Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Thật ngốc khi tin vào lời anh nói
T
ôi từng từ chối một người có điều kiện hơn anh, yêu tôi, để chứng minh cho cái gọi là chung thủy của tôi với anh, nhưng sau những gì đã qua, tôi chỉ thấy đọng lại trong mình sự hụt hẫng đến tận cùng. Tôi không trách ai, chỉ ước gì mình có thể nhìn thấy được những điều này sớm hơn. (Diệu Anh)
Từ: Bùi Thị Diệu Anh
Đã gửi: 12 Tháng Mười 2011 6:11 CH
Trời mưa to quá! Hôm nay tự nhiên thấy lòng bình yên nhưng sao lại buồn đến vậy. Có thật là tôi đã yêu một người như anh không một chút vụ lợi, một người cho dù bất kì ai có nói không tốt như thế nào tôi vẫn tin anh không phải như thế. Cho đến khi tự mình biết được nhiều sự thật, rằng anh không như tôi tưởng và không như những gì anh đã nói với tôi. Tôi thật sự rất buồn, nhưng cảm thấy thật nhẹ nhõm.
Anh cứ mải chạy theo những cuộc chinh phục mới cho dù mình đã yên vị ở một vị trí nào đó trong lòng một người anh gọi là người yêu. Những cuộc chinh phục không có hồi kết của anh luôn làm cho những người con gái đã lỡ yêu anh phải đau khổ. Phải chăng đàn ông là như thế, là sự thích thú khi thấy người khác đau khổ vì mình? Và cũng chính vì như thế, những người con gái đó khó mà có thể quên anh, quên đi vấp ngã của mối tình đầu đề mở lòng mình ra chờ đón một tình yêu mới.
Nói buồn thì biết bao nhiêu buồn mới hết, thay vì cứ buồn vì một người không đáng, mình hãy cứ ráng quên đi cho dù biết rằng cứ muốn quên là sẽ nhớ nhiều, và ngày càng nhiều. Nhưng xin đừng làm cho trái tim hóa ra chai đá, cũng đừng vì một ai kia mà phải sống không vui cả đời. Ông trời có mắt, còn tôi thì luôn tin vào luật nhân quả, rằng ai đã gieo gì thì sẽ gặt được những gì mà mình đã gieo.
Khi nói lời chia tay, tôi cứ nghĩ anh cũng sẽ giống mình, cảm thấy tiếc nuối trước tình cảm mãnh liệt nhưng không được trọn vẹn. Nhưng tôi đã quá sai lầm, bao nhiêu lo lắng bao nhiêu yêu thương vốn rất nhiều chỉ qua một đêm, tất cả đã tan biến như bọt xà phòng. Tôi thấy tội nghiệp cho chính mình, tội nghiệp cho những người con gái khác ngu ngốc tin vào những lời nói của anh, để rồi kết cục là nước mắt và đau khổ.
Tôi từng từ chối một người có điều kiện hơn anh, yêu tôi, để chứng minh cho cái gọi là chung thủy của tôi với anh, nhưng sau những gì đã qua, tôi chỉ thấy đọng lại trong mình sự hụt hẫng đến tận cùng. Tôi không trách ai, chỉ ước gì mình có thể nhìn thấy được những điều này sớm hơn, để không nuôi hy vọng và chờ đợi một người không xứng đáng với tình yêu của tôi.
Mở ra một cuộc sống mới, tôi thấy mình mạnh mẽ hơn, cũng không hay khóc như ngày xưa. Tôi bây giờ yêu đời hơn, tự tin hơn và không còn lưu luyến gì đến anh, người con trai tôi từng yêu hơn chính bản thân mình. Tôi nghĩ chẳng có gì là quá khó để có thể bắt đầu lại từ đầu, khi mình không ngại thay đổi.
Tôi tin từ đây tôi sẽ có được một cuộc sống tốt hơn, ít nước mắt hơn, để có thể thành công hơn. Rồi ai đó sẽ cùng tôi trải qua những ngày còn lại trong một ngôi nhà hạnh phúc.