Tôi biết giá trị của thành công: cống hiến, làm việc chăm chỉ, và sự hy sinh không cần bù đắp cho những việc bạn muốn nó xảy ra.

Frank Lloyd Wright

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tạm biệt anh, người không thuộc về em
nh muốn trở thành ngôi sao, sao có thể đèo bòng một con bé như em nhỉ! Vì biết sẽ chỉ làm vướng bước chân anh, nên em rút lui. Em sẽ cố nén lòng để mình không khóc trước mặt anh, nhẹ nhàng đến cũng nhẹ nhàng đi.
From: dthm
Sent: Saturday, January 15, 2011 10:13 AM
Quen anh 3 tuần, một quãng thời gian quá chóng vánh để mất hết tất cả. Nhớ lần đầu tiên gặp, anh chỉ mỉm cười, nụ cười đã chiếm hết lý trí và con tim em, một cái lý trí cổ hủ, một con tim cục cằn, ương bướng. Nhưng đó chỉ là trước đây, bởi con tim em đã tan thành dòng nước khi bắt gặp ánh mắt, nụ cười anh.
Em vui, em hạnh phúc khi nhận được tin nhắn của anh, dù chỉ là một câu thăm hỏi cho có lệ. Em biết điều đó nhưng cứ ngây ngô không chịu tin vào chính lý trí của mình. Lý trí em dù có bị anh mê hoặc thì bản năng phân tích logic của nó vẫn cứ hoạt động và mách bảo em nên rời xa anh, càng xa càng tốt, bởi anh quá thông minh, quá nhẹ nhàng, quá tâm lý, quá hiểu em và cũng quá đa tình.
Có không ít những cô gái đổ gục trước nụ cười và ánh mắt ấy, đẹp có, xấu có, thông minh có, bình thường cũng có. Con số ấy nhiều đến mức khi em hỏi, anh trả lời “chẳng thể nhớ nổi”. Anh trả lời rất rõ ràng cho em, em cũng nhận cái thông tin ấy bằng 2 tai và dùng khối óc để phân tích, nhưng rồi thì sao? Phân tích là một chuyện, lý trí là một chuyện còn chuyện quan trọng hơn là con tim em đã đi lạc quá xa để có thể tìm lại và nghe những lời khuyên bảo của lý trí.
Nó cứ đi, đi mãi tới mức em chẳng còn giữ lại gì cho riêng mình chỉ sau vài lần gặp gỡ ngắn ngủi. Em không trách hay oán hận gì anh bởi những điều đó em làm là hoàn toàn tự nguyện. Quen anh em biết 2 từ motel, biết vào cái nơi mà em chưa từng nghĩ là sẽ có lúc đặt chân tới. Em như mụ mị đầu óc khi ở bên anh, tin anh, tin rất nhiều.
Anh nói em là người anh dành nhiều “ưu ái” nhất từ trước đến nay. Anh nói chưa bao giờ anh chở ai bằng xe đạp đi dạo, chưa có ai anh đi bộ cùng trên một quãng đường khá xa như em, chưa có ai anh dành nhiều thời gian như em. Em hạnh phúc lắm khi nghe những lời đó mặc dù chẳng hiểu những điều đó là thật hay dối. Em chỉ biết tin và hy vọng. Hy vọng rằng em sẽ khác những người trước và sẽ là người con gái may mắn cuối cùng trong cuộc đời anh.
Ở bên anh, em đã rất hạnh phúc, có lẽ chưa khi nào em có cảm giác đặc biệt như thế giống như với anh. Em tận hưởng từng giây phút bên anh với tất cả tâm hồn mình. Cũng sắp tới lúc em phải rời xa anh, rời xa những kỷ niệm mà có lẽ em nên quên đi để sống tiếp.
Em từng có ý định theo anh lập nghiệp ở nơi đất khách quê người này, nơi mà em cảm thấy yêu dấu và gần gũi chỉ vì có anh. Em sẵn sàng từ bỏ gia đình, bạn bè, công việc để được đi cùng anh trong những lúc khó khăn hay hạnh phúc. Dẫu em biết rằng con đường đó sẽ rất gập ghềnh và con tim em có thể bị tổn thương và rỉ máu bất cứ lúc nào.
Nhưng em không sợ những điều đó nếu có sự động viên an ủi từ phía anh. Em tin mình sẽ làm được, thế nhưng nếu chỉ mình em thôi thì có lẽ chưa đủ, có thể tình yêu anh dành cho em chưa đủ lớn hoặc đó chưa hẳn phải là tình yêu để anh có thể giúp em làm điều đó. Anh khuyên em về với gia đình, bạn bè, về mới mảnh đất thủ đô nơi em đã quá đỗi quen thuộc.
Anh đưa ra rất nhiều lý do để chứng minh rằng em nên quay về đó. Tất cả điều đó đều rất đúng, thế thì em còn lý gì đâu mà ở lại đây, bên cạnh anh. Dẫu xa anh như thế em cũng chấp nhận, em sẽ đợi, đợi tới ngày anh và em có đủ điều kiện để là gì đó của nhau, đợi tới khi anh hoàn thành sự nghiệp của mình. Nhưng điều đó có ý nghĩa gì khi chỉ mình em đợi?
Anh muốn trở thành ngôi sao, sao có thể đèo bòng một con bé như em nhỉ! Vì biết sẽ chỉ làm vướng bước chân anh, nên em rút lui. Em sẽ cố nén lòng để mình không khóc trước mặt anh, nhẹ nhàng đến cũng nhẹ nhàng đi. Chợt em nhớ câu thơ: "Đừng nhặt con ốc vàng sóng xô vào tận bãi. Những điều gì dễ dãi, có bao giờ bền lâu". Em đã quá dễ dãi với anh?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)