Số lần đọc/download: 2291 / 90
Cập nhật: 2016-06-03 16:16:15 +0700
Tóm tắt truyện
Đây là tập tiểu luận của Milan Kundera viết về những di chúc bị phản bội. Những nguyện vọng của người đã khuất không được thực hiện. Người chết không có quyền năng để có thể thực hiện nguyện vọng của mình. Vậy người sống có khả năng thực hiện nguyện vọng của mình không?
Những nguyện vọng bị phản bội
Thời hiện đại đã không để cho con người có khả năng thực hiện nguyện vọng của mình. Không phải vì nguyện vọng của anh không tưởng, không thể thực hiện được mà là vì nguyện vọng của anh không được ai đếm xỉa đến. Kundera có viết những kỹ thuật hiện đại như máy ảnh, camera đã chĩa những ống kính của mình vào những khoảnh khắc riêng tư nhất, chộp lại những hình ảnh mà những người bị chụp không có ý muốn lưu giữ lại. Con người không còn có khả năng thực hiện nguyện vọng của mình. Không phải vì anh đã chết, mà vì điều này không phụ thuộc vào chính anh.
Tôi mới quan sát thấy mạng lưới internet cũng đã trở thành một công cụ như máy ảnh, camera. Bất cứ thứ gì anh viết, một khi đã đăng, nó không còn là của anh nữa. Bất kể nguyện vọng của anh thế nào, nó đã vĩnh viễn lưu lại, như những khoảnh khắc mà ống kính camera đã chộp được. Đây là một ví dụ. Một bài báo được viết và đã được đăng trên mạng trong một khoảng thời gian ngắn. Sau đó bài báo được tháo xuống. Tôi không biết lý do vì sao bài báo bị tháo xuống. Nhưng hiển nhiên bài báo được tháo xuống là nguyện vọng ít nhất của ban biên tập. Có thể đó còn là nguyện vọng của chính tác giả nữa. Những nguyện vọng đã bị phản bội. Người ta không cần biết đến nguyện vọng của anh thế nào, anh có muốn lưu lại không, tôi đã chộp được và tôi sẽ phát tán nó.
Khi nguyện vọng của người đã chết không được thực hiện đấy là lúc người đã chết bị lãng quên. Vậy với người đang sống và nguyện vọng của anh ta thì sao? Đó cũng chính là lúc cá nhân của anh không còn ý nghĩa gì nữa. Thời hiện đại được xây dựng và đề cao trên chính cái nền tảng cá nhân. Vậy mà cũng chính nó đã nuốt chửng không thương tiếc cái cá nhân của mỗi con người. Đấy phải chăng là những gì mà một cá nhân ở thời hiện đại phải chịu đựng. Anh không còn có cái cá nhân của chính anh nữa.
-- quoc_tuan_tran --