừa bị vực nước nuốt chửng. Mọi người đều nhìn thấy Ađam lùn đang cố sức chống chọi bơi thuyền quay quanh chỗ đó nhưng đã quá muộn. Trong một phút, cả chiếc thuyền lẫn Ađam lùn cùng bị mất tăm. Mặt nước vẫn bình lặng như cũ, không hề có dấu hiệu nào khác.
- Carămba! - Đanien hét to. - Lại mất thêm một thuyền! Mất thêm một người nữa!
Bọn cướp lại tíu tít cả lên. Chúng vội vã điều khiển con tàu quay ngược trở lại càng nhanh càng tốt. Con "Bọ Cạp" căng buồm rời xa vùng nước nguy hiểm.
Thế là bọn cướp đã tìm ra vực nước ngầm nhưng không kẻ nào ước lượng nổi tầm hướng khoảng cách từ chỗ tàu đến chỗ Ađam lùn bị mất tích. Cũng chẳng ai biết được tốc độ di chuyển của vực nước ngầm.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển