Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tết về con lại nhớ mẹ nhiều
ây giờ con muốn trở về, chạm vào cái ngõ có dàn bông thiên lý, chạm vào hàng cau cứ lặng im in bóng xuống sân nhà trong đêm trăng, đi giữa luống cà luống rau mẹ trồng. Con muốn chạm vào tuổi thơ con, nhưng không thể.
Từ: SEN MÂY
Đã gửi: 25 Tháng Giêng 2012 8:52 CH
Chẳng hiểu sao cứ đến gần Tết là con lại nhớ mẹ rất nhiều. Con muốn trở về bình yên bên mẹ, con muốn trở về nơi ghi dấu tuổi thơ con. Nhưng mẹ ơi, với con điều này từ lâu không còn nữa, từ lúc con còn rất trẻ, từ lúc con tròn tuổi 20. Con nhớ đó là năm cuối cùng con về với mẹ, đó cũng là những ngày cuối cùng của căn bệnh quái ác làm cho cơ thể mẹ chỉ còn da bọc xương.
Mẹ ngồi bên thềm cửa đợi con bao lâu rồi? Ngày đó con không kịp hỏi mẹ câu hỏi này mẹ nhỉ. Con chạy ào qua khoảng sân đến bên mẹ, mẹ vuốt tóc con rồi khóc, còn con ngồi trong vòng tay mẹ vẫn thấy bình yên. Con cầm bàn tay gầy guộc của mẹ lòng dâng lên nỗi xót xa, sao lúc đó con không nói với mẹ rằng “con yêu mẹ lắm”, con chỉ lặng im như thế bên mẹ thật lâu. Hình ảnh cuối cùng ấy của mẹ theo con mãi.
Con nhớ con là đứa con gái hiền, ít làm mẹ phải buồn lòng, tuy nhiên tuổi thơ con không ít lần làm cho mẹ phải thót tim. Lần đầu tiên khi con 7 hay 8 tuổi, vào một buổi chiều chập choạng tối con mải chơi với bạn không chịu vào ăn cơm. Anh con cầm cây thước gỗ đánh con đúng một cây vào khủy tay, thế rồi con té xuống ngất xỉu, con lơ mơ nghe tiếng mọi người lay gọi, nghe tiếng mẹ gọi tên con thật nhiều.
Đến tuổi dậy thì, con bắt đầu khó chịu với hai cái nhũ hoa nhu nhú, con nói với mẹ rằng con ghét nó, con cứ đè xuống không muốn nó lớn lên. Con nhớ những lần như thế mẹ lại bảo "con gái phải như thế, con không được làm đau nó". Thế nhưng con cứ bực bội cả một thời gian dài. Từ nhỏ con đã mê những câu chuyện cổ tích, tự con yêu thương chàng Cóc, chàng Rùa, cô Tiên, cô Tấm, sách ngày đó không có hình ảnh nên con tha hồ tưởng tượng.
Lúc con đang mơ màng với chàng Cóc bỗng trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú, con quơ tay làm chiếc đèn dầu đổ xuống, lửa bốc lên phừng phực. Con hoảng loạn chẳng biết đường chui ra, mẹ lao vào ôm con chạy. May mà mọi người kịp dập tắt khi lửa mới thiêu rụi chiếc mùng.
Con nhớ có lần mẹ cho con đi cùng mẹ để canh hàng. Ngồi một mình trên đê con buồn lắm, chiếc xe đạp của mẹ để cạnh, con bắt đầu muốn làm gì đó. Con ì ạch dắt chiếc xe lên đê, leo lên xe, đạp chưa được một vòng thì cả người và xe lăn nhào xuống mương, con không đứng lên được nữa, mãi đến lúc mẹ tới. Con nghĩ mẹ sẽ la con thật nhiều nhưng mẹ chỉ hỏi con có đau không, rồi chở con đi bó thuốc.
Tuổi thơ con lớn lên bên mẹ đầm ấm dịu êm cho đến lúc con tròn 18. Khi nhận giấy báo nhập học con ôm mẹ xoay một vòng và rồi xa mẹ từ đó. Hai năm sau con trở về ôm mẹ bên thềm cửa lần cuối cùng và mất mẹ mãi mãi. Những đêm trăng không còn mẹ, đêm khuya giữa khoảng sân nhà con nhìn lên thấy bầu trời cao vời vợi.
Bao nhiêu lần con thầm gọi “mẹ ơi”. Tiếng gọi rơi vào thinh không, chỉ có hàng cau đung đưa cành lá xạc xào, dàn thiên lý trước ngõ tỏa hương trong đêm dịu dàng lan tỏa. Tim con lịm đi, chẳng ai hỏi con ngồi như thế bao đêm rồi, như con chưa từng hỏi mẹ đợi con bao lâu rồi mẹ ơi.
Bây giờ con muốn trở về, muốn chạm vào cái ngõ có dàn bông thiên lý, muốn chạm vào hàng cau cứ lặng im in bóng xuống sân nhà trong đêm trăng, muốn đi giữa luống cà luống rau mẹ trồng. Con muốn chạm vào tuổi thơ con, nhưng không thể. Bởi thế con chẳng mong Tết về.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)