Never judge a book by its movie.

J.W. Eagan

 
 
 
 
 
Thể loại: Phiêu Lưu
Nguyên tác: Animorphs - Megamorphs #1: The Andalite's Gift
Dịch giả: Hoàng Lan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 44
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 256 / 7
Cập nhật: 2020-04-16 22:17:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34 - Marco
ù đoán là quái vật bụi sẽ không ăn thịt tụi tôi đâu, nhưng tôi vẫn sợ teo vòi khi nó quấn lấy tôi, lôi ra khỏi con mương và tha đi mất.
Tôi cảm thấy mình đang được nâng lên cao. Tôi cố ráng thở, nhưng những sợi thừng của quái vật bụi cứ trói thít tôi lại thật chặt.
Đột nhiên, tôi cảm thấy mình quái vật đã dừng di chuyển. Một vài phút sau, quái thú thả tôi ra.
Tôi thấy mình đang ở trên một căn phòng tựa như buồng lái của con tàu vũ trụ mang tên Enterprise, chỉ có điều nó hình tam giác. Ở đây thay vì có những nhân vật trong phim như Data, Sulu, Worf, hay Spock, thì lại có một bầy Taxxon và một nhúm Hork-Bajir được trang bị vũ khí. Tôi cũng thấy một cái hộp mở toang, trống rỗng, có vẻ như là cái cũi dùng để nhốt tù binh. Ngay đằng trước cái hộp là một tên Hork-Bajir chết ngắc.
Cuối cùng - và là phần ghê rợn nhất - thay vì là Cơ trưởng Kirk hay Cơ trưởng Picard xuất hiện, thì lại là… Visser Ba với vẻ mặt quạu quọ và cái đuôi còn dính máu Hork-Bajir.
Visser Ba. Con quái thú lơ lửng ở trên đầu tụi tôi, bao phủ hết trần hệt như một đám mây đen. Mấy tên Taxxon đang đứng trước các màn hình máy tính. Bọn Hork-Bajir tay lăm lăm mỗi thằng một khẩu Tia Nghiệt.
Và tôi, một con khỉ đột, đứng giữa bọn chúng. Cảnh tượng thật nực cười.
<Ra khỏi lốt hình đó mau, đồ đần độn,> Visser Ba quát tháo.
Tôi chẳng nói gì, sợ lộ ra mình là con người chứ không phải Andalite.
<Đứa nào dẹp cái đống rác đó coi,> Visser Ba nạt lớn, trỏ tay vào gã Hork-Bajir xấu số. <Đi tìm thằng Andalite kia cho tao! Mang máy quét sinh học tới. Nó không bốc hơi đâu, nó chỉ biến thành cái mốc xì gì đó nhỏ xíu thôi.>
Thằng Andalite? Ax ư? Ảnh vẫn còn sống. Và ảnh đã trốn thoát! Điều đó giải thích cho cái mạng yểu của tên Hork-Bajir kia! Tôi cảm thấy một tia hi vọng le lói.
<Marco? Bạn đó hả? Tôi, Ax đây.> Tôi nhảy dựng lên vì ngạc nhiên. Đám Hork-Bajir siết chặt báng tia Nghiệt.
<Ax, tui đây. Bồ có chắc rằng Visser Ba không “nghe thấy” tụi mình nói gì không?>
<Chỉ cần bạn truyền ý nghĩ cho một mình tôi là được,> Ax nói.
<Bồ ở đâu vậy?>
<Tôi đã biến thành bọ chét.>
<Tốt rồi. Thế thì bồ có thể thoát được rồi, chẳng ai có thể trông thấy bồ cả. Tui đang trong hình biến khỉ đột, to vật vã.>
<Tôi có một kế hoạch.>
<Ồ, tốt quá,> tôi nói. <Tất cả các kế hoạch của tụi mình lúc nào cũng được thực hiện tốt. Bồ đang ở đâu thế?>
<Tôi đang ở một nơi an toàn nhất tôi có thể nghĩ tới,> Ax đáp. <Tôi đang ở trên mình Visser Ba.>
<Hết xảy,> tôi reo lên và nhìn trân trối vào Visser Ba. Ở đâu đó trong bộ lông Andalite của hắn có Ax đang nương náu. Visser Ba lõ mắt trâng tráo nhìn lại tôi.
<Tao bảo mày hãy chui ra khỏi cái lốt lố bịch đó,> Visser Ba nạt nộ tôi. <Đừng bắt tao phải sử dụng những biện pháp mạnh…>
<Bồ có nghe thấy hắn nói gì không?> Tôi hỏi Ax.
<Có, hắn đang dùng giọng truyền mở mà. Đừng biến hình. Đừng nói gì hết. Nói cho tôi biết, Marco, bạn có thấy một bàn điều khiến gần đó không? Chắc chắn có một tên Taxxon đang làm việc kế bên.>
<Tui thấy cả đống bàn điều khiển, và một đống Taxxon. Còn Visser Ba đang nhìn như muốn bỏ tui vào lò nướng.>
<Bất cứ bàn điều khiển nào cũng được. Bạn có thấy một núm nhỏ hình vuông mà bọn Taxxon đụng vào không?>
<Có. Tất cả tụi Taxxon đều tì một tay… nếu đó được gọi là tay… vào những cái nút hình vuông nhỏ.>
<Đó là những giao diện nối kết,> Ax giảng giải. <Giống như bàn phím máy tính bạn thường dùng. Khi bạn chạm vào nó, bạn có thể truyền mệnh lệnh trực tiếp bằng ý nghĩ tới máy tính. Nó tương tự như giọng truyền vậy, mặc dù trên thực tế, nó dựa trên một cơ sở khoa học đàng hoàng.>
<Ax? Tui không cần bồ thuyết giảng về khoa học. Nếu bồ có một kế hoạch nào đó, thì bồ cứ làm tới đi!>
<Được rồi. Lát nữa, khi mọi thứ trong phòng này đảo lộn nháo nhào cả lên, bạn hãy nhắm tới một bàn điều khiển gần nhất, nhấn cái nút hình vuông và nghĩ “mở cửa ngoài ra”. Chỉ cần nghĩ “mở cửa ngoài ra” thôi…>
<Bồ sẽ làm gì?>
Ax cười rộ. Ảnh chẳng mấy khi cười. Ảnh làm tôi ngạc nhiên.
<Hê hê. Veleek đuổi theo năng lượng biến hình. Vì thế tôi sẽ cho nó một hình biến để đuổi theo.>
Visser Ba vẫn đang ngó tôi trừng trừng. Tôi có thể hình dung ra những câu hỏi đang nhộn nhạo trong đầu hắn. <Tại sao? Tại sao mày không hoàn hình? Tại sao mày chẳng nói gì? Thằng Andalite kia nói mà sao mày lại không?>
Liền đó… quái thú bụi bắt đầu lồng lộn. Nó xoáy cuồn cuộn càng lúc càng nhanh, chỉ trong tích tắc đã xoáy thành một cơn lốc trọn vẹn. Một cơn lốc với những cái răng sắc và hàng gươm ngoáy tít. Bất cứ thứ gì trong buồng lái không được cài then hay đóng chốt cẩn thận đều bay loạn xạ cả lên.
Visser Ba liền nhận ra có một điều gì đó bất ổn đang diễn ra.
Bất ngờ, những sợi dây thừng loằng ngoằng thò ra từ cơn lốc xoáy, quấn thít lấy Visser Ba như gói một túi đồ.
Tôi thoáng nhìn thấy một con bọ, đang từ từ lớn dần trên lưng Visser Ba. Ax!
Bọn Hork-Bajir nhào tới, cố sức cứu Visser Ba khỏi quái thú bụi. Một sai lầm ghê gớm. Tên Hork-Bajir đầu tiên ráng chém quái vật bằng gươm cổ tay. Trong nháy mắt, hắn chẳng còn cánh tay nữa.
“Aahhgg!” Tên Hork-Bajir la thảm thiết.
Tôi lăn tới bàn điều khiển gần nhất. Một gã Hork-Bajir, đã bị quái vật túm lấy một nửa, nhoai ra ngáng đường tôi. Tôi vận hết sức bình sinh thoi cho nó một quả, đầu tôi chúi xuống như một con trâu mộng đang tung đòn.
Gã Hork-Bajir lảo đảo ngã ngửa ra sau và bay véo vào một tên Taxxon. Lập tức, những cái chân lùm xùm yếu xìu của Taxxon đổ ầm xuống. Tôi thoi tiếp gã Taxxon thứ hai bằng nắm đấm tuyệt chiêu của khỉ đột, hắn bắn tuốt ra đằng xa. Đường tôi đi đã quang quẻ.
<Nước!> Visser Ba từ trong đám mây bụi hét ra. <Nước!>
Hắn khát nước à? Vào giây phút gay cấn như thế này mà hắn khát nước ư?
Tôi nhấn bàn tay khỉ đột thô thiển của mình vào bàn điều khiển. Mở cửa ngoài ra, tôi nghĩ. Mở cửa ngoài ra, ngay bây giờ!
Trước sự kinh ngạc đến sững sờ của tôi, cửa rùng rùng chuyển động.
Tôi gần như không thể thấy gì qua bức tường đùng đục do quái vật bụi chắn ngang, nhưng trần nhà của buồng lái dường như nứt rạn ngay chính giữa. Vết nứt từ từ rộng ra, tôi có thể thấy những vì sao ở phía ngoài.
Đây là kế hoạch của Ax à? Mở cửa buồng lái ra giữa chân không của không gian? Tất cả chúng tôi sẽ bị hút ra và sẽ chết ngay lập tức? Tôi lấn cấn toan đưa ra mệnh lệnh ngược lại. Tôi chưa muốn chết.
Nhưng rồi tôi nhận ra một điều: chúng tôi không hề bị hút ra ngoài không gian. Và tôi lại nhận thấy một điều nữa: một đám mây ở ngay trên đầu chúng tôi. Như vậy là chúng tôi vẫn còn ở trong bầu khí quyển của Trái Đất!
<Đồ ngu!> Visser Ba thét. <Chúng đang tìm cách tẩu thoát! Bắt lấy nó! Bắt lấy con khỉ kia.>
Tôi quay lại. Sáu chiến binh Hork-Bajir hùng hục tiến về phía tôi. Cổ tay và cùi chỏ chúng khua lên loang loáng.
<Ax? Ừm… Tui đã mở của rồi. Giờ làm gì tiếp đây?>
Animorphs - Megamorphs 1 - Món Quà Của Người Andalite Animorphs - Megamorphs 1 - Món Quà Của Người Andalite - Katherine Alice Applegate Animorphs - Megamorphs 1 - Món Quà Của Người Andalite