No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Tác giả: Tửng Thiên Anh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 61
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1106 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 04:51:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40
rincess of school Show.
Thiên được đề cử làm MC cho chương trình. Khỏi nói, hắn vừa bước ra giới thiệu vài câu đám con gái trong trường đã hú hét lên ầm ĩ.
Tại phòng thay đồ, Ân make up cho nó. Oai... Phải công nhận có khi sau này cô bạn thân của nó trở thành một nhà trang điểm tuyệt vời.
Nó ngắm nhìn mình trong gương khá ổn rồi đi thay đồ. Lúc nó thay đồ xong, bước ra thì cũng là lúc Bảo My đi tới. Nó cười xã giao rồi quay đi. Bảo My khinh bỉ nói theo.
- Dương Vy, cậu đừng nghĩ đến việc cậu sẽ đoạt danh hiệu Princess of school.
Nó quay đầu lại, nở nụ cười miễn cưỡng.
- Tớ chưa từng có ý định sẽ đoạt danh hiệu đó.
- Cậu đừng có vờ vịt nữa. Không phải cậu rất muốn thắng tôi còn gì.
My hất mặt, tỏ rõ sự thách thức.
- Thắng hay thua với tớ không quan trọng. Đơn giản mà nói tớ là Princess of anh Minh Thiên là đủ.
Nó nhún vai tự nhiên rồi quay đầu đi thẳng. My vẫn đứng đó, tay bám chặt lấy chiếc váy, miệng nghiến răng đen đét.
- Sau đây là các Princess.
Thiên nói to, rồi vẫy tay hứng khởi. Các nàng công chúa dần dần đi ra rồi đi một vòng quanh sân khấu ọi người chiêm ngưỡng.
Dưới sân khấu là một loạt lời bàn tán nào là bạn này xinh, bạn kia đáng yêu...
Ân đứng ngay dưới sân khấu cổ vũ, hò hét để nó đỡ run. Kỳ đứng bên cạnh cầm cái Ipad trên tay trực sẵn, khi nào nó đi qua là nháy nháy chụp ảnh luôn.
Các bạn trong lớp cũng cổ vũ cho nó nhiệt tình. Lớp trưởng còn hào hứng nhờ người đặt hẳn một cái banner với dòng chữ to bự: Dương Vy number 1.
Chính vì có động lực như thế mà nó thấy tự tin hơn, vui vẻ vẫy tay chào mọi người.
- Sau đây là bức ảnh chụp gửi về ban giám khảo đẹp nhất. Đó là bức ảnh của bạn...
Các nàng công chúa nín thở, hồi hộp liệu đó có phải ảnh của mình không? Bên dưới các khán giả cũng hồi hộp không kém
-... Dương Vy, lớp A2.
Thiên nói to, hướng tay về phía nó. Nó nãy giờ vẫn đứng cười ngây ngô nghe thấy tiếng gọi tên mình, khẽ giật nảy mình rồi trố mắt nhìn lên màn hình lớn của chương trình. Đó chính là bức ảnh của nó mà. Á!!! Bức ảnh đẹp nhất đó sao? Thật tội cho Vy của chúng ta khi bây giờ mới nhận thức được mọi việc.
Ánh đèn mờ dần rồi đùng một phát, ánh đèn flast chiếu thẳng vào nó. Nó cười tươi hết sức có thể rồi bước lên phía trước, vẫy vẫy tay chào.
Các bạn lớp nó với Ân hò hét ầm cả lên. Tên Kỳ ngắm nhìn bức ảnh của nó rồi gật gù khen ngợi. Đúng là rất đẹp.
Tiếp đến là phần thi thể hiện tài năng. Số thứ tự của nó là 20, của Bảo My là 19.
Nó đứng bên cánh gà nhìn phần thi thể hiện của rất nhiều bạn rồi há hốc miệng, ngưỡng mộ. Phần thi của các bạn ấy quá đỉnh làm cho nó cảm thấy rụt rè hơn. Nhưng nó vẫn vỗ ngực tự động viên bản thân là sẽ làm tốt thôi.
Bảo My ra thể hiện rồi. My múa. Rất dẻo, rất khuyến rũ. My làm cho lũ con trai dưới kia đứng ngồi không yên, thi nhau săn ảnh. Kiểu này thì mấy hôm nữa trên confession của trường lại toàn ảnh cô nàng rồi.
- Số 20 - Dương Vy lớp A2.
Nghe thấy tên mình, nó hít thở thật sâu, cầm theo cây đàn guitar đã chuẩn bị bước ra ngoài sân khấu với nụ cười tươi.
- Sau đây mình, Dương Vy sẽ thể hiện bài hát Speak Now với cây đàn guitar này.
Nó hơi cúi đầu chào. Bên dưới vẫn là những giọng cổ vũ, hò hét.
Kỳ huých vai Ân hỏi:
- Cậu ấy biết chơi guitar từ khi nào thế?
- Chịu. Chắc mới tập thôi. Mà xem cậu ấy thể hiện đi.
Trên sân khấu, nó tự tin dùng tay khéo léo đánh đàn, miệng hát.
"I am not the kind of girl
Who should be rudely barging in on a white veil occasion
But you are not the kind of boy
Who should be marrying the wrong girl
I sneak in and see your friends, and her snotty little family
All dressed in pastel
And she is yelling at a bridesmaid, somewhere back inside a room
Wearing a gown shaped like a pastry
This is surely not what you thought it would be
I lose myself in a daydream where I stand and say
Don’t say yes, run away now
I’ll meet you when you’re out of the church at the backdoor
Don’t wait or say a single vow
You need to hear me out and they said speak now"
Giọng hát vô cùng trong trẻo, ngọt ngào của nó làm xao xuyến biết bao con người bên dưới.
Nó vừa hát, vừa đánh đàn guitar rất tự nhiên, đáng yêu.
Phần thi kết thúc, mọi người thi nhau nhao nhao lên tặng hoa nó. Kỳ nhanh tay giật lấy một bông hoa hồng rồi cũng nhảy lên tặng cho nó, miệng cười nhe nhở rồi còn nháy mắt ra hiệu: "Cậu làm tốt lắm". Nó mỉm cười nhìn cậu bạn.
Xong, nó cúi đầu chào.
Bước vào sau cánh gà, nó thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng hoàn thành xong nhiệm vụ. Kết quả ra sao với nó cũng không quan trọng.
Một vòng tay ôm nó từ đằng sau. Là Thiên.
- Làm tốt lắm em yêu.
Hắn nói đều rồi hôn nhẹ lên cổ nó. Nó quay người lại, vẫn trọn vẹn trong vòng tay yêu thương của hắn, cười.
- Cảm ơn anh.
Hắn cũng cười. Một nụ cười rạng rỡ. Nụ cười ấy lúc nào cũng đẹp, lúc nào cũng làm nó điên đảo.
Ai Là Hoàng Tử Của Em Ai Là Hoàng Tử Của Em - Tửng Thiên Anh