Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Những Bức Thư
ột đêm tối trời, tàu "Bọ Cạp" lại cập bến. Khi gần tới bờ, tàu dừng lại đợi, không để lộ chút ánh sáng nào.
"Thú Biển" đứng ở mũi tàu chăm chú nhìn vào đêm đen dày đặc. Hắn vẫn còn đủ thời gian nhai dập một mồi thuốc, nhổ đi, rồi mới thấy một ánh đèn lóe lên ở trên bờ, ánh đèn lóe lên hai lần liền rồi tắt ngấm. "Thú Biển" lấy áo choàng che kín thắp lên một ngọn đèn rồi cũng để lộ hai lần ánh sáng về phía bờ. Sau đó hắn cất đèn đi, ngồi lên một đống dây thừng, lấy thêm một mồi thuốc nhai nữa.
Khoảng mười lăm phút sau, hắn lại lấy đèn làm hiệu như thế, rồi một lát sau lại làm một lần nữa. Chờ một lúc khá lâu, hắn bắt đầu nghe thấy tiếng mái chèo khua nước trên mặt vịnh lặng sóng. Một chiếc thuyền đang bơi tới gần con tàu.
"Thú Biển" thả thang dây xuống cho người khác leo lên. Đó là chủ quán Manuen.
- Đanien đang đợi. - "Thú Biển" nói.
Manuen vội tiến về phía buồng thuyền trưởng.
Đanien và "Chân Gỗ" đang ngồi chơi bài. Ở buồng bên cạnh, Hatxan đang dạy toán cho Arabella.
- À, tin tức thế nào rồi? - Đanien hỏi khi Manuen bước vào.
- Rôsita gửi lời chào âu yếm, - Manuen cười nhăn nhở nói. - Cô ấy đang nóng lòng chờ anh đấy.
Hài lòng vì câu nói đó, Đanien cũng nhếch mép cười rồi quay về phía phòng bên cạnh nói to.
- Arabella? Bỏ đấy đã, cùng với thằng lãng tử của mày đi ra ngoài kia. Chúng ta có việc phải bàn.
Arabella bảo Hatxan:
- Ta đi thôi.
Sau khi hai người đi khuất, "Chân Gỗ" hỏi:
- Tình hình trên bờ thế nào?
- Mọi sự đều im ắng. - Manuen trả lời.
- Còn nghe thấy gì về thằng thọt sống sót trên tàu Lôrâyđa không?
- Nó vẫn cứ rêu rao đấy, nhưng chỉ có mấy mụ đàn bà xúm lại nghe thôi.
- Có mang thư đến không?
- Có đây.
Manuen móc trong túi áo lấy ra hai phong thư đưa cho Đanien. Đanien mở một lá thư ra đọc.
- Được đấy - Hắn lẩm bẩm rồi để lá thư thứ nhất sang một bên. Đến lá thư thứ hai, mới chỉ đọc vài dòng hắn đã cười phá lên.
- Carămba! - Đanien la lên.
- Thư nói gì vậy? - "Chân Gỗ" hỏi.
Đanien cầm bức thư đọc to lên:
"Để trả lời yêu cầu của các ông, chúng tôi xin báo cho các ông biết rằng cha chúng tôi, tên là Bendamin Oét mà các ông kể trong thư, đã bị chết khi tàu Lôrâyđa đắm. Việc này đã được tòa xác nhận có nhân chứng hẳn hoi. Vì vậy chúng tôi coi món tiền chuộc mà các ông đòi chỉ là một trò bịp.
Xin chào.
Benô Oét và Bena Oét"
- Các anh thấy chưa? - "Chân Gỗ" kêu lên.
- Thật là một bọn gian dối lừa đảo! Chúng kệ thây cả cha chúng, cứ việc nhét chặt tiền vào túi đã! Làm gì có chuyện nhân chứng nào ở đây khi mà chúng ta gửi cho chúng nó bức thư của chính cha chúng viết cơ chứ!
"Chân Gỗ" sôi lên vì tức giận. Hắn cảm thấy mình bị bóc lột và và lừa đảo một cách hèn hạ. Hắn cứ đi quanh phòng, đập cái Chân Gỗ thình thình, miệng chửi rủa đủ mọi thứ.
Sau cùng Đanien nói:
- Thôi. Mày làm thế cứ như đấm vào thần kinh của tao ấy, không chịu nổi. Nghe tao hỏi đây. Đứa nào là thằng Oét?
Chỉ nghe đến cái tên là "Chân Gỗ" lại nổi cáu chửi rủa ầm ĩ một hồi. Mà thực ra "Chân Gỗ" có để ý gì đến chuyện đứa nào trong hai thằng bị bắt tên là Oét.
Manuen còn một chuyện nữa cần bàn với Đanien. Hắn nói:
- Padrônê muốn biết rõ quyết định của anh về tàu Matinđa. Chỉ còn một tuần nữa thôi. Nếu anh không làm chuyến này thì Pađrônê sẽ tiếp xúc với bọn "Đuôi Sam Sắt".
- Cái lão Pađrônê ấy cứ rối lên về tàu Matinđa, Đanien nổi cáu. - Sao hắn cứ thích đương đầu với hai cái tàu chiến như thế nhỉ?
Manuen vặn vẹo đôi bàn tay, nói:
- Vâng. Dù sao chỉ có anh mới hiểu được thực lực của anh.
Câu nói của Manuen gợi lên trong đầu Đanien một ý.
- Người của tôi cũng có đủ đâu. - Đanien nói tiếp, hơi buồn bã. - Cái bọn ngốc kia vừa mới quẳng một thằng trẻ khỏe xuống biển rồi, còn thằng Ađam lùn thì lật mặt.
- Vâng. Tôi cũng đã nói là chỉ có anh mới biết rõ thực lực của mình. - Manuen nhắc lại.
- Carămba! - Đanien hét lên. - Sao cứ nhắc lại mãi như con vẹt ấy! Lại muốn găm một viên vào ruột, hả?
Manuen khom người xuống, giọng phân trần:
- Sao anh cứ điên lên vì chuyện ấy. Pađrônê chỉ muốn biết câu trả lời cuối cùng của anh thế nào thôi. Tàu Matinđa là một mẻ ngon, Pađrônê không muốn nó lọt khỏi tay anh.
- Đối với cái lão ấy thì dễ quá đi. Chỉ việc nói thôi mà!
Đanien rót thêm rượu, nói tiếp.
- Làm một hớp nữa cho nó dịu thần kinh. - Hắn đưa cho Manuen cốc rượu rồi nốc cạn một hơi.
- Anh có thể về báo cho lão ấy biết rằng Đanien này sẽ đương đầu với Matinđa, nhưng lão ta, phải chuẩn bị cho người của lão hành động đúng nơi, đúng lúc như đã thỏa thuận.
- Thuyền trưởng chớ lo về những con người này. - Manuen nói. - Tôi sẽ đảm nhiệm chúng. Mọi việc sẽ được tiến hành như đã hứa.
- Phải như thế. - Đanien quát lên cáu kỉnh.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển