With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tình yêu đã chết khi chồng ngoại tình
húng tôi tồn tại cạnh nhau cho giống một gia đình, gần như không có sự chia sẻ từ chồng về các khía cạnh khác của cuộc sống, ngoại trừ những gì liên quan đến con cái. Chúng tôi ngủ riêng phòng, khi nào chồng có nhu cầu thì tôi vẫn đáp ứng như nghĩa vụ của một người vợ.
Tôi mạnh mẽ, cứng cỏi, độc lập, hình như là hơi quá mức cần thiết cho một người đàn bà, người ngoài luôn nhìn nhận về tôi như thế, kể cả những người được cho là thân thiết nhất. Nhưng chỉ trong lòng tôi mới hiểu, tôi luôn phải gồng mình và cố sức như thế nào.
Tôi lớn lên trong một gia đình bình thường, bố tôi gốc thành thị tiểu tư sản, mẹ tôi lại xuất thân thuần nông. Do chiến tranh và hậu quả của nó, ông bà nội tôi chẳng còn tài sản nhà cửa gì ngoài một căn hộ bé xíu trên phố với 4 thế hệ chung sống. Bố mẹ tôi và chúng tôi đều sinh sống ở đó, cuộc sống cũng rất khó khăn.
Tôi từ bé đã gần như là một ốc đảo, tự học tự chơi, quan sát cuộc đời của ông bà bố mẹ bằng con mắt phán xét lạnh lùng và rất nhiều dấu hỏi mà sau này khi lớn lên, chiêm nghiệm nhiều tôi mới có thể lý giải được mọi thứ một cách bao dung hơn. Tôi học giỏi, luôn dễ dàng trong thi cử, học xong đại học ra trường cũng tự xin việc, phấn đấu bằng chính khả năng của mình, luôn được các lãnh đạo tin cậy, ủng hộ và cũng bị không ít đồng nghiệp ganh ghét, chơi xấu.
Nhưng dường như mọi thứ người ta nói, nghĩ hay làm gì không phải với tôi, tôi đều không quan tâm, sống bằng chính con người mình, thẳng thắn, chân thành và cũng không kém phần quyết liệt, vì thế cũng không ít người nể nang, khâm phục tôi. Đi làm được hai năm thì tôi quen chồng bây giờ, một người đàn ông đơn giản, thô mộc và tốt bụng.
Bố mẹ anh ly hôn từ khi anh và em gái còn nhỏ nên anh nhìn cuộc sống cũng có phần bất mãn và thiên lệch. Thực tế, tôi không hẳn yêu anh nhiều như anh yêu tôi, vì trước anh, thời sinh viên tôi đã có một mối tình chưa gọi thành tên. Tôi và người bạn học ấy tưởng như không cần nói cũng hiểu nhau. Nhưng cay đắng thay, ngày mà bạn ấy ổn định công việc và thừa nhận tình cảm với tôi, cũng là lúc bạn ấy nói lời chia tay để đi theo con đường khác không có tôi nhưng lại tốt cho sự nghiệp của bạn ấy sau này.
Dù trong lòng gục ngã, tôi vẫn bình thản nói lời chúc may mắn với bạn, và gói chặt trong tim những cảm xúc không bao giờ còn lành lặn nữa. Chồng yêu tôi, có lẽ khởi nguồn cũng từ sự ngưỡng mộ tính cách của tôi. Anh không có khả năng diễn tả gọn gàng những gì suy nghĩ, nhưng tôi cảm nhận được trong tình yêu anh dành cho tôi có sự mong chờ một mái ấm bình lặng nhưng bền vững, một người vợ giỏi giang có thể chu toàn mọi khía cạnh của cuộc sống gia đình. Và anh có cả sự chiếm hữu do một chút mặc cảm kém cạnh vợ mình về cả bằng cấp, sự hiểu biết xã hội cũng như sự thăng tiến trong nghề nghiệp.
Tôi đọc được hết những điều đó trong anh, và chúng tôi lấy nhau với suy nghĩ đơn giản của tôi: người đàn ông này chân tình, yêu vợ, thích trẻ con và say mê với công việc của mình, dù có thể không quá yêu anh nhưng tình cảm của tôi vẫn khá đủ đầy. Sau hơn một năm kết hôn, khi tôi đang có bầu cháu trai đầu, bằng sự nhạy bén và trực giác của phụ nữ, tôi biết chồng đang có một mối quan hệ trên mức bạn bè với người bạn gái thời phổ thông.
Tôi đủ thông mình và sự tế nhị để can thiệp cho mọi chuyện dừng lại trước khi quá muộn. Chồng đã xin lỗi và tôi cũng bỏ qua, nhưng thực tâm, tình yêu của tôi với chồng đã gần như không còn nữa từ thời điểm đó. Tuy vậy, tôi cũng hiểu đời sống gia đình ai cũng có lúc nọ lúc kia, nên từ lúc đấy đến bây giờ, hơn chục năm đã qua, cuộc sống của chúng tôi vẫn trôi qua bình lặng nhưng không nồng ấm. Chúng tôi có thêm cháu gái nữa và chồng tôi rất yêu các con.
Đối với vợ, anh luôn có gì đó phấp phỏng, không yên tâm, và sẵn sàng văng ra những lời nói cục cằn, thô lỗ mỗi khi anh có chuyện gì bực bội, hoặc khi anh cảm thấy bất lực không đủ ngôn từ để nói lại những lý lẽ của vợ. Và chúng tôi tồn tại cạnh nhau cho giống một gia đình, gần như không có sự chia sẻ từ chồng về các khía cạnh khác của cuộc sống, ngoại trừ những gì liên quan đến con cái.
Chúng tôi ngủ riêng phòng, khi nào chồng có nhu cầu thì tôi vẫn đáp ứng như nghĩa vụ của một người vợ. Bản thân tôi vẫn sống đúng như vốn có: chu toàn gia đình, công việc luôn phát triển, thu nhập không kém cạnh gì so với chồng, đối nội đối ngoại luôn cố gắng để hai bên gia đình hài lòng. Bằng tình cảm thực lòng nhất, cho dù với cá tính thẳng thắn, trực diện và cũng hơi kiệm lời của tôi nên mẹ chồng vẫn luôn bằng mặt không bằng lòng với con dâu.
Bà thích mẫu con dâu ít học, ngoan hiền, đon đả dạ vâng, phụ thuộc vào gia đình chồng nên đúng là cũng khó mà ưa nổi con người tôi. Tuy vậy, do duy tâm, bà bảo rằng tôi có số vượng phu ích tử, nhờ đó con trai bà thăng tiến công danh, các cháu nội xinh xắn thông minh được học tập trong những điều kiện tốt, nên bà cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt với con dâu là tôi.
Tôi hiểu tâm lý của một người phụ nữ ly hôn không được cân bằng tâm sinh lý, nên mặc dù bà hay lên cơn đồng bóng chửi bới rất tục tĩu, có những lúc xúc phạm bố mẹ tôi, cá nhân tôi rất nặng nề nhưng tôi vẫn nghĩ bà là người khẩu xà tâm phật. Tôi vẫn biết ơn bà đã giúp đỡ cơm nước, chăm sóc các cháu khi vợ chồng tôi bận rộn công việc, họp hành thường xuyên về muộn.
Có lẽ tôi quá dông dài vì chưa đi vào chuyện chính, nhưng cũng là để các anh chị, độc giả có thể hiểu hơn về tôi và môi trường xã hội xung quanh tôi như thế nào. Cách đây khoảng 5 năm, tôi tham gia một số chuyên khảo liên quan đến nghề nghiệp, và tôi gặp anh tình cờ khi chúng tôi được xếp vào một nhóm cho những thảo luận và bài tập. Nhóm của chúng tôi là những anh chị, bạn trẻ khá hiểu biết, hòa đồng, thân thiện. Anh là thủ lĩnh của nhóm, sau này tôi mới biết anh đã tham gia nhiều hoạt động ở trung tâm đó, thậm chí cả với vai trò giảng viên.
Anh đúng là người có tư chất lãnh đạo, khởi xướng tốt nên mặc dù luôn tự hào về bản thân, tôi cũng phải thừa nhận đã học hỏi được ở anh và các bạn cùng nhóm khá nhiều. Cũng không có gì quá thân thiết, chúng tôi lưu lại nick chat, email và số điện thoại của cả lớp chuyên khảo đó để giữ quan hệ sau này. Sau khóa học, chúng tôi còn tình cờ cùng tham gia một số lớp khác về chuyên môn liên quan trong suốt 1, 2 năm sau đó.
Mặc dù không nói chuyện gì riêng, tôi biết rằng trái tim mình đã có những nhịp đập không bình thường, và tôi cứ có một linh cảm gì đó bất ổn về con người thực của anh, ẩn rất sâu trong vẻ ngoài ồn ào, nhiệt thành. Nhưng là người có gia đình, và cũng đủ tự tôn, tôi chẳng để lộ cái gì khác lạ, suốt 5 năm qua chúng tôi thỉnh thoảng có email hoặc chat, gặp nhau cho những việc thực sự là công việc.
Khoảng 6 tháng gần đây, do có một dự án lớn nên chúng tôi liên hệ thường xuyên hơn, đó cũng là công việc mà tôi thích, làm tốt nên tôi cũng hỗ trợ anh được một số việc cần thiết cho dự án. Chúng tôi hay gặp nhau hơn chừng 1, 2 lần một tháng, chatting gần như hàng ngày để trao đổi tài liệu và các việc liên quan. Đâu đó trong những lần hỏi thăm nhau, tôi biết anh và vợ ly thân khá lâu rồi, và chính thức ly hôn gần đây do vợ anh đã có lúc yếu lòng, sa ngã.
Anh là người yêu vợ con hết lòng với gia đình nên đó là cú sốc lớn trong đời. Tôi cũng không bình luận nhiều về chuyện gia đình anh, và cũng chia sẻ với anh thoáng qua về mối tình đầu, sự phản bội của chồng cũng như cuộc sống hiện tại của gia đình. Tôi biết đối với anh, tôi chỉ như người bạn tâm giao, có thể đồng cảm, chia sẻ cả về công việc hay cuộc sống, lại thông minh và tràn đầy năng lượng, không ủy mị yếu đuối, nhiều lời như đa phần phụ nữ khác.
Chỉ trong lòng tôi, rất sâu kín, tôi biết mình duy trì quan hệ công việc, bạn bè với anh bởi một thứ tình cảm lớn hơn rất nhiều, thứ tình yêu bao hàm cả sự ngưỡng mộ về con người, về hiểu biết, về sự chung thủy, về những chia sẻ thoải mái và thực lòng, về cách đối nhân xử thế với những người xung quanh anh. May mắn tôi cũng biết khá nhiều người trong số đó, đủ để nhận định, đánh giá những thứ mà kể cả trước khi gặp anh, tôi không tìm thấy ở chồng tôi.
Những hôm mà không có gì liên quan tới công việc, tôi vẫn cố gắng tìm lý do gì đó để hỏi thăm, dù chỉ là vài tin nhắn hay mấy dòng message offline, chỉ để biết anh đang ở đâu, làm gì, anh buồn vui thế nào, tất nhiên vẫn với hình thức hóm hỉnh, vui vẻ, quan tâm như những người bạn thân thiết nhất. Dự án chung đã gần như hoàn tất các công việc chuẩn bị, tôi biết thời gian ngắn nữa thôi, sẽ không còn nhiều cơ hội để gặp hay chuyện trò với anh, và lòng tôi đau đớn như sắp mất đi cái gì đó quý giá nhất trong đời mình.
Là người từng trải, anh cũng láng máng cảm nhận được tình cảm của tôi, nên bóng gió xa xôi rằng giờ đây anh chỉ sống vì những đứa con mình. Tôi hoàn toàn hiểu, tôn trọng và càng cảm phục anh hơn. Với con người tôi, tôi biết nhìn bề ngoài, tôi vẫn sống rất ổn, với công việc và con cái bận rộn, chỉ có ở trong lòng đã chết hẳn rồi.
Đôi khi những giấc mơ, những ý nghĩ về một sự vùng lên, một cuộc cách mạng, một sự thay đổi, cho dù chỉ là để sống một mình với thế giới của mình thôi cũng xuất hiện, nhưng tôi cố gắng dẹp nó qua một bên. Hàng ngày, trong những giờ phút rỗi rãi hiếm hoi trước khi đi ngủ, tôi mới có cơ hội được nghĩ cho mình, tôi cập nhật thông tin về anh qua facebook, qua những status, những mối quan hệ chung... và tôi tự biết rằng tôi đang vật vã trong nỗi nhớ thương.
Vài dòng chia sẻ ở đây, không mong muốn tìm ra lời giải cho vấn đề gì, và có thể các anh chị sẽ nghĩ: chuyện đơn giản thôi, chỉ là chút say nắng, ngoại tình tâm tưởng hay cái gì đó đại loại thế. Tôi viết ra, gửi đi như là một sự giải thoát bế tắc cho chính bản thân mình. Cảm ơn các anh chị đã kiên nhẫn đọc hết tâm sự này của tôi.
HD
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)