To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Yêu anh là một sai lầm
m ghê sợ anh. Anh quá ác! Còn em quá ngu dại! Trưa nay, lần cuối anh gọi điện hỏi có lạnh không, em cảm ơn và xin lỗi anh. Em nguyện lòng mình khép lại, không một người đàn ông nào mở trái tim em ra nữa. (Dung)
From: Dung Thanh
Sent: Friday, November 26, 2010 7:37 PM
Em không còn nước mắt để khóc, buổi trưa nay em nghĩ rằng là lần cuối cùng…
Hà Nội những ngày em bước tiếp. Em tự hỏi lòng mình hình như mình còn quá lãng mạn cho cuộc sống. Em đã tự hỏi rất nhiều rằng thế nào là ích kỷ? Như thế nào để tất cả đều tốt, cho gia đình em và cho chính em. Những giọt nước mắt lăn dài trong đêm, không phải vì ai, mà vì chính em, em tù túng, em muốn thoát ra mà cứ vùng vẫy. Liệu đó có phải một dạng trầm cảm? Anh thì chắc chắn sẽ cười nhạo. Giờ em mới thấm.
Mối tình đầu của tuổi học trò, em vùng vẫy và quyết định cho nó tuột, nhưng tuột rồi, tựa hồ như để con lươn trườn trên bàn tay và lẩn mất, có hụt hẫng, tiếc nuối. Em táo bạo, quyết định chia tay vào ngay lúc em yếu đuối nhất giữa con đường đời, nơi mà cánh của 18 tuổi mở ra, em hụt hẫng bởi cặp mắt màu hồng bị nhuộm xám xịt, cuộc sống thực tế tạo mảng xám lấp mắt em, lấp đi ánh hồn nhiên của 17 năm tuổi trẻ vô tư.
Em bước vào đại học, ngẩn ngơ rồi hụt hẫng, không còn là mình, không biết làm gì. Lại táo bạo em rời ghế nhà trường. Bởi em biết em chưa cảm thấy thích thì em không thể tập trung.
Em bắt đầu lo cho gia đình, em làm việc như thiêu thân, quên cả ăn cả ngủ, chỉ sợ không có sức khỏe, và cuối cùng em bắt đầu ốm nhiều, gầy nhiều… Như vậy liệu em đã trầm cảm? Em gầy đến mức mọi người tưởng em chia tay mối tình đầu bởi cái thai, đâu ai biết em chia tay vì sợ mình không giữ được giới hạn cho đến ngày cưới. Em đấy!
Và kết thúc, giờ em mỉm cười mãn nguyện, em thành tâm chúc bạn ấy hạnh phúc, bởi người có lỗi là em, em quá ích kỷ, trẻ con và suy nghĩ rắc rối! Em hy vọng một ngày nào đó bọn em luôn muốn tốt cho nhau như chị em ruột thịt trong nhà, em nghĩ sẽ không viển vông, bởi ra ngoài xã hội, em mới hiểu bạn ấy đã rất tốt với em.
Cho đến ngày em gặp anh, chắc anh cao ráo, phong trần nên em bị thu hút. Em yêu và bộc lộ như chưa từng yêu. Em quên hết những gì đã trải qua của tình cảm đầu tiên. Em chỉ biết có anh. Nhưng em mạnh mẽ hơn, em thực tế hơn, em bắt đầu phấn đấu, không chỉ cho gia đình, bản thân mà lấp ló trong ước mơ có anh. Em chia sẻ vui buồn với anh.
Rồi em chợt nhận thấy điều gì không ổn. Anh chỉ nói yêu em một lần, anh muốn em phải theo ý anh, điều đó em chấp nhận, nhưng thi thoảng một vài tin nhắn, một lần anh cáu khi em nhìn điện thoại xa hàng 2 m… Em giật mình, em hỏi anh nói anh không có ai. Vậy mà anh vẫn nói anh tốt với em sao? Anh tự hào vì yêu nhau, nằm cạnh nhau cả đêm đi nữa anh vẫn giữ gìn cho em. Ôi trời! Điều đó đủ nói anh là người tốt? Vậy sao không nói là anh không hề yêu em?
Trưa nay, buổi trưa nay em quyết định gặp anh, để anh thấy rằng xa anh, em lớn hơn, xinh hơn và tự tin hơn. Anh nói như đúng rồi, rằng anh không thể quên em, anh luôn nhớ kỷ niệm ngọt ngào. Em ghê tởm anh, em hỏi anh “Nếu vợ anh biết thì sao?”. Anh nói còn lâu anh mới lấy vợ, rồi anh kể chuyện gia đình hiện tại. Em càng sợ hơn, con người anh cũng như bao người đàn ông khác, dối trá. Sao không thú nhận là anh sắp lấy vợ? Sao chà đạp lên hồn em quằn quại.
Có những người đàn ông nói rằng muốn che chở cho em, em không dám tin nữa. Em sợ lại gặp người như anh, em nép mình sau cánh cửa, cắn răng cho khỏi khóc, vì mai còn nhiều việc phải làm. Chỉ có điều, tâm hồn em bị tổn thương, và khó dám yêu ai, em sợ… em sợ sự giả dối ghê tởm của anh. Điều ân hận là em đã dẫn anh về nhà, ra mắt như một người yêu.
Em ghê sợ anh. Những ký ức này bao giờ xóa sạch. Và dù em đã lựa chọn kỹ mà không gặp được đúng một nửa của đời mình, anh có hiểu là điều đó làm em sợ đến thế nào không hả? Anh quá ác! Còn em quá ngu dại! Trưa nay, lần cuối anh gọi điện hỏi có lạnh không, em cảm ơn và xin lỗi anh. Em nguyện lòng mình khép lại, không một người đàn ông nào mở trái tim em ra nữa.
Gia đình em em còn nhiều điều chưa quan tâm được mà! Em day dứt xót xa tiếc thời gian lắm anh có biết không? Dù sao, em đã quyết định đúng khi quyết tâm rời xa anh bằng mọi cách, sẽ không một tin nhắn, một sự liên lạc nào của anh được em đáp lại nữa. Đừng để bao giờ em gặp lại bộ mặt xấu xa sau vẻ phong trần của anh nữa Cường ạ!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)