Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Vì tiền, mẹ chồng đã bao che cho anh ngoại tình
M
ẹ chồng và chồng đã lừa dối tôi. Chồng tôi đã đi bồ bịch, bà biết từ lâu nhưng không ngăn cản mà còn đồng lõa "tao cầu mong cho nó đi con này con kia để cho nó có nhà cửa, xe cộ với người ta”.
Tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ lạc vào hoàn cảnh trớ trêu thế này. Có phải do tôi quá nghèo, hay do tôi quá nhu nhược nên mới xảy ra sự việc ngày hôm nay. Mọi người hãy giúp tôi, cho tôi lời khuyên tôi nên làm gì, làm thế nào đây để chồng tôi về với gia đình?
Năm 2002, tôi và anh lấy nhau về ở cùng mẹ chồng, sau 3 năm con gái tôi cũng được gần 2 tuổi. Vì không chịu nổi tính khí thất thường của bà, tôi đã xin thuê phòng trọ ra ở riêng. Là con một, sau khi chồng tôi ra ngoài ở cùng tính khí bất thường của bà nổi lên, những đồ dùng từ cái tivi, giường, tủ.... vật dụng trong nhà bà bán rẻ một, hai trăm ngàn. Xong đến lược căn nhà bà cũng mang bán rẻ (chồng tôi có khuyên can cũng không được) rồi ra ở nhờ nhà người ta.
Bán căn nhà, tiêu xài thoải mái, bà còn được 80 triệu. Lúc đó tôi ra buôn bán cũng cần vốn nên bà đã giúp đỡ tôi. Hàng tháng tôi phải gửi lại bà 2 triệu tiền lời để bà chi tiêu cuộc sống, trong lòng tôi thầm mang ơn bà rất nhiều. Cách thời gian này 4 năm tôi thuê, mở thêm một shop quần áo nhỏ. Lúc này đứa con trai tôi mới được 4 tháng tuổi, chồng tôi chạy xe tải thuê và đi đường dài nên tôi phải về bên ngoại ở và gửi con cho ngoại chăm sóc để đi làm. Căn phòng trọ bỏ trống, thương mẹ chồng ở nhờ nhà người ta xa xôi hẻo lánh, tôi bàn cùng chồng với bà thôi thì về ở cho gần gũi con cháu và bà dọn về.
Về chồng tôi, anh đi làm rất siêng năng và lương nhận hàng tháng đưa về cho vợ đầy đủ nhưng anh lại có tính ham mê đỏ đen. Mặc dù đưa tiền về nhưng lâu lâu thua bài là về gây gổ đòi lấy tiền cho bằng được, thậm chí ở trong nhà ngoại mà anh cũng to tiếng để đòi tiền. Tôi rất xấu hổ và nói với anh: "thôi thì anh mang đồ qua phòng trọ ở với mẹ anh đi". Vì câu nói đó anh cho rằng anh nghèo không có nhà phải đi ở nhà vợ mà tôi đuổi anh đi. Sau này anh đã oán trách tôi, tôi cũng hối hận vì lời nói đó rất nhiều.
Tôi buôn bán, vốn ít mà hàng hóa lại cần nhiều, bao nhiêu cũng đổ dồn vào hàng, rồi thêm nợ tiền hàng, cuối năm phải thanh toán hết thành ra tết đến không có bao nhiêu tiền trong túi. Chồng tôi ham mê đỏ đen, không có tiền anh mang xe máy đi bán. Tôi không biết, không thấy xe và hỏi mẹ chồng, mẹ chồng bênh vực bảo rằng "nhà không có tiền, nó bán xe để có tiền trong nhà nhỡ có việc gì. Nó chỉ cầm có một triệu thôi còn bao nhiêu mẹ giữ đây". Nhưng chưa đầy một tuần bà lại bảo "nó giữ hết chứ tao có cầm đồng nào đâu" . Tôi cũng đành im lặng.
Nhận thấy tình cảm vợ chồng không mấy mặn mà, tôi xin ba mẹ dọn về phòng trọ ở cho gần gũi mà khuyên răn chồng, nhưng về ở với nhau anh lại bỏ đi biền biệt vài ngày mới về. Tôi nhờ mẹ chồng khuyên răn nhưng mẹ chồng còn bênh vực hơn. Tôi đành ra thuê thêm một phòng trọ nữa vì nghĩ rằng căn phòng trọ 9m2 khó sinh hoạt vợ chồng, và để tôi với mẹ chồng không phải khó xử với nhau.
Nhưng chồng tôi bảo rằng "về ở bên ngoại thì anh còn lui tới còn ra ngoài thuê nhà trọ ở thì tự mà đi ở một mình". Còn mẹ chồng thì chua cay hơn "Ở như vậy cũng được, tao nằm trên gác, tụi mày nằm ở dưới có tấm rèm che lại. Tao già từng tuổi này còn thèm gì nữa à.
Tôi vẫn ra thuê 1 phòng trọ khác ở cùng 2 đứa con và anh không về ở cùng, tôi có nói gì đi nữa anh bảo rằng "Mẹ anh già yếu rồi anh phải chăm sóc mẹ, anh không thể bỏ mẹ anh được". Từ đó anh thay đổi nhanh chóng, không đi làm nhưng tiền lúc nào cũng đầy túi, chơi bài thua vài chục triệu không tiếc. Rồi anh mua xe SH, tôi cố gặng hỏi thì anh trả lời ăn bài mua được, hỏi mẹ chồng thì nhận được câu trả lời "nó bán cái xe mười mấy triệu, giờ mang về cái xe trăm mấy triệu còn đòi hỏi gì". Tôi đành lặng im.
Tháng sau anh mua xe tải 8 tấn, tôi hỏi anh tiền đâu mà anh mua xe lớn, anh nói là mượn bạn bè. Tôi đã đi hỏi tất cả bạn bè có thể giúp anh một cách rất khéo léo nhưng chỉ một vài người giúp và rất ít. Vừa công việc vừa con cái, tôi mệt mỏi thêm với anh. Chỉ hơn tháng sau anh lại đổi sang xe 15 tấn. Tôi cố hỏi và tìm hiểu thêm nhưng chỉ nhận được câu trả lời như cũ.
Vô tình, trong 1 lần anh bị mất điện thoại và nhờ tôi làm lại sim, tôi đã sử dụng sim đó và người đàn bà lạ đã gọi vào. Sự thật đã được phơi bày: Chị ta nói với tôi là chị ta buôn nấm và nhờ chồng tôi chở nhưng sau đó chị ta nói rằng quen chồng tôi qua đứa em. Chồng tôi nói với chị ta rằng vợ anh rất xinh đẹp, giỏi giang nhưng anh lại nghèo, bị vợ và nhà vợ khinh thường, sống không được nên ly hôn rồi. Hiện giờ chị ta và chồng tôi đã ở với nhau, có được đứa con gần 2 tuổi”.
Trời đất như sụp đổ dưới chân nhưng tôi đã cố gắng nói chuyện rất đàng hoàng tử tế với chị. Tôi bảo rằng nếu như sự thật đúng như vậy, chị lại có nhiều tiền giúp đỡ chồng tôi như vậy thôi thì tôi sẽ chấp nhận rút lui. Bởi vì cuộc sống của tôi và anh cũng đã gần như ly thân mấy tháng nay rồi.
Nói chuyện với chị ta rất tử tế nhưng vừa dứt điện thoại xong 10 phút sau chồng tôi gọi điện chửi mắng không thương tiếc. Tôi đem chuyện hỏi anh về người đàn bà đó nhưng anh đều chối. Tôi âm thầm theo dõi và tìm thông tin. Chị ta buôn bán rau ở chợ Tân Biên (Chợ Sặt) có chồng và 1 đứa con trai 15 tuổi nhưng đã ly dị chồng và lớn hơn chồng tôi 7 tuổi, chẳng có đứa con nào với chồng tôi cả.
Chị ta có rất nhiều tiền để cung phụng cho chồng tôi. Mẹ chồng và chồng đã lừa dối tôi. Chồng tôi đã đi bồ bịch, bà biết từ lâu nhưng không ngăn cản mà còn đồng lõa "tao cầu mong cho nó đi con này con kia để cho nó có nhà cửa, xe cộ với người ta”. Rồi cùng nhau bôi bác danh dự tôi: “Người ta chỉ giúp đỡ chồng nó làm ăn, mà nó gọi điện xuống chửi bới, chửi xong lai điện xuống hỏi mượn 100 triệu về làm vốn".
Phần chồng tôi, chửi mắng tôi thậm tệ, xong tôi còn mỗi chiếc xe đi làm để nuôi con cũng đòi lấy tôi phải giấu, trong căn phòng trọ nhỏ xíu anh cố tra khảo, đập phá đồ đạc để đòi lấy xe. Tôi sợ anh đánh, vì đã nhiều lần anh đánh tôi rất thậm tệ để đòi tiền bài bạc, tôi đành phải nói xe để nhà ngoại và về ngoại nhờ ba mẹ can ngăn.
Anh ta vô nhà ngoại chửi tôi bằng lời lẽ thô tục và bị ba tôi đánh, anh ta gọi mẹ chồng tôi qua, 2 bên xảy ra cãi vã. Bà chửi cha mẹ tôi bằng những lời lẽ thô tục "cả lũ nhà mày cướp tiền của tao", vì tôi còn mượn bà 80 triệu mà chưa trả được. Rồi chồng tôi lại đổ lỗi tôi dụ anh về cho ba mẹ tôi đánh anh. Tôi đau khổ sinh ra bệnh tật nằm liệt giường, lại đến thằng con trai nhỏ bị tay chân miệng đi cấp cứu ở thành phố anh cũng chẳng hề quan tâm. Tôi hoàn toàn bất lực, một mình chăm con với những tủi nhục.
Về nhà tôi đưa đơn ra tòa xin ly hôn nhưng đến ngày ra quyết định tôi nghĩ vì con, vì còn tình cảm với chồng nên rút đơn lại. Một mình lo làm nuôi nấng con, còn chồng tôi đang say sưa trong tình tiền, trong nhà cao cửa rộng, xe to. Lâu lâu đi ngang đưa cho con được một, hai triệu, rồi lại đi theo tiếng gọi của đồng tiền. Nhà chồng tôi mua cách nơi tôi thuê trọ không xa, nhưng trớ trêu thay tôi và chồng chưa ly hôn, vẫn còn qua lại mà cả chồng lẫn mẹ chồng đều đưa người đàn bà đó ở ngay trong nhà chồng tôi.
Cách đây không lâu, tôi gọi điện cho anh mang sổ hộ khẩu về cho tôi làm giấy tờ thì mẹ chồng tôi bắt máy, bà chửi bới "mày gọi cho nó làm gì, mày đói rồi à, mày thấy nó nhà cao cửa rộng, xe này xe kia mày gọi cho nó xin tiền à”. Rồi tết nhất đến 2 mẹ con xuống dưới ở với chị ta ăn tết mà không đoái hoài gì con cháu. Lòng tôi đau như dao cắt nhưng làm gì được khi đồng tiền làm chồng và mẹ chồng tôi quên đi tình nghĩa vợ chồng, con cháu.
Cũng như bao phụ nữ khác, tôi muốn có một mái ấm hạnh phúc, cũng muốn con mình có đầy đủ cả cha lẫn mẹ. Hãy góp ý cùng tôi, giúp tôi phải làm gì bây giờ?
Mỹ Lệ