Where the sacred laws of honour are once invaded, love makes the easier conquest.

Addison

 
 
 
 
 
Tác giả: GinsGins
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 53
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1440 / 19
Cập nhật: 2022-01-03 02:47:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chapter 8: Rung Động (Đi Chơi P5)
ÁNG SỚM ÊM HÁI HOA HỒNG BÁN CHO BAO NGƯỜI QUA-tiếng hát "oanh vàng" của bạn Ma Kết làm trấn động cả 1 dãy phòng.
Tất nhiên không hẹn mà gặp 6 cánh cửa phòng bật mở kèm theo là tiếng chửi và gối bay ra
-đậu đã biến thái còn hát dở-Song Tử nói kèm theo 1 chiếc dép lào
-uống thuốc chưa??-Sư Tử ngắn gọn đầy quan tâm
-tới "tháng" hả má?-Nhân Mã ló mặt ngái ngủ ra
-bà nội không ngủ đề nghị cho con ngủ nha-Cự Giải ném nguyên chai nước vào đầu Ma Kết
-BIẾN NGAY CHO CHẾ-Bạch Dương hét lên
-chắc tao thiến mày quá-Xử Nữ cầm kéo
-vờ lờ hát cũng ếu cho-Ma Kết cảm thấy tủi thân
-người ta hát như chim hót ông hát ra vịt đực kêu đó-Thiên Bình phũ phàng
-nghĩ sao so với vịt vậy bà-Ma Kết ấm ức
-vịt còn hay hơn Dê-Kim Ngưu cười cợt
-chắc Trâu hát hay nhể-Ma Kết đen mặt
-hay hơn mi-Kim Ngưu nói rồi rút nhanh vào trong
-uống thuốc đi-Thiên Yết quăng ra 1 bịch thuốc
-BÀ NỘI THUỐC CHÓNG THAI MÀ THẰNG CỜ HÓ-Ma Kết hét lên
-để dự phòng đi biến thái như mày mốt có lên "thành" với ai đỡ tốn tiền mua thuốc-Yết cười giễu
-tốt quá ha-Ma Kết đen mặt,giật mép môi
-tốt vậy hoy chế ơi-Thiên Yết vẫy tay rồi đi vô
Ma Kết không thèm nói đi dạo ra ngoài 1 vòng. Đi hết chỗ này lại lượng qua chỗ khác,anh chợt dừng lại ở 1 cửa hàng trang sức nữ. Anh bước vào tới ngay chỗ dây chuyền nữ. Ngắm nghía 1 hồi anh quyết định mua 1 cái. Khi anh rời đó là ánh mắt luyến tiếc vì nghĩ anh đã có bạn gái rồi.
Ma Kết tung ta tung tăng đi mua đồ ăn trưa cho mấy con lợn nái và đực rựa kia. Khi mua xong đồ ăn thức uống Ma Kết lững thững tay xách nách mang kia về khách sạn. Vô dãy của tụi nó dùng sức mà hét
-MẤY BA MẤY MÁ DẬY ĂN TRƯA 12H RỒI TÍNH NƯỚNG TỚI KHI NÀO?????
Tất nhiên vừa dứt lời thì nghe tiếng lục cục ở các phòng chắc lại đói rồi nghe có đồ ăn mới chồm dậy đây chứ dễ gì
-hú Kết đã về-Xử Nữ là đứa mở màn với đống shushi
-chời ơi đợi nãy giờ-tiếp đó là tên bựa Kim Ngưu
-ùi yêu Kết quá à-Song Tử õng ẹo gắp miếng Shushi
-tui đâu định mua cho ăn đâu,tại sáng nay nhận được thuốc chống thai nên nảy lòng tốt mua đó chứ-Ma Kết xỏ xiềng cái tên đầu đen đang ăn ngon lành
-ấy vậy phải cảm ơn chế Yết-Xử Nữ đập vai Yết
-tất nhiên-Yết hếch mũi
-Sư già mang đồ qua đưa mấy bả đê-Ma Kết đưa cho bạn Sư mấy hộp Shushi
Đang ăn ngon lành bị sai vặt Sư ấm ức
-gì sao lại là tui ông tự mà đi-Sư Tử nói rồi quay lại với dĩa Shushi
-sáng giờ đi rã chân rồi đi giùm coi
-sao không nhờ mấy đứa kia đi-Sư Tử chỉ vào đám kia đang thản nhiên mà ăn
-nhờ được thì cũng nhờ rồi,đi giùm đi-Ma Kết năn nỉ
-ờ
Sư Tử cầm bịch Shushi đi qua từng phòng đưa cho từng đứa như nhân viên đưa thức ăn tựng nhà
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cao cả Sư Tử quay về phòng lúc này bọn nó ăn xong và đang gát chân coi TV.
Sau khi ăn xong tính là ngủ một mạch đến tối nhưng chắc ăn no rồi không ngủ được nên Sư Tử ra ngoài hóng gió
Đi lang thang trên biển thì gặp Bạch Dương đang ngồi trên hổm đá to hướng mắt ra biển. Sư Tử khựng lại quan sát,anh nhìn kĩ Bạch Dương,mái tóc nâu đỏ tung bay trong gió,đôi mắt đỏ nhìn ra biển như đang nghĩ gì đó. Làn da trắng sứ nổi bật trong áo thun đen khoác ngoài sơmi đen caro trắng. Nụ cười Bạch Dương tự nhiên nở,nụ cười rực rỡ dưới ánh nắng ban mai thật đẹp và dễ khiến cho người ta rung động.
Sư Tử như bị hút hồn vào nụ cười tự nhiên đó. Anh đứng như chờ chồng ánh mắt vẫn hướng về cô...
-này làm gì mà đứng ngây ra vậy?-Tiếng gọi của ai làm anh chợt tỉnh
-gì đâu-Sư Tử cười ngượng. Thật sự anh không biết Bạch Dương đã tiến lại gần anh từ bao giờ
-đừng có xạo bộ ngắm ai bển hả?-Bạch Dương hướng theo chỗ Sư Tử nhìn lúc nãy
-nhìn bà-Sư Tử phì cười
-đẹp lắm nên nhìn chứ gì,tui biết tui đẹp rồi-Bạch Dương trân khuôn mặt tự mãn ra
-xuống đi dây điện sắp đứt rồi đấy-Sư Tử cóc đầu Bạch Dương rồi đi lên trước
Bạch Dương thì chạy theo sau-này ra đây chi vậy?
Bạch Dương ngước mặt lên hỏi Sư Tử
-ngủ không được nên ra đây đi vòng vòng,còn bà thì sao?
-cũng không ngủ được
Rồi cả hai im lặng một lúc
-hay đi ra khu vui chơi đi-Sư Tử đề nghị
-ừ đi thì đi-Bạch Dương vui vẻ đồng ý
Cả hai tí ta tí tít ra khu vui chơi. Hai kẻ lớn xác có tâm hồn trẻ thơ này đã làm náo loạn khu vui chơi với ngoại hình đẹp,tính cách dễ thương,hai người cười đùa khiến mọi người xung quanh cứ ngỡ họ là 1 cặp đôi.
-ê osin bảo này-Sư Tử khoác vai Bạch Dương
-hả...ơ-Bạch Dương đang chơi gắp thú thì quay qua vì Sư gọi nhưng lúc quay qua thì mặt cô và anh sát nhau. Khoảng thời gian ấy như ngừng trôi,hai trái tim đập mạnh và nhanh,từng hơi thở ấm nóng phà vào mặt nhau khiến cả hai đỏ mặt ngượng ngùng
Sư Tử buông tay ra lấy lại bình tĩnh nói
-à trễ rồi về thôi,tối nay hẹn tụi kia đi chơi tui với bà mà về trễ thì ăn đòn đó-Sư Tử cười trừ rồi vô tư nắm tay Tiểu Bạch kéo đi
Còn Bạch Dương quá bất ngờ nhưng cũng không phản ứng,cô chỉ nghe tiếng tim mình đập nhanh và to đến chừng nào.
Bàn tay Sư Tử ấm áp khiến cho Bạch Dương lỡ mất một nhịp tim. Bất giác tay cô hơi nắm lấy tay anh dù chỉ là nắm hờ nhưng vẫn cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay của người kia. Bạch Dương cứ ngỡ Sư Tử sẽ không chú ý nhưng cô đâu biết từng hành động của cô luôn được anh quan sát rất rõ
Sư Tử cảm nhận được những ngón tay thon dài đang nắm hờ tay mình,anh khẽ cười. Một nụ cười bất giác thôi nhưng mang cả 1 tâm trạng vui.
Tối đó cả hai cứ như trên mây đi chơi với tụi kia mà cứ ngơ ngơ ngác ngác khiến tụi nó có dịp cho ăn chửi miễn phí rồi gặng hỏi đủ thứ,tra tấn lỗ tai,hâm dọa đủ điều nhưng tụi nó nói thì nói chứ hai đứa này bận đọc thoại nội tâm rồi chả để ý đâu.
Đêm về nằm lăn qua lăn lại chứ có ngủ được đâu. Tâm trí cứ bận nghĩ đến người ta,chóc chóc lại cười một mình như bị ngộ vậy. Nằm nghĩ nghĩ một hồi rồi cũng chiềm vào giấc ngủ và trong giấc mơ lại có hình ảnh của người kia...
[12 Chòm Sao] Thích Thì Yêu Thôi [12 Chòm Sao] Thích Thì Yêu Thôi - GinsGins [12 Chòm Sao] Thích Thì Yêu Thôi