Người không đủ can đảm để mạo hiểm thì sẽ không gặt hái được gì trong cuộc sống.

Muhammad Ali

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Những Tù Binh
ó khoảng hơn mười tù binh đứng run rẩy trên boong. Người nọ cố nấp sau lưng người kia xô đẩy nhau, tạo nên sự hỗn độn không yên.
- Tất cả đứng im! - Mazipan "Chân Gỗ" quát, đôi mắt nảy lửa.
Lũ tù binh im thin thít, sợ cứng người lại. Những kẻ đứng ở phía trên mặt tái đi, nhợt nhạt như xác chết.
- Người của ta chết bao nhiêu? - Đanien lên tiếng hỏi "Chân Gỗ".
- Ba tên, - "Chân Gỗ" trả lời. - Thằng cai tàu, Viliem "huýt còi" và thằng "ảo thuật"
Đanien cau mày:
- Thằng "cai tàu" à? Vậy đứa nào sẽ thay thế nó?
"Chân Gỗ" gợi ý:
- Thằng Húc chăng?
- Không không được! - Đanien nói - Thằng ấy cứng đầu lắm. Nó sẽ xúi giục những đứa khác chống lại ta.
- Thế còn thằng "Thú biển"?
- Được đấy gọi nó lên đây.
"Chân Gỗ" sai người đi tìm "Thú biển". Đanien lững thững bước tới chỗ nhóm tù binh.
- Bây giờ chắc chúng mày đã biết là đang ở trên một con tàu gì rồi, - hắn cười khẩy và nhìn chằm chằm vào tốp người sợ hãi đến khiếp vía.
Đanien không sao chịu nổi những kẻ đầu hàng mà chưa chịu chống cự chút nào. Một kẻ xứng đáng được gọi là con người thì phải chống cự đến cùng.
Bất hạnh thay, băng cướp của Đanien cũng còn khối đứa nhút nhát và tham sống sợ chết. Chúng tụ tập trên tàu này phần lớn là do lòng tham vàng bạc rồi trở thành những tên cướp thực thụ, còn những tên không chịu thay đổi thì sớm muộn cũng sẽ bị loại trừ.
- Ta là Đanien, thuyền trưởng, biệt danh "Cò Súng". Chắc chúng mày đã từng nghe danh ta rồi đó. Bây giờ đến lượt tao muốn biểu biết chút ít về chúng mày.
Đanien cứ lững thững vừa đi vừa nói trước nhóm tù binh. Đôi mắt từng trải của hắn nhắm sẵn, đôi ba người trong số đó.
- Bước ra, nói đi! - Hắn bỗng hét lên như sấm vào một tù binh đang dúi dụi nấp sau đồng bọn.
Hoảng sợ đến hết hồn, người đó sụp ngay xuống chân tướng cướp, và bắt đầu rên rỉ. Đanien hỏi một cách thô lỗ:
- Mày là thằng quỉ nào?
- Dạ, bẩm tôi là một nhà buôn nghèo, thực thà. Dạ, chưa bao giờ tôi dám làm đau đớn một con ruồi ạ. - Tên tù binh lắp bắp nói tiếp, - Dạ, thưa, tôi không dính dáng gì đến công việc buôn bán đường biển này đâu ạ. Xin ngài cho tôi đi ạ.
- Thế mày muốn đi đâu bây giờ, hả? - Đanien nhếch mép hỏi một cách châm biếm, mắt nhìn ra mặt biển mênh mông. Cả bọn cướp đứng sau Đanien cười vang lên. Gia đình mày chắc chắn có khả năng chuộc mày bằng một món kha khá đấy. - Đanien nhận xét.
Người kia vẫn rên rỉ than vãn là hắn không còn một đồng nào trong tài sản riêng của hắn. Đúng lúc đó, tên "Thú biển" đi tới. Đó là một tên cướp to khỏe, ưa hành động, giọng nói ồm ồm, vẻ mặt lạnh như tiền. Đanien bảo:
- Mày được làm cai tàu. Hãy trông nom cái thằng nhà buôn này.
"Thú Biển" nắm luôn áo con người khốn khổ kia, xách lên đi lôi xềnh xệch đi cách đó mấy bước.
- Thằng tiếp theo! - Đanien hạ lệnh.
Lần lượt đám tù binh được hỏi theo kiểu như vậy. Sau đó, một người to béo, đầu hói được lôi đến đứng cạnh tên nhà buôn. Những tên còn lại được lệnh đứng về một phía.
- Nghe đây! - Tướng cướp Đanien nói với số tù binh còn lại, - Tao cần có ba thằng làm cướp thay cho ba người của tao bị giết. Tao sẽ chọn trong số chúng mày ngay bây giờ. Điều kiện như sau, hãy nghe cho rõ. Trên tàu này có những luật lệ chặt chẽ, luật của cướp biển. Tao là chỉ huy tàu. Tao có quyền quyết định sống hay chết. Hai người giúp việc chính của tao là "Chân Gỗ" và "Thú Biển" Mỗi lần chiếm được của cải, tao chia làm ba phần. Hai tên này được hưởng một phần, phần còn lại chia đều cho những đứa khác. Nếu thằng nào bị chết, của cải của nó sẽ chia đều cho tất cả. Vàng và kim cương chúng tao có vô khối. Nào, có thằng nào tình nguyện không?
- Thế những người còn lại sẽ ra sao ạ?
- Quẳng xuống biển? Đây không phải là một quán trọ nổi! - Đanien nói.
Trên khuôn mặt hắn lộ vẻ nghiệt ngã khiến cho kẻ nào nhìn thấy cũng phải sởn gai ốc, co rúm người lại.
- Thế nào, tên nào tình nguyện trở thành nỗi kinh hoàng trên biển cả?
Sáu người bước lên phía trước.
- Đội tuyển không đến nỗi tồi! - Mazipan nói. - Chớ chọn cái thằng kia, nó bị thọt đấy.
Đanien ra lệnh:
- Chọn người đi cai tàu!
Tên "Thú Biển" tiến sát từng người, soi mói kỹ càng. Hắn sờ nắn từng bắp thịt, khám răng và nhìn chòng vào mặt từng tên một. Kẻ nào được chọn, hắn khẽ hất đầu ra hiệu đứng sang một bên. Sau đó, hắn nói oang oang:
- Ba thằng này quẳng những tên khác xuống biển? Đó là thử thách đầu tiên của chúng mày.
Một tên cướp mới được chọn nhanh nhảu hỏi:
- Các chiến hữu có muốn tôi làm cho chúng câm họng trước không?
- Lại được thêm một thằng nóng nảy nữa! - Mazipan nhận xét, làm cho mọi người cười ầm lên.
Tên "Thú Biển" nói:
- Thôi, hãy giúp chúng leo qua lan can. Phải để cho chúng một may mắn cuối cùng chứ. Có thể một tên nào đó trôi được vào bờ sẽ tuyên truyền cho Đanien và cả bọn!
Câu đó lại gây nên một tràng cười rộ. Mazipan lấy tay chỉ:
- Châu Phi ở phía này nhé. Châu Mỹ thì đâu như ở phía kia. Châu Âu ở đằng sau tàu, nhưng ta khuyên các ngươi chớ có bơi về phía châu Âu vì đã quá xa rồi?
Mấy tên cướp mới gượng cười khi nghe những lời của Mazipan rồi xô vào túm chặt lấy đám tù binh còn lại, đồng bọn trước đó của chúng.
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển