Cách bạn sử dụng thời gian quan trọng hơn cách bạn tiêu tiền. Sai lầm về tiền bạc còn có thể chỉnh sửa được, nhưng thời gian thì không bao giờ quay lại.

David Norris

 
 
 
 
 
Tác giả: Khánh Liên
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Trần Xuân Bách
Số chương: 13
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3557 / 38
Cập nhật: 2014-12-22 11:25:17 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5/13
huyện say xỉn của ông Quân không chỉ diễn ra một lần. Càng về sau, sự việc ấy diễn ra càng nhiều, càng nhặt.
Mấy lúc gần đây, giữa ba má Hà thường có những chuyện lục đục... mặc dù cuộc sống của gia đình Hà mỗi ngày một sung túc. Căn nhà rộng thênh thang, đầy đủ tiện nghi không còn êm ấm, lâu lâu lại dậy lên ba đào sóng dữ. Thường là khi ông Quân đem khuôn mặt đỏ gay về nhà, và Quân kiên nhẫn không nỗi, nói vài câu khích bác, thế là chiến tranh nổ ra. khi ấy Hà và Giang chỉ còn biết đóng cửa phòng lại mà tránh... đạn pháo của hai phe!
Ðêm nay, Hà đang lim dim vào giấc ngủ thì một tiếng “rầm” đinh tai. Con bé giật bắn người, nhấn nút stop của chiếc máy hát. Phản ứng đầu tiên của nó là nhổm đầu lên nghe ngóng, miệng lầm bầm:
- Lại chiến tranh nữa rồi!
Nhưng cuộc chiến không chỉ bùng lên dữ dội, rồi phụt tắt như thường bữa mà kéo dài, mỗi lúc một gay cấn.
Chịu không nỗi, con bé phóng ra ngoài, áp tai vào phòng ba má nó, hồi hộp nghe ngóng.
Tiếng thút thít của mẹ Hà, giọng hằn học của ba...
“Kẻn...g!” Tiếng đổ vỡ của đồ đạc.
Hà ngồi thụp xuống gạch thở ra buồn bã. Có chuyện lớn rồi! Tiếng đỗng hồ điểm mười một giờ. Ðã quá khuya, nhưng ba mẹ không ai chịu nhường bước.
Làm thế nào bây giờ? Con Hà vặn tay, rối rắm. Nghĩ sao nó chạy ào ào đến phòng thằng Giang, đập cửa rầm rầm:
- Giang ơi, dậy đi!
Thằng Giang vẫn ngủ như chết. Cái thằng hư! Mê ăn mê ngủ! Hà chán nản quay lại, dán mắt vào ổ khóa phòng ba má.
Lúc này mẹ nó đã đổi giọng chì chiết ba nó:
- Hừ! Ông mà còn nghĩ đến vợ con à? Còn nghĩ, còn thương mà ngày nào cũng lết đến cái quán bia ôm để kiếm cái con ấy! Ông có biết xấu hổ không hả?
Ba Hà hầm hừ:
- Bà nói ai vậy?
- Tôi nói ai thì ông biết đấy! Nó ôm hết người này đến người kia, chỉ để lấy tiền thôi, ông nghe chưa?
- Ðừng xem mặt mà “bắt hình dong”. Ai bán bia ôm hồi nào? Ðừng vu khống cho người ta!
Mẹ Hà gào to:
- Trời ơi! Ông quan hệ với nó, còn bênh nó hả? Thật tôi không ngờ anh hùng như ông không chết trong trận mạc lại vùi thân ở vũng bùn nhơ nhuốc, bị xã hội lên án mà không biết nhục là gì! Tại sao vậy?
“Bốp!” Mẹ Hà bị cái tát tai xiểng niểng. Không vừa, bà túm lấy cổ áo ông mà giật. Hai người dằn co một hồi thì:
“Huỵch!” Mẹ hà ngã xuống vì bị cú đấm của ông trúng mắt. Tá hỏa, bà la lên oai oái:
- Khốn nạn! Ông muốn giết tôi để theo con ấy phải không? Ðồ phản bội, đồ...
“Chát! Chát!”
Hà quýnh lên dậm chân, đập cửa, gào:
- Ba, đừng đánh má nữa, ba ơi!
Im lặng đột nhiên trùm lên căn phòng. Một phút sau, cửa phòng xịt mở. Ông Quân xách vali ào ào đi ra.
Hốt hoảng, Hà chạy theo, giật tay ba, kêu van:
- Ba, đừng bỏ tụi con, ba ơi!
Ðôi mắt đẫm đìa nước mắt của Hà không đủ giữ chân ba nó lại. Ông Quân giật tay ra, hằn học bảo:
- Chịu hết nổi rồi, ba phải đi khỏi cái nhà này, đi thật xa!
Hà chạy đến, năn nỉ mẹ:
- Má, xinh lỗi ba đi! Con van má mà!
Bà Quân chua chát:
- Ông ấy đã có người đàn bà khác, má con mình chẳng có nghĩa gì đâu, đừng nài nỉ mất công!
Ông Quân quay lưng đi thẳng, không nhìn lại một lần. Tiếng cửa đóng sầm, âm thanh quen thuộc của chiếc dream xa dần. Căn nhà đột nhiên vắng vẻ, ủ rũ, não nề!
Mẹ Hà ôm mặt khóc như mưa. Hà quỳ xuống bên mẹ nức nở. Chung quanh những mảnh gương vụng vỡ, vung vãi. Hà nói trong nước mắt:
- Sao má để ba đi? Sao má không chịu năn nỉ ba một câu? Sao vậy má?
Mẹ Hà ngưng khóc, giọng nói cứng cỏi:
- Má không có lỗi! Má chỉ có tội ghen mà thôi! Ông ấy dã chạy theo đứa con gái trẻ trung, xinh đẹp quên gia đình rồi, con không thấy sao?
Hà thừ người ra nghĩ ngợi. Má không nói oan cho ba đâu! Hèn gì lúc này ba đỏm dáng, tóc nhuộm đen, người sực nức mùi nước hoa hảo hạng. Ðã đi sớm về tối lại hay cáu bẳn với vợ con, bắt bẻ đủ điều... thì ra gây lộn với má chỉ là cái cớ cho ba thoát ly gia đình, đi theo người ấy!
Ha gục đầu xuống thành giường mà khóc. Sao ba thay đổi mau quá vậy? Mới ngày nào ba với má cười cười nói nói, ý hợp tâm đầu, thuận hòa vui vẻ mà bây giờ... chắc tại người đàn bà ấy đẹp đẽ, ngon ngọt, dụ dỗ ba nó đủ điều đây!
Hà ngước lên nhìn khuôn mặt đã tàn phai của mẹ, chợt nó ngưng khóc, nắm tay mẹ, lắc lắc:
- Má, má phải sửa saọn cho đẹp lại mới được!
Bà Quân thở dài:
- Ðẹp sao được, má đã già rồi con à!
Hà rắn giọng:
- Má chưa già đâu! Thế này, má đi thẩm mỹ viện đi! Người ta sẽ làm cho má trẻ, đẹp lại. Thế nào ba cũng quay về mà! Nghe con đi!
Bà Quân chẳng còn lòng dạ nào để nghe lời bàn của Hà nữa. Bà hiểu rằng mình đang bị một loại thuốc độc ghê gớm tàn phá dung nhan. Ðó là ghen hờn, uất ức. Không có mỹ viện nào làm được chuyện này đâu.
Nguôi ngoai rồi, mẹ Hà mới chán nản bảo nó:
- Ði ngủ sớm còn đi học, Hà ạ. Má muốn nghỉ ngơi một mình.
- Hay con ngủ luôn với má?
Mẹ Hà uể oải:
- Con về phòng đi! Má muốn yên tỉnh để nghĩ cách... đi đi con!
Rồi Hà cũng dỗ được giấc ngủ, nhưng là một chuỗi mộng mị thì đúng hơn.
Sáng ra, ngườ ngầy ngật, đầu nhức như búa bổ. Hà lết xuống bếp như cái máy lo cho bữa ăn sáng trước khi đi học.
Thằng Giang vô tư không biết gì, nheo mắt nhìn bộ mặt chảy dài của chị:
- Mới sáng ra, nhìn mặt chị tưởng trời sắp mưa đấy!
Hà trừng mắt:
- Kệ tao! Mắc mớ gì tới mày?
- A! Biết rồi! Chị Hai giận anh Hai phải không? Ý... quên, anh Sơn ấy mà! Sorry nhe!
Hà vung tay, thằng Giang ôm đầu:
- Cho chị hay, dạo này anh Sơn về chung với bà kia, đẹp hơn chị nữa kìa!
- Im đi cho tao nhờ. Ai có bạn mặc họ, mắc gì tao phải giận!
Chỉ vào phòng mẹ, Hà xuống giọng:
- Mày ở nhà liệu đó, má bệnh nằm trong phòng mày đâu có hay!
Con bé uể oải dắt xe ra khỏi nhà, mặt buồn như đưa đám. Thằng Giang vô tình đã gieo thêm nỗi ray rứt cho Hà trong lúc tâm trí nó chưa yên ổn vì chuyện hồi hôm.
Sơn có bạn mới là phải!
Hà nhớ lại cách đây sáu tháng, giữa nó và Sơn có chuyện không vui...
Áo Trắng Mùa Thu Áo Trắng Mùa Thu - Khánh Liên Áo Trắng Mùa Thu