A dirty book is rarely dusty.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: K. A. Applegate
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - 5: The Predator
Dịch giả: Anh Việt
Biên tập: Dang Long
Upload bìa: Dang Long
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 998 / 0
Cập nhật: 2018-01-18 14:59:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
ắn giống y chang Ax. Y chang hoàng thân Elfangor. Nhưng hắn cũng khác biệt biết bao. Sự khác biệt đó bạn không nhìn thấy mà chỉ có thể cảm nhận được thôi.
Một sự u ám đè nặng lên tâm hồn. Một bóng đen che phủ ánh mặt trời. Một con quỷ. Một sự hủy diệt.
Không phải là sự hủy diệt đã được lập trình và mang tính tập thể của loài kiến. Đó là sự độc ác cố tình, cái ác từ trong máu.
Hắn có một cơ thể Andalite. Hắn là tên Mượn xác Andalite duy nhất tồn tại. Tên Yeerk duy nhất mang cơ thể Andalite. Tên Yeerk duy nhất có quyền năng biến hình của người Andalite.
Visser Ba.
Visser Ba, kẻ đã giết hoàng thân Andalite Elfangor trong khi bọn tôi rúm ró vì kinh hoàng.
Visser Ba, kẻ mà ngay cả bọn Hork-Bajir và Taxxon cũng sợ chết khiếp.
“Tốt lắm! Tốt!” Hắn nói cùng chúng tôi bằng ý nghĩ. “Cuối cùng ta đã tóm được các ngươi, những tên đạo tặc Andalite dũng cảm. Đồ điên! Bọn mày tưởng chúng tao không bao giờ đổi tần số hay sao?”
“Thằng Yeerk!” Cái giọng im lặng của Ax rít lên, chất chứa những căm hờn.
Những con mắt chính của Visser Ba hướng về Ax. “Một thằng nhóc.” Hắn ngạc nhiên thốt lên. “Lũ Andalite chúng mày suy nhược đến mức phải đưa con nít đi chiến đấu hay sao vậy?”
Ax toan nói gì đó, nhưng Jake vội quát lớn bằng ý nghĩ, “Im đi, Ax! Bọn mình không được nói chuyện với hắn. Không cho hắn một thông tin nào hết!”
Ax liền im bặt, nhưng toàn thân ảnh run lên vì giận dữ và căm thù tên Visser. Đâu có gì lạ. Visser Ba đã giết anh của ảnh mà.
Jake nói đúng. Chúng tôi không được để bị lôi cuốn vào cuộc đấu khẩu với hắn, không được để cho hắn biết rằng mình là người chứ không phải Andalite. Đấu khẩu với hắn, bọn tôi sẽ dễ dàng buột miệng để lòi ra sự thật.
Visser Ba có vẻ muốn tận hưởng những giây phút sảng khoái của hắn. “Một bộ sưu tập biến hình màu mè ghê chưa kìa.” Hắn giễu cợt. “Trái Đất có nhiều con thú tuyệt vời quá chừng, đúng vậy không? Khi nào chúng tao thống trị được loài người và nhào nặn cái hành tinh này theo hình ảnh của chúng tao thì chắc chắn chúng tao sẽ để lại mạng sống cho một số con thú. Sẽ rất thú vị nếu đích thân tao thử biến thành vài con.”
Bọn tôi không đứa nào hở một lời. Ít ra là bất cứ lời nào mang tính người. Jake gầm gừ, kéo chiếc môi cọp che những chiếc răng.
“Nhất là mày.” Visser Ba quay sang Jake. “Con thú này vừa đẹp vừa chết chóc… Lúc nãy tao định bắt bọn mày hiện hình, nhưng giờ thì tao đã đổi ý. Chúng tao đang có một vị khách trên tàu mẹ, biết chưa bọn khốn? Sẽ rất thú vị nếu đem giới thiệu chúng mày nguyên trạng như thế này với Visser Một.”
Tôi sợ muốn phát bịnh. Nhưng điều đó cũng không ngăn tôi nhận ra một thoáng giễu cợt trong giọng nói của Visser Ba khi hắn nhắc đến Visser Một.
“Bồ nhận thấy gì không?” Jake thầm hỏi tôi bằng ý nghĩ.
“Có. Visser Ba hổng ưa Visser Một.”
Visser Ba hình như ra hiệu gì đó. Bởi lẽ, liền lập tức, chiếc Lưỡi Rìu xuất hiện trên đầu hắn, lung linh tỏa ánh sáng và thôi không tàng hình nữa.
Chiếc Lưỡi Rìu lớn hơn rất nhiều so với chiếc Con Rệp, và cũng khác xa lắc. Nó màu đen tuyền, được chế tạo theo hình dáng của một chiếc rìu thời Trung cổ. Nó có hai cái cánh cong cong tạo thành đầu rìu, và một cái “tay rìu” dài có chóp hình kim cương hướng ra trước.
“Bọn mình chạy đi!” Rachel đề nghị.
“Làm như vậy là tự sát đó.” Tôi nói. “Bao lâu mà tụi mình còn sống thì hãy còn hy vọng mà.”
“Ở đó mà hy vọng! Visser Ba định đưa bọn mình lên tàu mẹ của bọn Yeerk để trình diện sếp của hắn. Hy vọng cái nỗi gì.”
Nhưng rồi Rachel cũng không cục cựa gì cả. Tôi cũng thế. Cả bọn đứng đực ra đó, phơi mình dưới cái nhìn soi mói của hàng trăm tên Hork-Bajir.
Chắc là chúng đã bí mật đáp xuống trong lúc bọn tôi mải chú ý chiếc Con Rệp thám sát.
Ax đã đụng phải tần số lạc hậu và bọn Yeerk đã đoán ngay ra rằng bọn tôi muốn giăng cho chúng một cái bẫy. Tương kế tựu kế, Visser Ba đã biến cái bẫy của bọn tôi thành cái bẫy của chính hắn.
Vài chục tên Hork-Bajir đã nhảy xuống từ bức vách cao của ngọn thác và xiết chặt vòng vây quanh bọn tôi. Chúng tiếp tục chĩa các khẩu tia Nghiệt vào bọn tôi trong khi chiếc Lưỡi Rìu hạ dần xuống đáy thác.
“Đi, tuân lệnh farhurrassh đó horlit!” Một tên Hork-Bajir nói bằng thứ tiếng kỳ lạ, pha trộn giữa ngôn ngữ loài người và ngôn ngữ riêng của chúng.
Hắn chỉ tay về phía chiếc Lưỡi Rìu. Một cánh cửa bên hông con tàu này chợt mở ra.
“Mình không chui lọt qua đó được đâu.” Rachel nói.
Nhưng khi Rachel tiến đến gần thì cánh cửa lại mở ra bằng kích cỡ của nhỏ. Cái cửa đó co giãn cứ y như thể lớp bọc kim loại của chiếc Lưỡi Rìu là một cơ thể sống.
Bọn tôi là một nhóm thú lèo tèo thảm hại đang bị áp tải vào trong chiếc Lưỡi Rìu. Yếu ớt, thảm hại và ngốc hết biết. Thế mà cũng đòi chống lại bọn Yeerk!
Visser Ba nói đúng. Bọn tôi là một lũ điên.
Tôi muốn nổi sùng lên, nhưng lại thấy mình đờ đẫn khi bị giải vào trong chiếc Lưỡi Rìu cùng đám bạn. Các bạn biết đó, giống như là tôi không có ở đó, như tôi không còn cảm giác gì nữa. Trong đầu tôi chỉ lởn vởn duy nhất một ý nghĩ: Chuyện đó đã đến rồi. Chuyện đó đã đến thật rồi!
Ngày mai là Chủ nhật. Ba sẽ đi viếng mộ mẹ. Chỉ một mình ba thôi.
Thêm một vài ngày nữa, ba sẽ phải thừa nhận rằng… cả tôi nữa cũng đã ra đi.
Giống như khi mẹ tôi mất - không để xác lại.
Giống như cái chết của mẹ tôi…
Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi - K. A. Applegate Animorphs - Tập 5: Thú Săn Mồi