Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Vì yêu, tôi phải chọn cách xa anh
T
ôi dừng lại là mong anh ấy được hạnh phúc trọn vẹn. Và tình anh, tôi sẽ giữ kín trong lòng. Rồi tôi cũng sẽ chọn con đường khác để đi, nhưng sao giờ con tim tôi nghe đau nhói… (Ngọc)
From: Ngọc
Sent: Tuesday, December 04, 2007 1:49 PM
Subject: Vi anh, toi phai chon cach xa anh
Xin chào chuyên mục,
Lần đầu tiên tôi tham gia cùng chuyên mục. Giờ tôi muốn nói với ai đó về câu chuyện của tôi.
Tôi 31 tuổi, hiện là giám đốc một Công ty Tin học giữa lòng Sài Gòn sôi động từ 5 năm năm trước. Tôi không cao, không đẹp nhưng được cái dễ hình… Có thể nói rằng tôi là một người phụ nữ năng động, nhạy bén, tự tin và không quá sắc sảo các bạn à. Tôi giỏi việc nước, còn việc nhà thì cũng tạm tạm… Vì ở nhà lúc nào cũng có mẹ chu toàn mọi việc. Gia đình tôi từ nhỏ đã rất nề nếp, sống nghiêm túc. Tôi chưa lập gia đình, cấp dưới của tôi toàn là những con người trẻ và năng động. Chung quanh tôi cũng có vài vệ tinh đáng nể.
Tôi cũng không thể ngờ rằng rồi có một ngày, tôi lại ở trong hoàn cảnh trớ trêu thế này. Tôi từng yêu và đã chia tay cách đây gần 3 năm. Suốt mấy năm qua, tôi tập trung nhiều cho công việc. Và công việc cũng có những lúc thăng trầm… đến nỗi tôi bị stress hàng mấy tháng trời. Đôi khi, tôi cũng cảm thấy bất lực vô cùng với công việc mà tôi đang làm. Tất nhiên là thời gian này, tôi không gặp một ai… kể cả bạn bè thân thiết. Còn các vệ tinh khác, tôi cũng không cho họ có cơ hội tiếp cận với tôi.
Rồi tôi cũng trở lại với công việc thường ngày. Tôi đã gặp và yêu một người nhỏ hơn tôi 1 tuổi. Anh ấy là một kỹ sư. Mỗi con tim có nhịp đập và lý lẽ riêng của nó. Chúng tôi biết nhau là do chị dâu anh ấy giới thiệu và tôi đã yêu anh tự lúc nào… Nhưng lần này thì bị mất tự tin hẳn. Cứ âm thầm chờ đợi nhau từ hơn một năm nay, nhưng đâu ngờ rằng anh ấy nghĩ rằng không có hy vọng gì với tôi nên đã quen một người con gái khác. Cô ấy quá trẻ, kém hơn anh ấy đến 9 tuổi và dĩ nhiên là cô ấy chưa có gì ổn định. Anh ấy đã cùng cô ấy đi sắp hết đoạn đường rồi. Còn khoảng 6 tháng nữa là đám cưới sẽ được tổ chức.
Trớ trêu thay, khi hiểu hết về nhau thì cũng đã quá muộn. Chúng tôi đã yêu nhau thắm thiết sau một thời gian quá ngắn nhưng đó là một kỷ niệm khó thể nào quên giữa chúng tôi. Tôi cũng đã cùng anh ấy đi quá giới hạn cho phép. Giờ giật mình thấy sợ vô cùng, anh ấy cũng vậy. Mình rất tôn trọng sự lựa chọn của anh ấy, mọi chuyện cũng đã lỡ hết rồi. Hủy đám cưới quả là khó khăn với anh ấy, nhưng mọi chuyện tùy thuộc hết vào anh, người quyết định cuối cùng vẫn là anh mà. Cô ấy còn quá trẻ, anh thì sợ có lỗi… 
Tôi sẽ trả chỗ đó lại cho cô ấy. Không phải vì tôi cao thượng lắm đâu, giờ con tim tôi cũng vỡ vụn ra từng mảnh… Tôi rất yêu anh ấy. Tôi chưa bao giờ yêu ai sâu đậm đến như thế. Vì yêu, tôi sẵn sàng hy sinh vì anh ấy.
Trong hoàn cảnh này, lý trí tôi phải tranh đấu không ngơi nghỉ với con tim. Tôi buộc phải dừng lại, tôi quyết định dừng lại, thà mình đau khổ một mình còn hơn cả 3 người cùng đau khổ. Cô ấy còn quá trẻ, tôi coi cô ấy như em út của tôi vậy. Tôi sẽ không làm gì hết. Tôi không muốn anh phải khó xử và kéo dài đau khổ vì bên này hay bên kia.
Tôi dừng lại là mong anh ấy được hạnh phúc trọn vẹn. Và tình anh, tôi sẽ giữ kín trong lòng. Rồi tôi cũng sẽ chọn con đường khác để đi, nhưng sao giờ con tim tôi nghe đau nhói…
Vì anh, tôi phải chọn cách xa anh.
Ngọc