Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Tạm biệt anh, người yêu em 7 năm
X
a cách không phải vì em không yêu anh, không phải vì khoảng cách mà bởi tương lai của anh, gia đình anh, vì mẹ anh thật sự không thích em.
Anh! Cuộc sống anh bây giờ như thế nào? Em luôn mang trong đầu nhiều câu hỏi về anh nhưng điều đó mãi chỉ hiện diện trong suy nghĩ của em mà thôi. 7 năm trước, một cậu con trai hiền lành chất phác với nụ cười tươi tắn đã thu hút sự chú ý của em. Lần đầu gặp anh là một buổi chiều mùa thu với cơn mưa tầm tã, phút bối rối kia dẫn em gặp anh rất tình cờ, như một định mệnh với chúng ta. Em và anh trở thành bạn, rất tự nhiên như thế, bên nhau, chia sẻ.
Anh với em - hai người bạn thân với biết bao kỷ niệm thuở học trò ngây ngô. Em hay nhìn trộm ánh mắt anh mỗi lúc anh tập trung vào một bài toán khó, em thích lắm nụ cười rạng rỡ của anh mỗi khi nghe em kể một câu chuyện cười nào đó. Nhớ lắm ngày chia xa anh đã nhìn em với một điều gì đó chưa nói. Thời học trò trôi qua nhanh, chúng mình cứ thế bị thời gian xô đẩy về hai phía xa rất xa, mỗi người một hướng đi riêng cho cuộc đời mình.
Ngày Valentine năm ấy, anh xuất hiện lần nữa bên đời em. Tình yêu như thế bắt đầu mà không biết tự bao giờ, có lẽ nó lớn dần từ khi chúng ta còn là những cô cậu học trò năm nào. 7 năm qua, không lúc nào anh quên em, luôn nhớ và yêu em rất nhiều, thế nhưng cuộc sống là một chuỗi những điều không ngờ đến anh nhỉ, khi mà hạnh phúc ấy không bao lâu thì chúng ta lại phải chia xa. Xa cách không phải vì em không yêu anh, không phải vì khoảng cách mà bởi tương lai của anh, vì gia đình anh, vì mẹ anh thật sự không thích em, vì anh còn cả một tương lai rạng rỡ phía trước - nơi không có em nó sẽ vô cùng tốt đẹp.
Cứ thế nén giọt nước mắt đau khổ, em ra đi mà không để lại cho anh lời nhắn gửi nào. Em biết mình có lỗi rất nhiều khi không cho anh một cơ hội để biết nguyên nhân vì sao. Em cũng biết im lặng là thứ vô cùng đáng sợ mà bất cứ đôi lứa yêu nhau nào gặp phải và em đã sử dụng cách tàn nhẫn ấy với anh. Em tự hỏi rốt cục em đã làm gì với người mình yêu?
Cứ thế em luôn tự trách bản thân, trách em quá yếu đuối nên dễ dàng rời xa anh, vô tình bỏ lại anh với vết thương quá lớn để có thể bù đắp lại. Anh hãy quay lưng bước đi nhé, hãy tìm cho mình một hạnh phúc mới. Em tin sau em sẽ là một người con gái tốt hơn rất nhiều. Là người con gái có thể bên anh những lúc vui buồn hay vấp ngã, có thể đi cùng anh tới cuối con đường đời nhiều sóng gió. Mong anh hãy thật sự quên em đi, như thể chúng ta chưa từng quen nhau, chưa từng có kỷ niệm nào dù rằng em biết rất khó để làm điều đó.
Sống tốt anh nhé. Em sẽ luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc. Tạm biệt anh - người bạn đã yêu em thật nhiều.
Ánh