Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Tha thứ nhiều lần nhưng bạn gái vẫn tiếp tục cặp bồ
T
ôi cố tình lấy điện thoại từ tay em, trong điện thoại bao nhiêu tin nhắn yêu thương, quan tâm chia sẻ. Sau lần đó, tôi đột xuất về quê mà không báo trước, tôi lấy điện thoại của em thì những tin nhắn nội dung như ngày xưa hiện trước mắt tôi một lần nữa, giờ là người thực tập cùng cơ quan em.
Chuyện của tôi bắt đầu từ 5 năm qua, khi đó tôi là một sinh viên tỉnh đi học ở thành phố về quê chơi và gặp được em trong một lần đi uống nước với đứa em gái. Rồi chúng tôi quen nhau chỉ một tuần sau đó, lúc đó em vừa mới chia tay với bạn trai được một tháng. Như thế tôi cũng có suy nghĩ rằng tại sao em lại yêu tôi nhanh như thế. Nhưng cảm giác được yêu và đang yêu khiến tôi mù quáng.
Tôi không hết lời ca tụng em với gia đình, bạn bè, người thân rằng em dễ thương ngoan hiền có ăn học, lúc đó em đang học 12 thôi. Một tháng sau tôi dẫn em về ra mắt gia đình. Quả thật em làm tôi thật bất ngờ vì em quá thông minh để chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong nhà tôi. Sao này tôi mới biết đó không phải là lần đầu em tiếp xúc với gia đình của người yêu. Em tỏ ra quá chuyên nghiệp về mọi thứ. Lúc đó tiêu chí chọn bạn gái của tôi là ngoan hiền dễ thương và có ăn học, điều đó em có tất cả.
Bắt đầu từ đó chúng tôi chính thức yêu nhau. Cứ mỗi tuần tôi lại về thăm em một lần, chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi đi quá giới hạn sau 2 tháng yêu nhau. Thật tình lần đó tôi không có kinh nghiệm để nhận biết em có còn là con gái hay không. Rồi tôi lại nghĩ chắc em không đến nỗi nào dại dột trước khi yêu tôi đâu. Và mãi như thế thế hơn 6 tháng sau tôi giật mình khi em báo tin mình có thai. Cảm giác của tôi lúc đó vừa giận bản thân vừa lo cho em, bỏ tất cả công việc của mình tôi về bên em thì em đã đi phá thai, nhỏ bạn dẫn đi.
Từ lúc đó tôi cảm thấy có lỗi với em nên quyết tâm chỉ yêu mình em thôi. Tất cả cuộc sống bên ngoài của tôi cũng chỉ là công việc sau khi ra trường và cũng có một vài người bạn để đi nhậu lai rai khi buồn, tuyệt đối không có bất cứ người con gái nào cả.
Rồi em cũng đi học trung cấp, tôi lo cho em mọi điều trừ tiền đóng học phí gia đình em lo. Tôi thấy lúc đó mình như trụ cột của gia đình và em là người vợ chưa hôn thú của tôi. Tôi lao vào công việc nhưng không bao giờ tôi bỏ quên em, sáng đi làm tối về mệt như thế nào cũng qua chỗ em chơi. Em quen được chiều chuộng như thế, cũng có vài lần trong tháng tôi mệt mỏi vì công việc kiếm tiền để lo cho 2 đứa ở Sài Gòn nên đôi khi tôi không qua chỗ em nhiều như lúc trước.
Em giận tôi tại sao lại không quan tâm em như lúc trước, rồi hờn rồi trách, tôi thì nóng tính nên 2 đứa cãi nhau. Mấy ngày sao tôi qua thăm em, thấy em lạnh nhạt hơn hẳn mặt dù chuyện quan hệ của 2 đứa vẫn bình thường vì khi tôi giận thì lớn tiếng rồi sau đó cũng lại năn nỉ em thôi.
Lúc sau đó em trở nên hờ hững hơn. Cũng có lúc tôi vô tình đọc được tin nhắn hỏi thăm chia sẻ của em với người lạ, tôi có hỏi thì em bảo là chỉ hỏi thăm người cùng dãy nhà trọ bị té xe thôi. Tôi cũng tin và yêu em như xưa, nhưng từ đó tôi thường kiểm tra em và điện thoại đột xuất nhiều hơn. Cũng có vài lần em giật lại điện thoại khiến tôi càng nghi ngờ.
Đến một ngày tôi thật sự sụp đổ khi cố tình lấy điện thoại từ tay em, trong điện thoại bao nhiêu là tin nhắn yêu thương quan tâm chia sẻ. Tôi không thể tin vào mắt mình được, tôi hỏi em thì em chỉ im lặng và khóc. Lúc đó tôi chủ động gọi và gặp kẻ thứ ba kia để nói chuyện như 2 người đàn ông với nhau, kẻ đó còn đưa cho tôi một lá thư do chính bạn gái tôi viết cho hắn. Đúng là em bắt cá hai tay. Tôi thật sự đau khổ đến tột cùng.
Tôi hẹn gặp em để nói, tất cả những thứ đó cuối cùng em cũng nhận với tất cả những chứng cứ tôi đưa ra, em năn nỉ van xin tôi tha thứ cho em đến mức quỳ trước mặt tôi trong công viên, và giải thích chỉ là nông nổi nhất thời, sau đó tôi cũng nói được lời chia tay. Tôi kêu em về nhưng em không về em kêu tôi về trước đi. Tôi bỏ đi nhưng không đành lòng rồi tôi cũng quay lại rước em về nhà.
Lúc đó tôi nói gì em cũng nghe hết, tôi kêu em dọn đồ và ở với tôi ngay trong đêm đó. Qua đến năm sau chúng tôi lại được yêu nhau như xưa nhưng trong đầu tôi không bao giờ quên được lần phản bội đó, nhưng tôi không vì đó mà nặng nhẹ em khi giận hờn. Cuối năm sau em đi thực tập trung cấp ở dưới quê. Tôi bận công việc vừa học vừa làm nên cũng không thể về tham em thường xuyên được, 3 tuần một lần.
Những lúc đó em thường hay khóc và nhắn tin mong chờ cho tôi, mãi đến tận bây giờ tôi vẫn còn lưu những tin nhắn đó. Nhưng ai ngờ sau lần cãi nhau qua điện thoại vì bất đồng ý kiến với em, tôi đột xuất về quê mà không báo trước cho em, tôi lấy điện thoại của em thì những tin nhắn nội dung như ngày xưa lại hiện trước mắt tôi một lần nữa, giờ lại lại một người khác, một người thực tập cùng cơ quan của em.
Lúc đó bao nhiêu cảm giác cũ lại hiện ra trong tôi, tôi cũng có nặng nhẹ em rồi lại thôi. Từ lúc đó tôi không chiều chuộng em ra mặt vì tôi sợ em sẽ được nước làm tới, và cũng từ khi đó em trở nên không nghe tôi như xưa. Một lần nữa em lại phản bội tôi để cùng yêu thương và đi chơi với một người ở gần phòng trọ mặc cho tôi phải nhận bao lời thị phi từ hàng xóm.
Em kiên quyết không bỏ tất cả những người mà em đã yêu thương trước kia bằng cách gọi điện thoại hay nhắn tin với họ khi giận tôi. Thậm chí cả tuần không thèm quan tâm gì đến suy nghĩ của tôi, em cứ nhắn tin và trò chuyện vô tư với những người em đã hứa là sẽ không liên lạc nữa, tôi đã đổi số điện thoại em 3 lần nhưng em vẫn nhớ số họ.
Hôm nay là cả một tháng trôi qua khi em biết mạng facebook, em không bao giờ rời mắt khỏi điện thoại, thấy tôi thì em tắt nhưng em đâu biết rằng tôi có thể biết tất cả những gì em chat trên facebook đều được lưu lại trong lịch sử internet điện thoại của em. Tôi có hỏi thì em nói là anh cũng chơi facebook thì sao. Đúng là tôi có lên facebook nhưng để up hình do tôi có máy ảnh chuyên nghiệp và hay đi chụp với nhóm bạn.
Từ đó em cứ mãi mê facebook với một người nhỏ tuổi hơn mình mà vẫn xưng hô là anh em ngọt ngào được. Tôi thấy mình lại như một lần nữa bị bỏ rơi. Cảm giác bị bỏ rơi của những người con gái khi có bạn trai trăng hoa, chứ đâu phải là tôi người có công việc đàng hoàng, có ăn học, lương tôi gấp 3 lần lương em mặc dù chủ nhật vẫn ở nhà một mình, còn em thì vẫn đi làm.
Tôi thấy mình đau khổ rồi lại thức đêm uống cho thật say một mình ở nhà. Em thì vẫn nằm đó vào face và nói chuyện với người ấy. Giờ đây tôi và em sống bên nhau như mặt trăng và mặt trời, em ở dưới tôi trên gác và ngược lại, không có tiếng nói chung, cũng không nói chuyện như xưa, không quan tâm chăm sóc gì cả, mặc dù tháng 11 này gia đình tôi sẽ tiến hành lễ đính hôn cho em và tôi. Tôi chẳng biết mình phải làm sao nữa, vì tôi rất yêu em.
Minh