Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Yêu anh theo lý lẽ riêng của con tim
E
m đã dùng lý lẽ của riêng mình để đi gần 100 km tìm anh, một thân, một mình, một xe cùng một trái tim nóng hổi những yêu thương. Em rất nhớ những dòng tâm tư của anh khi viết về mối tình đầu của mình.
Khi yêu mỗi chúng ta luôn có lý lẽ của riêng mình, lý lẽ đó “ám ảnh” trong suốt hành trình yêu. Tình yêu anh dành cho em không phô trương, cũng không hoa lệ, chỉ đơn giản là những giây phút cùng nhau làm việc, chia sẻ những khó khăn, cùng ngồi “than thân trách phận” mỗi khi có chuyện bức xúc. Tình yêu ấy lớn dần trong em từ lúc nào không biết, đôi khi em cứ hoài nghi liệu đó có phải là tình yêu? Vậy nên, em đã tự đi tìm giải đáp cho riêng mình.
Nhớ buổi đầu gặp anh, em trong vai trò của một “cựu nhân viên” đón “tân nhân viên”. Anh, chàng trai với dáng vẻ bình thường, không có gì cuốn hút, thậm chí ngay cả những lời nói và cử chỉ của anh khiến em không hài lòng trong lần đầu gặp. Em là vậy, ai đã không cho em niềm tin lẫn sự nể trọng em khó mà yêu mến. Lúc này, anh là trường hợp của “ai kia”.
Thời gian dần trôi, chúng mình cứ sát cánh bên nhau làm việc, cùng vượt qua những lúc gay go trong những sự kiện thâu đêm suốt sáng của công ty, mệt phờ phạc, mệt mỏi, luôn xoay xở tìm đủ cách để giải quyết vấn đề. Anh để lại trong em những cảm xúc tốt. Em dần thay đổi suy nghĩ về anh, lý lẽ “anh là người cũng khá thú vị” đã thôi thúc em tìm hiểu. Đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng “tìm anh” và “hiểu anh”.
Hơn 6 tỷ dân trên thế giới, để gặp và biết nhau đã là một cơ duyên, mang lại những ký ức, cảm xúc, khắc ghi hình bóng nhau là một cái duyên khá sâu sắc. Chẳng biết từ lúc nào, hình bóng của anh và em cứ khắc ghi trong nhau. Chúng mình đã yêu, trao cho nhau những tình cảm chân thành, trao nhau những “vết cắt” trong lòng. Người ta vẫn nói khi đã yêu là sẽ đau, thật sự không sai. Em đã đau rất nhiều, có lẽ anh cũng thế vì em hiểu anh. Cũng với lý lẽ tình yêu của riêng mình, em vẫn tiếp tục tìm anh, hiểu anh như thuở ban đầu, dẫu có những lúc anh dường như muốn rời khỏi em.
Em đã dùng lý lẽ của riêng mình để đi gần 100 km tìm anh, một thân, một mình, một xe cùng một trái tim nóng hổi những yêu thương. Em rất nhớ những dòng tâm tư của anh khi viết về mối tình đầu của mình. Em biết trong anh luôn mang trái tim nóng hổi của yêu thương dưới bộ dạng của một “gã” bất cần và tinh nghịch. Em nhớ khi đọc những dòng tâm tư của anh, em đã khóc, khóc thay anh vì lúc đó dường như anh chẳng khóc được bởi cái tôi ngự trị quá lớn trong anh, anh chịu đựng một mình. Chính vì thế, em muốn “trải nghiệm” cảm giác vượt 100 km để gặp người mình yêu, người luôn “ám ảnh” mình ngày đêm là như thế nào.
Em đã đúng khi làm vậy. Suốt quãng đường về quê anh, trong tâm trí em như cuộn phim quay chậm những gì mà chúng ta đã trải qua. Có hạnh phúc, bồi hồi, hờn trách, nước mắt, em cũng tự hỏi có hay chăng mình đã yêu thật rồi. Có lẽ thật sự là như vậy. Gặp anh, mọi cảm xúc trong em như vỡ òa. Không biết thời gian sẽ sơn phết lên tình yêu của em dành cho anh bằng những gam màu gì, ảm đảm của mùa lá rụng, hay ấm áp, tươi vui cùa mùa hoa reo nhau hé nở? Em vẫn cứ tìm anh và hiểu anh theo lý lẽ tình yêu của riêng mình.
Lê Vy