Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Vợ luôn gây sự vì tôi không đồng ý đổi nhà
M
ỗi khi nói đến chuyện mua nhà mới, tôi không đồng ý vợ lại lời ra tiếng vào nói tôi là người đàn ông vô dụng không biết nghĩ cho tương lai, suốt ngày chỉ biết hút thuốc rồi chết sớm cho người khác nhờ.
Tôi 27 tuổi, vợ 24, lấy nhau được 2 năm, có con gần 2 tuổi. Tôi là nhân viên văn phòng, vợ đang làm phụ bếp tại nhà hàng ở quận 1. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như vợ chồng tôi có một khởi đầu tốt đẹp, việc làm ổn định trước khi cưới. Sau khi cưới được bố mẹ đẻ cho một căn nhà nhỏ ở quận Phú Nhuận, đột nhiên sau khi con tôi được một tuổi, vợ luôn nằng nặc đòi mua nhà ở quận 1 để tiện việc đi làm và di chuyển. Lần đầu vợ đề nghị tôi cứ tưởng nói cho tương lai nên chỉ ậm ừ rồi nói để anh tính.
Được vài tuần sau vợ lại đề cập đến việc mua nhà và nói có người bạn đang bán nhà ở quận 1, muốn tôi qua xem rồi tính vì vợ rất thích căn nhà này. Chiều ý vợ và cũng không muốn vì việc này mà vợ chồng xích mích nên cũng hẹn người bạn của vợ ra bàn bạc thêm sau khi đã xem nhà. Tôi gần như ngã ngửa khi biết giá căn nhà mà người bạn muốn bán, hơn 3 tỷ. Xin phép người bạn để thời gian cho một tuần bàn thêm với vợ rồi ra về.
Tối trong giờ cơm vợ hỏi ý tôi thế nào, suy nghĩ rồi cũng nói thật với vợ nghe, 2 vợ chồng làm một tháng trừ đi tiền ăn uống chi tiêu chỉ còn dư được chút ít để phòng thân, giờ mua nhà tiền đâu, có chuyện gì biết xoay sở thế nào. Vợ nói tôi bán căn nhà đang ở rồi vay thêm ngân hàng và bạn bè, tôi không đồng ý vì căn nhà hiện tại bán chưa được một nửa giá căn nhà sắp mua, rồi vay thêm thì biết bao giờ mới trả nổi.
Vợ lại bảo phải có nợ trong người thì mới biết phấn đấu, dễ khấm khá hơn được. Chẳng muốn nói thêm tôi bỏ bữa rồi ra ban công hút thuốc. Tưởng chuyện mua nhà thế là xong, ai ngờ vài hôm vợ lại đề cập đến chuyện đó trong bữa ăn, mỗi lần như thế tôi không đồng ý vợ lại lời ra tiếng vào nói tôi là người đàn ông vô dụng không biết nghĩ cho tương lai, suốt ngày chỉ biết hút thuốc rồi chết sớm cho người khác nhờ. Tức giận tôi to tiếng: “Em nói ai thế, nói thế con cái nghe được nó nghĩ thế nào, nói thế mà nghe được à”. Vợ vẫn dửng dưng chỉ buông lời “Người nào hút thuốc thì người đó nhận, còn việc con cái thì nó nhỏ biết gì, anh khéo lo”.
Không những thế tôi cũng chẳng biết cô ấy nói gì với mẹ vợ mà bà sang nhà bố mẹ tôi nói tôi suốt ngày chơi bời, không lo làm ăn, không giúp được gì cho vợ con. Trong khi việc đưa đón con rồi nấu ăn tôi đều làm vì cô ấy đi làm cả ngày, 20h mới về. Chán nản vì việc này, lại phải luôn chịu đựng sự cáu gắt khó chịu của vợ ở khắp nơi mỗi khi chạm mặt nên tối thay vì ngủ với cô ấy thì tôi lại qua phòng con rồi ngủ dưới đất.
Đâu ngờ cô ấy lại về nhà mẹ đẻ khóc lóc, nói tôi có bồ bịch nên tối không ngủ cùng nhau, rồi hay tránh mặt cô ấy. Tôi có giải thích cho gia đình vợ về toàn bộ sự việc nhưng chẳng biết cô ấy nói gì với gia đình mà mỗi khi tôi chở cháu qua chơi thì bà bảo cứ để cháu ở đó rồi tìm cách đuổi khéo tôi đi. Tôi chán nản vì chẳng giải quyết được việc trong nhà, lại thêm việc trên công ty. Thật sự giờ tôi chẳng biết phải làm thế nào, nếu cứ như kiểu này chắc tôi điên mất. Người ngoài cuộc lúc nào cũng có cái nhìn khách quan hơn nên mong mọi người góp ý ai đúng ai sai và giúp tìm ra hướng giải quyết để tôi còn tập trung vào gia đình và nhiều việc khác. Cảm ơn mọi người.
Khoa